Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1447. Nhẫn



Chương 1447. Nhẫn




“Được rồi đấy.”
Rebecca ở bên ngoài phòng bệnh nâng cổ tay nhìn đồng hồ, sau đó gật đầu với Lương An Kỳ.
"Hắn suýt bị bóp chết, tâm trạng rất kích động. Vậy mà bây giờ lại không có ai đáp lời hắn, phòng tuyến tâm lý đã sụp đổ. Lương thái thái ngươi xuất hiện chính là cọng rơm cứu mạng của hắn."
Lương An Kỳ chăm chú nhìn Rebecca, trong mắt có nỗi sợ hãi không thể che giấu.
Tiếp xúc càng sâu thì Lương thái thái càng phát hiện ra nhị tiểu thư Chung gia thật đáng sợ. Đối phương nắm giữ mạng người như ác ma, sao có thể là một nữ hài sinh ra trong nhà giàu.
"Lương thái thái không cần sợ hãi."
Nụ cười tiêu chuẩn của Rebecca vẫn ấm áp như mọi khi: "Chúng ta là người trên cùng một con thuyền, chỉ cần ngươi không phản bội thì chúng ta vĩnh viễn là bạn."
Gần đây Lương An Kỳ đã hai lần tự ý nói với truyền thông những lời không nên nói, lại còn bí mật liên lạc với người nước ngoài, vì vậy Tô Bình Nam cần cảnh cáo đối phương.
"Chúng ta là bạn bè."
Lương An Kỳ cố nhịn nỗi sợ hãi, gắng gượng nở nụ cười, sau đó đẩy cửa đi vào phòng bệnh.
Làm thế nào khiến đối phương làm theo ý mình, nữ nhân tin rằng không gì ngoài đe dọa và dụ dỗ.
Hiện tại Rebecca đã hoàn thành bước đầu tiên, như vậy nàng phải đích thân đi hết bước thứ hai, không thể để người khác ra mặt.
Dù sao không ai có thể thay thế thân phận của nàng. Chỉ là đối phó với một kẻ nhát gan thôi mà, Lương An Kỳ rất tự tin.
...
Hai tiếng sau, Trần Gia Nhạc thuộc tổ điều tra CIB gõ cửa dinh thự số 1 vịnh Nước Cạn lần nữa.
Nhìn vào ánh mắt kiêu ngạo xen lẫn khinh thường của Lam tiên sinh, Trần Gia Nhạc nhếch môi để lộ hàm răng trắng tinh.
"Lam tiên sinh, lần này giày của chúng ta đã đổi sang thương hiệu Lesauna rồi, đảm bảo sẽ không làm bẩn sàn nhà của ngươi."
"Giầy Lesauna á?"
Nét mặt Lam Quỳnh Anh bình tĩnh: "Giày của ngươi không tệ, tuy rất rẻ nhưng có thể dùng."
Nữ nhân lòng dạ thâm sâu, nhìn bề ngoài có vẻ bình tĩnh nhưng thật ra trong lòng đã nảy sinh nghi ngờ.
Những người này mới bị mình cảnh cáo một lần, không có chứng cứ thì tuyệt đối không đến quấy rầy mình. Lần này bọn hắn kéo tới nhất định là đã nắm thóp mình.
Nữ nhân nhanh chóng nhớ lại hành vi của mình trong mấy ngày qua, vẻ mặt càng lúc càng bình tĩnh. Mấy tên du côn Thập Tứ Thủy vô cùng tin tưởng uy tín của Hà gia, tương đương mình có sự đảm bảo. Ngoài ra, giao dịch với người nước ngoài không đáng để CIB can thiệp.
Trần Gia Nhạc không để Lam Quỳnh Anh đợi lâu, tiếp tục nói: "Lam tiên sinh, Trịnh Chi Phong suýt bị người ta bóp chết trong tù. Hắn đã khai báo toàn bộ với chúng ta, phủ định khẩu cung trước đó."
Trần Gia Nhạc chăm chú nhìn nữ nhân trước mặt, cố gắng nhìn ra vẻ hoảng loạn trong mắt đối phương.
Vẻ mặt Lam tiên sinh vẫn bình tĩnh, nàng mỉm cười nói với Hà bá đứng khoanh tay bên cạnh: "Hẹn luật sư Hoàng giúp ta."

Lữ Tư Kiệt nhìn đoàn xe nối đuôi nhau ra khỏi dinh thự số 1, gọi điện cho Rebecca.
"Ủy ban độc lập chống tham nhũng Hồng Kông đã hành động."
Lữ Tư Kiệt nói rất nhanh: "Lam Quỳnh Anh đã rời khỏi dinh thự số 1."
"Ta biết rồi."
Rebecca cúp máy, xoay người nhìn Tô Bình Nam: "Lần này Lương An Kỳ làm không tệ, ủy ban độc lập chống tham nhũng Hồng Kông đã bắt Lam Quỳnh Anh."
"Chưa đủ lửa, không giam Lam Quỳnh Anh được lâu."
Tô Bình Nam gõ mặt bàn. Hắn biết rõ với nội tình của Hà gia, cho dù Trịnh Chi Phong phản cung cũng chưa chắc làm gì được Lam tiên sinh.
"Ảnh chụp Hà bá ở Thập Tứ K khiến các tạp chí lá cải tăng ca phát hành, đồng thời ta đã cho người gửi thư nặc danh đến Trần Gia Nhạc. Người này làm việc có chút thủ đoạn, chắc là sẽ có niềm vui bất ngờ đấy."
Rebecca khom lưng, giọng điệu có phần chờ mong: "Chứng cứ vô cùng xác thực, Lam Quỳnh Anh không có khả năng một tay che trời."
Tô Bình Nam bật cười lắc đầu.
Hắn hiểu tính chất của thành phố này hơn ai hết. Với nội tình của Hà gia tuyệt đối sẽ không để Lam Quỳnh Anh xảy ra chuyện.
"Mục tiêu không phải Lam tiên sinh, mà là Hà bá."
Tô Bình Nam cười gằn: "Thật ra phần lớn thế lực và mạng lưới quan hệ của Lam tiên sinh nằm trên người Hà bá. Thà cắt đứt một ngón còn hơn bị thương mười ngón, lần này nàng thua chắc rồi."
Giờ phút này ánh mắt nam nhân ngạo nghễ.
Miếng bánh ngọt ngành công nghiệp cờ bạc Hào Giang cách mình ngày càng gần.

Sáu tiếng sau, Lam Quỳnh Anh đi cùng luật sư Hoàng ra khỏi ủy ban độc lập chống tham nhũng Hồng Kông.
Đám săn tin chen chúc ngoài cửa. Gần đây nhà đổ vương liên tục xuất hiện scandal, thậm chí áp đảo các loại scandal trong giới giải trí.
Khác với khí thế bừng bừng khi đối mặt với phòng viên lần trước, lần này nữ nhân sầm mặt chỉ nói một câu "thanh giả tự thanh" rồi nhanh chóng rời đi trong vòng vây của vệ sĩ.
Nhưng nhìn sắc mặt của Lam Quỳnh Anh có thể thấy tiến triển không theo ý muốn của nàng.
Lam Quỳnh Anh lên xe, mở tủ lạnh, tự rót cho mình một ly nước lạnh.
Nàng cực kỳ tức giận, nhưng ngoại trừ sắc mặt sa sầm, biểu hiện vẫn tự nhiên phóng khoáng.
Cuộc đời nàng không đơn giản.
Trước mười ba tuổi, Lam Quỳnh Anh nàng có người hầu kẻ hạ, chẳng cần động tay vào việc gì. Tất cả mọi người đều cho rằng nàng là một đại tiểu thư yểu điệu.
Nhưng sau mười bốn tuổi gia cảnh sa sút, nàng làm vũ nữ khom lưng uốn gối.
Nàng đi từng bước đến ngày hôm nay dựa vào đâu?
Một chữ: nhẫn!
Giấu tài chờ thời, chỉ đến lúc nên ra tay mới ra tay, mà một khi ra tay nhất định phải làm đến cùng. Nữ nhân đi từng bước đến hiện tại chỉ còn cách vị trí kia một bước ngắn.
Nhưng nàng không ngờ Lương An Kỳ bị mình coi thường lại cay độc và mưu mô như vậy. Hiện tại nữ nhân bị nàng khinh bỉ này đã trở thành đối thủ lớn nhất của nàng.
"Bất kể tốn bao nhiêu tiền, ta muốn Hà bá bình an trở về Hà phủ."
Lam tiên sinh nói với luật sư Hoàng chuyên làm việc cho Hà gia: "Ta biết ngươi có quan hệ ở bộ Tư Pháp, xin hãy giúp ta chuyện này." Hết chương 1447.



Bạn cần đăng nhập để bình luận