Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1512. Có bệnh thì vái tứ phương



Chương 1512. Có bệnh thì vái tứ phương




Vương Khải không ngồi yên được nữa.
Mấy phút trước hắn vừa với hứa sẽ bảo kê cho Mao Đào Thanh, sau đó một đám hán tử lạ mặt xông tới tát Mao minh tinh.
Hắn cảm thấy cái tát này là đánh vào mặt mình.
"Huynh đệ là thần tiên phương nào?"
Vương Khải có khí thế của mình. Hắn châm một điếu thuốc lá rồi ngậm trong miệng: "Ta là Vương Khải. Bây giờ ngươi xin lỗi rồi đi ra ngoài thì ta coi như việc này chưa từng xảy ra."
Tuy Vương Khải chủ động xen vào chuyện của người khác, nhưng đã cho Tiểu Lại tổng bậc thang xuống nước.
Hắn có thể lăn lộn đến bây giờ đương nhiên rất tinh mắt. Chàng trai vừa đến mặt mày hung dữ, nhưng vừa mở miệng đã ra giá ba triệu, chứng tỏ chỗ dựa sau lưng không nhỏ. Hắn không muốn tùy tiện gây thù chuốc oán.
Tiểu Lại tổng nhổ một ngụm nước bọt xuống đất rồi liếc xéo Vương Khải: "Ngươi là cái thá gì? Không phải chuyện của ngươi thì cút ra ngoài cho ta."
Tiểu Lại tổng vừa dứt lời, hai bên không còn đường cứu vãn.
"Hẳn là ở Cáp thành ta cũng là người có máu mặt đấy."
Vương Khải dụi đầu thuốc, đứng dậy cười dữ tợn: "Ngươi là thằng nhóc nhà ai? Ngươi thử động đến hắn nữa coi."
Hắn đứng dậy, hai thuộc hạ lập tức chắn giữa Tiểu Lại tổng và Mao Đào Thanh. Thậm chí một người đã rút cây súng lục 54 đen ngòm chĩa vào Tiểu Lại tổng.
"Ai dám động vào ta thì đánh chết hắn."
Nhìn đám thuộc hạ nóng lòng muốn hành động của Tiểu Lại tổng, vệ sĩ cầm súng lập tức quát to khiến tất cả mọi người dừng bước.
"Lão tử là Lại Văn Phong tập đoàn Viễn Hoa."
Tiểu Lại tổng cảm thấy mất mặt, huyệt thái dương nổi gân xanh. Hắn nhìn Vương Khải chòng chọc với vẻ mặt dữ tợn: "Ngươi có giỏi thì giết ta đi."
Lần này hắn đến vùng khác, để đảm bảo an toàn nên thuộc hạ đi theo không mang súng. Bây giờ bị súng chĩa vào đầu, hiển nhiên không thể xoay chuyển tình thế. Cảm giác bị cắm sừng cộng thêm mất mặt khiến Tiểu Lại tổng đang ghen lồng lộn có hơi điên cuồng.
"Cháu trai của Đại Lại tổng à?"
Vẻ mặt Vương Khải vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.
"Là ta."
Tiểu Lại tổng đã có tự tin, tính hung ác trỗi dậy, mắt nhìn thẳng vào Vương Khải: "Trừ khi ngươi đánh chết ta, nếu không hôm nay ta nhất định đánh gãy một chân của Mao Đào Thanh."
Cho tới bây giờ, Tiểu Lại tổng ngông cuồng vẫn không hỏi rốt cuộc Vương Khải là ai, có thể thấy hắn khinh người cỡ nào.
Vương Khải ung dung hút thuốc, song khí thế tàn bạo trên người càng lúc càng đậm. Hắn có sự bưu hãn đặc trưng của người Cáp thành. Trong tình huống này, chỉ cần ngươi lùi một bước thì sẽ mất hết thể diện.
"Ta là Vương Khải, Vương Khải Cáp thành."
Vương Khải nhếch miệng cười với Tiểu Lại tổng: "Người chĩa súng vào đầu ngươi là Lão Hổ Cường đi theo Tứ ca. Ta đếm đến ba, ngươi quỳ xuống cho ta, nếu không ta sẽ bảo hắn bắn chết ngươi."
Vương Khải đã ra quyết định, để lộ bản tính của dân liều mạng. Lúc này hắn đang đánh cược.
Cược cái tên Tiểu Lại tổng cơm ngon áo đẹp, hoàn toàn núp dưới cánh chim che chở của Đại Lại tổng này không có dũng khí liều mạng đấu với hắn.
"Một."
Nam nhân cất lời, vẻ mặt càng thêm dữ tợn. Hắn duỗi một ngón tay, Lão Hổ Cường đã híp mắt lại.
Trong phòng VIP sang trọng của khách sạn yên tĩnh đến độ nghe thấy tiếng kim rơi. Mấy ca sĩ tự dưng bị cuốn vào chuyện này đều sợ vỡ mật. Thậm chí hai chân Mao Đào Thanh run lẩy bẩy.
"Hai!"
Vương Khải chậm rãi đếm đến hai.
Sau khi Tiểu Lại tổng nghe thấy người chĩa súng vào đầu mình là ai, rốt cuộc trong mắt hắn không còn vẻ xem thường ban đầu.
Kiều lão tứ Cáp thành, tên thật là Tống Vĩnh Giai.
Cái tên này đã làm ra rất nhiều chuyện bạo lực và tàn khốc khiến người ta giận sôi. Nhưng không thể phủ nhận người này đã đánh ra danh tiếng lừng lẫy ở thời đại dã man này.
Vì vậy rất nhiều chuyện liên quan tới hắn bị đồn thổi đến là lạ lùng kỳ quái.
Hắn rơi đài bởi vì làm việc không để lại đường lui.
Hạn chế về cái nhìn đại cục khiến Kiều lão tứ rơi vào kết cục bị bắn vào đầu. Nhưng sự tàn nhẫn của hắn lại khiến rất nhiều người ăn cơm giang hồ bàn tán say sưa.
Lão Hổ Cường chắc chắn là người chấp hành cố định nhất trong rất nhiều sự kiện bạo lực của hắn.
Người có tên cây có bóng.
Tiểu Lại tổng làm việc rất giang hồ, cho nên hắn đã từng nghe thấy cái tên này. Nhìn gương mặt góc cạnh không chút cảm xúc của đối phương, hắn biết rõ tên gia hỏa này dám nổ súng.
"Chú của ta là Đại Lại tổng tập đoàn Viễn Hoa."
Tiểu Lại tổng đã biết sợ, cảm thấy chân bủn rủn. Nỗi sợ chết đã đánh bay cơn ghen và cơn giận: "Có thể tha mạng không?"
"Ta biết Đại Lại tổng, rừng vàng biển bạc kia mà. Nhưng nơi này là Cáp thành, là địa bàn của ta. Một là ngươi quỳ xuống, hai là ta bắn chết ngươi." Vương Khải cười gằn lắc đầu, môi mấp máy.
"Ta là huynh đệ của Tiểu Hồng Bào, huynh đệ vào sinh ra tử."
Thấy đối phương sắp đếm đến ba, Tiểu Lại tổng vội vàng lên tiếng. Sau khi nói xong, hắn rất sợ đối phương không biết Tiểu Hồng Bào là ai nên bổ sung thêm một câu: "Tiểu Hồng Bào Thiên Nam."
Có bệnh thì vái tứ phương.
Tiểu Lại tổng hoành hành ngang ngược cho rằng nếu chú mình không trấn áp được những người này, vậy thì nói ra một người ác hơn. Trên toàn Hạ quốc, người lợi hại hơn Đại Lại tổng chú mình chỉ có một người.
Tô Bình Nam Thiên Nam. Hết chương 1512.



Bạn cần đăng nhập để bình luận