Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2465. Kẻ xấu



Chương 2465. Kẻ xấu




"Không hành động?"
Lý Cửu An ngơ ngác.
"Tất cả tư liệu về Mã Tích Đông ở Gwangju, hành động của hắn sau khi đến Busan, ngươi không hề điều tra những cái này. Người này không phải một kẻ lỗ mãng nhưng lại dám khiêu chiến Kim Môn, hiển nhiên sự việc không đơn giản như bề ngoài. Vậy mà ngươi không tiến hành điều tra chỗ dựa của hắn là ai!"
"Ngươi làm ta quá thất vọng!"
Đinh Thanh giận dữ nói như súng liên thanh: "Việc duy nhất ngươi làm là lập tức bảo vợ ngươi mang theo toàn bộ tiền mặt về quê đúng không?"
"Ngươi làm ta quá thất vọng."
Sau khi nói xong tất thảy, vẻ mặt Đinh Thanh tràn đầy chán ghét. Hăn tiện tay gí đầu điếu thuốc đang hút dở vào trán Lý Cửu An.
Tức thì mùi cháy khét lan tỏa khắp căn phòng.
"Từ lúc ngươi bước vào căn phòng này, ngươi luôn miệng nhắc tới tất cả những gì ngươi đã làm cho tập đoàn."
Giọng điệu của Đinh Thanh u ám: "Đừng quên rằng ra ngoài lăn lộn, thứ không đáng giá nhất là tiền. Mấy năm nay số tiền ngươi kiếm được đã xứng đáng với công lao vất vả trong suy nghĩ của ngươi rồi."
Sắc mặt Lý Cửu An càng thêm tái nhợt.
"Đừng trách ta lòng dạ ác độc. Tập đoàn cần phải có quy tắc."
Đinh Thanh nhìn Lý Cửu An hồi lâu, sau đó vỗ vai đối phương: "Có một số con đường một khi đã bước lên thì không còn quyền lựa chọn. Việc duy nhất ta có thể giúp ngươi là cho ngươi chút thể diện cuối cùng."

Thể diện, từ này cũng có thể giết người đấy. Nếu có một ngày thế giới coi trọng vật chất, đặt lợi ích lên trên hết này có rất nhiều người không cần thể diện, chỉ cần tài phú, thì khi đó sẽ rất đáng sợ.
Nơi nào có người nơi đó có giang hồ, có giang hồ ắt có đủ loại người.
Kẻ mạnh vĩnh viễn áp đảo kẻ yếu, mà kẻ yếu cũng quen phục tùng kẻ mạnh. Đây là bản tính con người, cũng là hiện thực.
Ví dụ như Mã Tích Đông hiện tại, hắn là kẻ mạnh tuyệt đối.
Mấy năm gần đây hệ thống cảnh sát Busan có ai không biết sự cường hãn và hung ác của tập đoàn Kim Môn kia chứ. Đây là lần đầu tiên có kẻ công khai ra oai với tập đoàn Kim Môn.
Từ điểm này có thể thấy bất kể sau này Mã Tích Đông có gánh nổi sự trả thù của Kim Môn hay không, thì cũng không thể phủ nhận rằng ngày hôm nay hắn tuyệt đối là người nổi bật nhất.
Vì vậy từ lúc hắn bắt đầu đi vào sở cảnh sát, cho dù là những đồng nghiệp trước đây toàn ngó lơ hắn trong lòng có bất mãn thế nào đi chăng nữa, ai gặp hắn cũng khom người. Điều này khiến Mã Tích Đông thoáng hoảng hốt nhớ về những ngày tháng ở Gwangju.
Không chỉ thế, sau khi hắn bước vào căn phòng làm việc bừa bộn của mình, hắn rất kinh ngạc khi phát hiện ra bên trong đã thay đổi hoàn toàn.
Tất cả tài liệu đã được mấy nữ cảnh sát sắp xếp gọn gàng, hơn nữa trên bàn còn có một tách cà phê nóng hổi.
"Đây là lòng kính trọng đối với tinh thần cảnh sát chân chính.
Kim Nghiên Hi."
Bên cạnh tách cà phê là chữ ký của hoa khôi cảnh sát được toàn hệ thống cảnh sát công nhận, khiến Mã Tích Đông há hốc miệng.
Hắn biết rõ nếu mình có thể chống đỡ cuồng phong bão táp của tập đoàn Kim Môn thì sẽ thuận lợi đứng trên đỉnh núi trong hệ thống cảnh sát Busan.
Cũng xem như hắn đã hoàn thành kế hoạch thứ nhất sau khi đến Busan.

Cốc cốc.
Mười mấy phút sau, tiếng gõ cửa phòng làm việc cắt ngang công việc của Mã Tích Đông.
"Vào đi!"
Mã Tích Đông thuận miệng nói.
Hắn không lập tức ngẩng đầu nhìn xem đối phương là ai, chỉ xua tay: "Những tài liệu này thật sự khiến người ta nhức đầu. Bất kể ngươi có chuyện gì đều phải chờ ta thêm năm phút nữa."
"Cảm giác dẫm lên người ta thăng chức thế nào? Nghe nói hôm nay ngươi đến sở cảnh sát làm việc rất oai phong, ngay cả bảo vệ gác cổng cũng cúi chào ngươi."
Một giọng nói khàn khàn quen thuộc vang lên bên tai Mã Tích Đông.
Nam nhân bỗng ngẩng phắt đầu.
Quả nhiên không ngoài dự đoán!
Lý Cửu An mặc vest đen, đứng thẳng lưng trước mặt hắn. Ngày hôm qua lúc hắn rời khỏi ZT, sắc mặt đối phương lạnh lùng u ám.
"Thằng chó, sao lại là ngươi?"
Mã Tích Đông nhếch miệng cười to: "Ta cho rằng các ngươi sẽ thuê người bắn lén ta, không ngờ tên nhát cáy nhà ngươi lại đích thân đến tận cửa. Nói đi."
Nam nhân bắt tréo chân, tiện tay ném một điếu thuốc lá vào miệng, biểu cảm đắc ý: "Ngươi định bỏ ra bao nhiêu tiền để mua chuộc ta?"
"Ta đến lấy lại thể diện đã mất."
Ánh mắt Lý Cửu An hơi kỳ lạ. Hắn nghiêm túc chỉnh lại bộ vest vốn đã rất phẳng phiu của mình: "Chúng ta sẽ không mua chuộc ngươi, bởi vì mua chuộc tức là tập đoàn Kim Môn đã mất đi sự hung ác ngày trước. Tương tự, chúng ta cũng sẽ không bắn lén ngươi, bởi vì chúng ta sẽ dùng cách tương tự để lấy lại thể diện đã mất sạch trước mặt mọi người."
"Vì sao lấy lại thể diện của mình thế?"
Mã Tích Đông mỉa mai.
Thoạt nhìn Mã Tích Đông vẫn bắt tréo chân có vẻ thả lỏng, nhưng thật ra cơ bắp phần lưng đã căng cứng, tay trái cũng chống lên góc bàn làm việc. Đây là động tác nhằm đảm bảo hắn có thể di chuyển ngay lập tức khi đối phương nổ súng.
Nam nhân đánh ra danh hiệu "Thần" ở Gwangju này có sự nhạy bén hoàn toàn trái ngược với vẻ bề ngoài thô kệch của hắn.
"Ta muốn dùng tính mạng của ta nói cho ngươi một đạo lý. Ngươi đoán xem đó là đạo lý gì?"
Vẻ mặt bình tĩnh của Lý Cửu An khi nói chuyện khiến Mã Tích Đông hơi sợ hãi.
"Năm mười bảy tuổi, bởi vì ta không chịu nổi cái cảnh cả đời làm một ngư dân tanh hôi chỉ có thể bán cá nên đã ra ngoài lăn lộn. Ta từng bị người ta chém, cũng từng chém người."
Lý Cửu An tổng kết cuộc đời mình: "Xem như khá may mắn. Ta theo đúng người, cũng đánh ra địa vị. So với những người cùng thời, ta đã đủ thành công."
"Hai tay dính đầy máu tươi, dựa vào số tài sản bẩn thỉu tô điểm cho bản thân giống như dân thượng lưu mà tính là thành công á?"
Mã Tích Đông cười khẩy: "Ngươi chỉ là một tên khốn, một kẻ xấu trong suy nghĩ của trẻ con mà thôi." Hết chương 2465.



Bạn cần đăng nhập để bình luận