Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2567. Lên như diều gặp gió



Chương 2567. Lên như diều gặp gió




“Về việc sáp nhập và mua lại công ty vận tải số bốn Seoul và toàn bộ ngành xe buýt Busan, điều chúng ta cần làm là giải quyết nhanh chóng, hơn nữa trong tuyên bố sáp nhập và mua lại cần bổ sung một điều khoản tăng 20% lương cho các tài xế.”
Trong phòng họp rộng lớn, Xa Tố Nhã mặc bộ trang phục chuyên nghiệp màu trắng làm nổi bật chiếc cổ như thiên nga, đứng ở vị trí giám đốc thứ hai hùng hồn nói: “Nếu trong vòng ba ngày lấy về tay được, tổng số công nhân chúng ta tuyển dụng trong ngành vận tải sẽ tiếp cận con số đáng kinh ngạc là ba mươi nghìn người. Nếu như có vấn đề gì xảy ra với Kim Môn, thì công ăn việc làm và chăm sóc y tế cho ba mươi nghìn người này sẽ trở thành gánh nặng cho chính phủ, cũng sẽ là một yếu tố gây bất ổn.”
Nhìn vào vẻ mặt nghiêm túc của những lãnh đạo cao cấp của Kim Môn, cô gái lão luyện giống như đã đảm nhiệm chức vụ giám đốc từ rất lâu.
“Tập đoàn cần kiếm tiền, nhưng trong trường hợp này chúng ta cần tạo cơ hội việc làm cho nhiều người dân bình thường, trở thành nhân tố quan trọng trong việc ổn định xã hội. Lý do cụ thể sẽ không được tuyên bố trong cuộc họp, hơn nữa những gì các ngươi cần làm bây giờ là phải triệt để thực hiện phương án của ta, bộc lộ khả năng thực thi mà tập đoàn Kim Môn luôn tự hào cho ta xem.”
Cô gái đặt hai tay lên bàn, thực hiện một cái nhíu mày đặc hữu của Đinh Thanh rồi mới chậm rãi nói: “Bận rộn lên, suy nghĩ ít đi, nghĩ ít sẽ không làm sai. Còn bây giờ bắt tay vào làm việc đi.”
Mọi người lần lượt bước ra ngoài, thậm chí có một vài lãnh đạo cao cấp khi bước ra khỏi cửa còn quay lại nghiêm túc cúi chào để bày tỏ sự công nhận đối với cô gái.
Trong cuộc họp kéo dài một tiếng đồng hồ, Xa Tố Nhã đã chứng minh tại sao tài năng kinh doanh của nàng lại được nhiều công ty đánh giá cao như vậy. Nàng gần như đã đẩy nhanh tốc độ kinh doanh của công ty lên gấp mười lần, mà mọi chỉ lệnh đều rất thuyết phục và không thể bác bỏ.
Khi phòng họp không còn một ai, Xa Tố Nhã mới lộ ra vẻ mệt mỏi.
Nàng không biết tại sao ông chủ Tô lại đột nhiên giao nhiều quyền lợi như vậy cho mình, mà việc chủ tịch Thôi phải nhập viện và giám đốc Đinh Thanh, Lý Tử Thành và các quan chức cao cấp khác đều bị cảnh sát bắt đi khiến cô gái có chỉ số IQ cao đã đoán được điều gì đó.
Hiện tại tập đoàn Kim Môn rất nguy cấp.
Với quy mô hiện tại của Kim Môn, kẻ có đủ thủ đoạn và lá gan để làm điều này chắc chắn phải là người đứng đầu trong giới chính trị. Các chaebol hay các ông chủ khác căn bản là không dám làm điều này.
Mà có một bí mật cô gái không nói ra.
Chỉ mười phút sau khi Chủ tịch Đinh Thanh bị bắt đi, rất nhiều công ty đã gọi vào điện thoại của Xa Tố Nhã để mời gọi. Lợi ích mà các chaebol lớn đưa ra để chiêu mộ nàng rất kinh người, rõ ràng là tài năng kinh doanh của nàng vẫn được mọi người công nhận.
Nhưng cô gái đều từ chối.
Nguyên nhân không phải vì nàng có tình cảm với Kim Môn, càng không phải Xa Tố Nhã tin rằng Kim Môn sẽ bình an vô sự.
Nàng chỉ muốn báo thù, nàng cũng tin vào con mắt của mình.
Xa Tố Nhã chắc chắn một điều, nam nhân đáng sợ như vực thẳm đó tuyệt đối không bao giờ chịu thua một cách dễ dàng như vậy!
Vì vậy trước sự sắp xếp đột ngột của Tô Bình Nam, thay vì có bất kỳ hành động phản kháng nào, nàng cố gắng hết sức để làm tốt mọi việc. Thậm chí còn dùng sự hiểu biết của mình để giúp tập đoàn Kim Môn an toàn hơn.
Trở thành một mắt xích quan trọng trong sự ổn định xã hội mới là lá bùa hộ mệnh tốt nhất.
Đây là sự hiểu biết của Xa Tố Nhã.
“Ông chủ Tô, chắc chắn ngươi đang rất bận rộn.”
Mang theo sự mệt mỏi, Xa Tố Nhã mở hồ sơ của đối phương ra, tự lẩm bẩm: “Nguy hiểm và cơ hội cùng tồn tại, ta cược là ngươi sẽ thắng.”
Đảm nhận vị trí lãnh đạo quan trọng của tập đoàn Kim Môn vào thời điểm này chắc chắn đó là một sự tin tưởng, cộng với những thông tin được người trong cuộc tiết lộ bao gồm cả phần mềm phân tích được toàn tập đoàn sử dụng, cô gái biết rằng qua được cửa ải này, kết quả chỉ có một.
Lên như diều gặp gió.

Kẻ trong lòng dậy sóng nhưng bề ngoài lại phẳng như mặt hồ mới có thể mời được đại tướng quân.
Thôi Kỷ Hiền lo lắng, Phác Thái Nhật đang cố gắng tập trung nguồn lực, Xa Tố Nhã bận rộn ngập đầu.
Còn Tô Bình Nam thì lại bình tĩnh ngồi trước giường bệnh của Quách Quang Diệu đã qua giai đoạn nguy kịch, từ tốn gọt một quả táo. Chưa có ai được chứng kiến Tô Bình Nam chơi dao, nhưng nhìn vào ánh sáng lấp lánh của con dao giống như con rắn bạc đang múa trên tay, có thể thấy nam nhân này chắc chắn là một tay chơi dao giỏi.
“Nam ca, để ta làm cho…”
Khi Quách Quang Diệu chật vật ngồi dậy, Tô Bình Nam đã đưa quả táo cho hắn.
“Ăn xong ngủ một giấc là ổn, sau này không cần phải liều mạng như vậy.”
Nam nhân giúp Quách Quang Diệu nằm xuống giường giống như cách hắn làm trong căn nhà thuê đơn sơ ở nhà ga Ô thành nhiều năm về trước, giọng điệu của kiêu hùng sống ẩn dật này đượm buồn.
“Một đời người, hai anh em, bình an mới có thể hưởng thụ phú quý.”
Việc Tô Bình Nam hiếm khi bộc lộ cảm xúc thật như vậy không chỉ khiến Quách Quang Diệu rưng rưng nước mắt, mà cả Đỗ Cửu và những nhân viên an ninh khác ở phía sau cũng mang vẻ mặt bất ngờ.
Không ai đi một mình lâu mà không hiểu sự quý giá của tình bạn.
Người bình thường có được tình bạn sinh tử đã là điều cực kỳ khó khăn chứ đừng nói là trong giang hồ đầy mưu mô xảo trá này. Hết chương 2567.



Bạn cần đăng nhập để bình luận