Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1476. Đức phải xứng vị



Chương 1476. Đức phải xứng vị




"Đúng vậy."
Hoàng Văn Chính thong thả nói ra những tin tức gần đây mình nghe ngóng được, đặt thức ăn xuống: "Các ngươi may đấy. Hôm qua có xem tin tức về ba tên cướp khét tiếng không? Hiện giờ cả Cảng thành đều đang bàn tán chuyện này, chuyện Tá Đôn có mấy người chết bị dìm xuống, vì vậy cảnh sát sẽ không nhìn chằm chằm các ngươi."
"Khi nào ra tay? Nhất định là Hạng Thất và Phi Cơ có giao dịch. A Bảo không còn tác dụng, hắn có thể chết bất cứ lúc nào, không thể kéo dài thêm nữa."
Quỷ Vương Đông không có hứng thú với tin tức về Hà gia chó má gì đó, hiện tại mục đích duy nhất của hắn là cầm một khoản tiền dẫn theo mấy huynh đệ rời khỏi Cảng thành.
"Nhanh thôi."
Hoàng Văn Chính nghiêm mặt nói: "Các ngươi đã nhớ bản đồ quán ăn khuya chưa? Nó không có cửa sau nhưng có hai ngõ nhỏ. Dạo này Tô Bình Nam thích đi ăn cơm một mình, nhưng trong chiếc xe ở bên ngoài có hai đến ba vệ sĩ."
"Yên tâm đi."
Trên mặt Quỷ Vương Đông viết đầy hai chữ tự tin: "Chúng ta là đao thủ đỉnh cấp nhất Tân Ký. Một đại gia mà thôi, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu."
Bọn hắn không biết rằng người mình sắp đối mặt là một con khủng long bạo chúa.
"Kẻ có thể trở thành đại gia một phương chắc chắn không đơn giản, đừng xem thường đối phương. Cấp dưới của ta đã nhìn thấy Tô Bình Nam và Phi Cơ cùng đánh quyền, vì vậy các ngươi phải cẩn thận."
Hoàng Văn Chính tiếp tục nói: "Sau khi các ngươi thành công hãy lập tức lên xe, mười năm phút sau nhất định phải chuyển tới đường Nathan, ta sẽ cho người tạo dựng một vụ tai nạn xe cộ ở giao lộ ấy. Sau đó đến đường Chartered thì đổi xe, như vậy sẽ không có ai theo dõi các ngươi nữa."
"Được, làm theo lời ngươi."
Vẻ mặt Quỷ Vương Đông nhìn Hoàng Văn Chính có thêm chút kính nể. Mấy người bọn hắn cầm đao lập nghiệp, đã giúp Hạng Thất làm rất nhiều việc.
Vì vậy bọn hắn biết độ khó của những công tác chuẩn bị này. Hoàng Văn Chính có ngoại hình xấu xí nhưng làm việc cẩn thận, hai phương diện này là trời cho.
"Ta sẽ chuẩn bị hết thảy cho các ngươi, nhưng các ngươi phải nhớ kỹ lời hứa."
Hoàng Văn Chính cất giọng âm u nói.
"Yên tâm, ta đảm bảo với ngươi."
Vẻ mặt Quỷ Vương Đông rất nghiêm túc: "Tô Bình Nam nhất định sẽ chết."
"Chờ điện thoại của ta."
Hoàng Văn Chính gật đầu: "Sau chuyện này vĩnh viễn đừng trở lại, ta không muốn bắt các ngươi."
Nam nhân xoay người rời đi.

"Rồng đến nhà tôm. Trong ký ức của ta, từ khi ta làm dâu Hà gia, đây là lần đầu tiên Lam nữ sĩ ngươi bước chân vào cửa nhà ta."
Lương An Kỳ cười tủm tỉm nhìn Lam Quỳnh Anh đến nhà, ánh mắt đong đầy vui vẻ không diễn tả thành lời. Nàng bị nữ nhân này chèn ép nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hả hê đắc ý.
"Ngươi làm dâu Hà gia?"
Lam Quỳnh Anh vẫn phản kích sắc bén: "Về mặt pháp luật, ngươi chỉ là tình nhân của hắn, sao lại nói là làm dâu Hà gia?"
Sắc mặt Lương An Kỳ xanh mét.
Đây vĩnh viễn là nỗi đau nhức nhối của nàng, bởi vì theo pháp luật nàng không danh chính ngôn thuận.
"Ngươi tìm ta là để mỉa mai ta đấy à?"
Lương An Kỳ nén giận: "Vậy thì ngươi có thể đi ngay bây giờ, chỗ ta không chào đón ngươi."
"Ta cảm thấy chúng ta không cần tiếp tục tranh đấu nữa, như vậy không tốt cho tất cả mọi người."
Sau khi nghe thấy lệnh đuổi khách, vẻ mặt Lam Quỳnh Anh cũng dịu lại. Vừa rồi chỉ là ân oán mấy chục năm khiến nàng nhất thời phản ứng theo bản năng mà thôi.
Nàng nhanh chóng bình tĩnh lại, dứt khoát nói: "Hà tiên sinh đã qua đời, chúng ta đều là phụ nữ, càng phải bảo vệ lẫn nhau mới có thể giữ được Úc Ngu."
Lương An Kỳ cười gằn.
"Ở đây chỉ hai chúng ta, có mấy lời không cần che giấu."
Lam Quỳnh Anh tiếp tục nói: "Úc Ngu là một ngọn núi vàng, bên ngoài có biết bao nhiêu người rình rập, tam giáo cửu lưu các nơi cũng không nghe lời, vì vậy một mình ngươi không lấy được đâu."
Lam Quỳnh Anh cố gắng che giấu ánh mắt khinh thường: "Bao nhiêu năm qua Hà tiên sinh vẫn luôn ủng hộ ngươi, nhưng từ tài vụ trong công ty đến tuyên truyền, đổi tiền... ngươi đã làm tốt được việc gì chưa?"
Lương An Kỳ đối chọi gay gắt: "Ngươi biết rõ mình sắp xếp bao nhiêu người ở Úc Ngu. Không có ngươi lén lút giở trò thì làm sao ta lại không làm tốt? Hôm nay ngươi đến đây chứng tỏ ngươi đã hết con át chủ bài rồi."
Nữ nhân không phải kẻ ngu: "Nói đi, ngươi đến đây làm gì?"
"Ta thừa nhận ta đã xem thường ngươi."
Rốt cuộc Lam Quỳnh Anh cũng nói ra mục đích của mình: "Vì vậy ta đến tìm ngươi hợp tác. Ngươi thu tay, ta đồng ý phân tách tập đoàn Úc Ngu, chip đánh bạc và phòng đánh bạc ta chỉ lấy một phần ba, sau này ai đi đường nấy."
Lương An Kỳ sửng sốt.
Mới đó mà Lam Quỳnh Anh đã nhượng bộ. Phải biết rằng sau khi Hà tiên sinh xảy ra chuyện, nữ nhân này định đuổi mình ra khỏi Hà gia đấy!
"Đức phải xứng vị!"
Lam Quỳnh Anh thấy rõ Lương An Kỳ đã dao động, tiếp tục nói: "Với hai phần ba Úc Ngu, ngươi đã là kẻ thắng cuộc, số tiền này cũng đủ cho ngươi tiêu cả đời, chúng ta cần gì phải một mất một còn?"
Nói đến cuối câu, giọng điệu của Lam tiên sinh trầm xuống: "Con thỏ nóng nảy cũng cắn người, huống chi là ta."
Nữ nhân rất có cái nhìn đại cục.
Sau khi xem video, nàng đã quyết định dao sắc chặt đay rối. Hơn nữa, Lam gia đã sắp xếp bố cục ở Hào Giang lâu như vậy, nàng có lòng tin tương lai có thể trở về.
Có một thứ gọi là thói quen.
Mặc dù ngoài mặt Lương An Kỳ tỏ ra không phục Lam Quỳnh Anh, nhưng thật ra trong lòng rất sợ đối phương do ảnh hưởng bởi những thất bại trong quá khứ.
Thủ đoạn và sự quyết đoán của đối phương khiến cõi lòng nàng ớn lạnh. Hết chương 1476.



Bạn cần đăng nhập để bình luận