Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2175. Cướp người



Chương 2175. Cướp người




Quý Hưng Thịnh nghe tiếng tút tút trong điện thoại, sắc mặt khó coi. Hắn hiểu ý của Tô Trung Hòa.
Cướp người, đoạt chứng cứ.
Đây là ẩn ý mà ông chủ Tô không nói ra. Nói cách khác, điều lệ chế độ là gì, né tránh điều lệ là gì chỉ toàn là nhảm nhí.
Muốn lưỡi dao dính máu sao? Quý Hưng Thịnh lẩm bẩm.
Hắn biết điều mà Tô Trung Hòa muốn làm là nắm chắc toàn bộ chuỗi bằng chứng trong vụ án Hậu Đại Khánh trong tay mình!
“Gọi điện thoại cho Kỳ Đồng Ủy.”
Quý Hưng Thịnh hạ quyết tâm, nói với thư ký Tiểu Lưu của mình: “Ta muốn hắn dẫn người đến gặp ta.”
..
Kỳ Đồng Ủy mang theo bảy tám cấp dưới của mình đến gặp Quý Hưng Thịnh. Câu nói đầu tiên của đối phương khiến Kỳ Đồng Ủy đứng chết trân ngay tại chỗ.
“Vụ án của Hậu Đại Khánh có điểm đáng ngờ.”
Biểu hiện của Quý Hưng Thịnh nghiêm túc đến mức khiến ông chủ Kỳ rét run: “Ta muốn ngươi phối hợp với ta dẫn người về sở giám sát tái điều tra, ngươi có làm được không?”
Ông chủ Kỳ không trả lời ngay, thậm chí ánh mắt cũng không nhìn Quý Hưng Thịnh, mà nhìn ra ngoài cửa sổ.
Dưới bóng đêm, tòa nhà mang tính biểu tượng của Thiên Đô sừng sững như một người khổng lồ cao chót vót thờ ơ nhìn ra thành phố rực rỡ ánh đèn.
Xét cho cùng, ván cờ tuyệt vời này không phải là không được hoan nghênh.
Dưới vẻ mặt dường như bình thản của Kỳ Đồng Ủy là cõi lòng chấn động.
Bởi vì trên đường đến đây, hắn nhận được một tin nhắn.
“Hãy can đảm sử dụng thanh kiếm của mình.”
Tin nhắn chỉ có mấy chữ ngắn ngủi nhưng lại khiến Kỳ Đồng Ủy hoàn toàn hiểu rằng tình hình hiện tại vẫn nằm trong tay nam nhân đang ở Đông Doanh xa xôi kia.
Khi có điều gì đó vượt quá tầm hiểu biết của ngươi, con người thường chỉ có hai loại cảm xúc.
Sùng bái mù quáng hoặc sợ hãi tột độ.
“Đây là quyết định của ta, ngươi có thể từ chối.”
Quý Hưng Thịnh không biết trong lòng ông chủ Kỳ nghĩ gì, nhưng chờ mấy phút, rốt cuộc hắn không nhịn được lập tức lên tiếng: “Không có bất kỳ văn bản nào, nhưng ta cần ngươi đưa ra quyết định ngay bây giờ.”
“Ta phục tùng mệnh lệnh.”
Kỳ Đồng Ủy gật đầu, lưng thẳng tắp như cây thương.
Nhưng hắn không lập tức hành động, ngược lại xua tay cho mấy cấp dưới còn chưa biết rõ tình huống ở phía sau rời khỏi văn phòng.
“Có gì muốn nói sao?”
Quý Hưng Thịnh hơi bất ngờ, ngẩng đầu nhìn Kỳ Đồng Ủy.
“Điều đó hoàn toàn trái với quy định. Nếu có chuyện gì xảy ra, chúng ta phải gánh trách nhiệm.”
Kỳ Đồng Ủy mỉm cười: “Ta sẵn sàng thử một lần, nhưng ta muốn hỏi ông chủ Quý một câu, nếu ta giúp đỡ, có phải chúng ta là bạn bè chân chính không?”
Có thể nói câu nói này của Kỳ Đồng Ủy đã bóp chặt bảy tấc của Quý Hưng Thịnh, bởi vì nam nhân biết rõ dưới tình huống này, Quý Hưng Thịnh không cách nào từ chối hắn.
“Ta nợ ngươi một ân tình. Chúng ta là bạn.”
Quý Hưng Thịnh nhìn nam nhân tràn ngập dã tâm trước mặt, cuối cùng không giấu diếm nữa: “Nhưng chuyện này không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì được.”
“Đồn trưởng khu phía Tây là Trương Thủ. Hắn dựa vào kinh nghiệm mà đi lên, chưa từng thấy máu cũng chưa từng liều mạng.”
Kỳ Đồng Ủy đưa ra đáp án chắc chắn: “Khi gặp nhau trên đường hẹp, kinh nghiệm hạn hẹp của hắn chú định hắn không phải kẻ can đảm.”
Thanh danh của Kỳ Đồng Ủy trong hệ thống cảnh sát có thể nói là nửa khen nửa chê.
Việc khóc lóc trước mộ phần đã khiến rất nhiều người khinh thường hắn, cho rằng hắn chỉ là con hát té nước trước mặt ngựa mà thôi.
Thậm chí có người còn cho rằng nếu không có vợ của hắn là Lương Lộ chống lưng, người này cùng lắm cũng chỉ là cảnh sát nhỏ bé ở nông thôn cả đời.
Nhưng cũng có ý kiến khác biệt. Nhất là những cảnh sát cấp dưới cực kỳ tôn trọng Kỳ Đồng Ủy.
Thứ nhất, Kỳ Đồng Ủy không sợ chết.
Hắn có can đảm xông lên tiền tuyến, lại dám đối mặt với tử vong.
Năm đó, hắn trúng ba phát đạn, sự kiên cường của hắn đã khuất phục được rất nhiều người.
Về sau, hắn có thể đưa Lưu Triệu Hoa ra trước công lý, khiến vô số người ngưỡng mộ.
Thứ hai, đồng ý phân chia công lao.
Một người lãnh đạo đi đầu trong việc phụ trách sẵn sàng mang lại lợi ích cho ngươi, đủ khiến nhiều người phải nỗ lực vì điều đó.
Thứ ba, sẵn sàng giúp đỡ anh em mình.
Con người sống trong hồng trần với biết bao cám dỗ, làm sao có thể trong sạch như nước được?
So với những cảnh sát đầu lĩnh khác, ông chủ Kỳ thật sự giải quyết được những khó khăn của các anh em bên dưới.
Nếu làm được những điều này, tự nhiên sẽ có những người anh em làm việc cho mình, đây là nguyên nhân cơ bản khiến Kỳ Đồng Ủy tự tin như vậy.

Lâm Hoa Hoa tham gia hành động cướp người đoạt chứng lần này thật sự xem thường Kỳ Đồng Ủy.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Lâm Hoa Hoa và Hậu Đại Khánh đều thuộc loại người lúc nào cũng thuận lợi trong cuộc sống.
Những người như thế phần lớn có một căn bệnh chung.
Tự tin, hơn nữa còn kiêu ngạo.
Vì chưa trải qua bóng tối nên bọn hắn đương nhiên không thể đồng cảm với nỗi đau đớn đấu tranh của tầng lớp dưới đáy xã hội.
Nhưng nữ hài tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình bắt người khiến cho nàng lần đầu tiên sinh ra hoài nghi về phán đoán của mình trước đây.
Bởi vì Lâm Hoa Hoa không thể kết nối sự cứng rắn và trách nhiệm của Kỳ Đồng Ủy với chuyện hắn khóc lóc trước mộ.
Con người là sinh vật phức tạp nhất.

Bây giờ chúng ta quay lại quá trình cướp người.
Sau khi Kỳ Đồng Ủy và Quý Hưng Thịnh ra lệnh, hai chiếc xe có còi báo động lao thẳng đến đồn cảnh sát khu phía Tây.
Kỳ Đồng Ủy là người đầu tiên nhảy xuống xe, hỏi những cảnh sát bên trong: “Có người tình nghi tên là Chung Thụ Lâm ở đây không?”
Đám cảnh sát còn chưa kịp phản ứng đã gật đầu.
“Ta muốn dẫn người đi. Bởi vì vụ án của hắn bị nghi ngờ có liên quan đến nhân viên giám sát nên cần phải đến cơ quan giám sát để lấy lại lời khai.”
Kỳ Đồng Ủy không đưa ra bất kỳ văn kiện nào, trực tiếp ra lệnh. Hết chương 2175.



Bạn cần đăng nhập để bình luận