Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 658: Lương Văn Xương

Chương 658: Lương Văn Xương
Cảng thành, học viện cảnh sát, phòng làm việc của hiệu trưởng.
“Lương Chí Thành.”
Sếp Lương mỉm cười nói: “Xem ra chúng ta rất hữu duyên, ta cũng họ Lương.”
“Báo cáo trưởng quan, theo thống kê chưa đầy đủ, có ít nhất ba trăm ngàn người ở Cảng thành mang họ Lương. Ta cũng không cảm thấy đây là duyên phận gì.”
“Lương Chí Thành, chú ý thái độ của ngươi.”
Hiệu trưởng Đàm Linh nghiêm túc phê bình đối phương một câu, sau đó quay sang giải thích với sếp Lương: “Tuy hơi đau đầu một chút nhưng các tiêu chuẩn đều phù hợp với yêu cầu của ngươi.”
Sếp Lương lơ đễnh khoát tay: “Không sao, ta thích người có nhuệ khí như vậy.”
“Vậy các ngươi nói chuyện đi.”
Hiệu trưởng Đàm biết sếp Lương đến để làm gì, rất thức thời nói: “Ngươi nói chuyện xong thì chúng ta đi uống trà. Đã lâu rồi chúng ta không có uống trà với nhau.”
“Được.”
Cửa phòng đóng lại, sếp Lương nghiêm túc nói: “Chúc mừng ngươi có thể đi làm sớm nhưng tiền lương sẽ không được chuyển vào tài khoản của ngươi.”
“Nội ứng?”
Phản ứng của Lương Chí Thành khiến sếp Lương rất hài lòng: “Đúng vậy.”
Sếp Lương đốt một điếu thuốc lá: “Ngày mai Đại D sẽ mở hương đường. Ta muốn xếp vài người vào trong. Một người trong đó chính là ngươi.”
“Muốn ta làm việc với Đại D? Cụ thể là làm cái gì?”
Lương Chí Thành thu lại thái độ bất cần đời, nghiêm túc hỏi một câu.
“Không phải Đại D mà là một trong tứ cửu đả tử, Phi Cơ.”
Giọng điệu sếp Lương trở nên âm tàn: “Trong vòng hai năm, ngươi cái gì cũng không cần làm, nhưng hai năm sau, tình trạng này không bao giờ được xảy ra.”
Mười bảy tuổi sếp Lương đã vào cục cảnh sát, bắt đầu đi lên từ công việc tuần tra ở Cửu Long thành. Trải qua giai đoạn quát tháo phong vân, cho đến sự kiện của Ủy ban độc lập chống tham nhũng Hồng Kông (ICAC) sau này, trải qua nhiều phong ba như vậy, hắn vẫn leo lên được, không dựa vào cái gì ngoài một chữ nhẫn.
Bây giờ còn bảy năm nữa là hắn về hưu.
Cái đêm mưa ở Đồn Môn đã kích thích hắn thật lớn. Một Lương Văn Xuyên luôn sống có trật tự quyết định dùng bảy năm này làm một chuyện lớn, một chuyện mà thịt nát xương tan hắn cũng không tiếc.
Lương Chí Thành chẳng qua chỉ là bước đầu tiên trong toàn bộ kế hoạch của hắn.
Từ hôm nay trở đi, ba mươi chín cảnh sát được chọn làm nội ứng sẽ từng bước tiến vào ba băng đảng lớn. Ngoại trừ băng đảng chế độ gia tộc Thập Tứ K, những băng đảng còn lại, Lương Văn Xương không buông tha cho một cái nào.
Nói thật lòng, nếu không phải quy củ của gia tộc Thập Tứ K đặc biệt, Lương Văn Xương sớm đập nồi chìm thuyền tuyệt đối không buông tha cho tổ chức lâu đời nhất này.
Hòa Ký là khu vực Lương Văn Xương coi trọng nhất, bởi vì quy tắc hai năm đổi thủ lĩnh một lần gây nên quá nhiều sóng gió. Lấy đấu đá nội bộ lần này mà nói, tư liệu người mất tích theo cảnh sát thống kê được gần sáu mươi người. Hắn không cho phép chuyện như vậy phát sinh.
Kế hoạch khổng lồ nhưng lại đơn giản.
Nhúng tay vào thế lực ngầm Cảng thành. Hắn muốn người nằm vùng của mình phải hoàn toàn thẩm thấu, khống chế những tổ chức này, để hơn một triệu lưu manh Cảng thành trở thành con rối của cảnh sát. Kế hoạch gan lớn làm bậy này được hắn gọi là…
Trật tự mới.
Vì kế hoạch khổng lồ đó, thậm chí hắn đã sắp xếp cho vợ con của mình di dân đến Canada. Bởi vì hắn biết một khi kế hoạch không thành công, hắn nhất định chết không tử tế.
Đây là đào lại căn cơ của tất cả đám lưu manh. Sau khi sự việc thất bại, không có bất kỳ may mắn gì có thể nói. Đám thế lực ngầm kia bất luận bỏ ra cái giá gì cũng tuyệt đối không để hắn còn sống. Nếu hắn còn sống, khả năng sẽ còn có một dị loại giống như hắn xuất hiện lần nữa.
Lúc đó, hắn chính là con gà trong giết gà dọa khỉ kia.
Lúc này, Lương Chí Thành không biết hắn đã mở ra chương mở đầu của một quyển truyện bao la hùng vĩ của đời mình.
Thậm chí Lương Văn Xương cũng không biết hắn còn có một đối thủ ẩn tàng, tập đoàn Cẩm Tú.

Tô Bình Nam không ngờ chuyện tập đoàn Cẩm Tú mua máy bay lại gây nên oanh động lớn như vậy ở Thiên Nam.
Tin tức được tiết lộ là bởi vì người của công ty Gulfstream xuất hiện. Sau khi ghi chép cặn kẽ yêu cầu của Tô Bình Nam, đám người Henrry không lập tức rời đi mà ở lại Thiên Đô một ngày.
Niên đại này, rất hiếm khi có thể thấy được người nước ngoài tóc vàng mắt xanh ngoài đường. Cho nên, khi đám người Henry xuất hiện đã thu hút ánh mắt của rất nhiều người. Mọi người không nghe ngóng thì thôi, sau khi nghe ngóng mới phát hiện Tiểu Hồng Bào muốn mua máy bay.
Ô tô là thứ mà người bình thường mong muốn cũng còn chưa có, tập đoàn Cẩm Tú của Tô Bình Nam thành lập chưa đến mấy năm đã muốn mua máy bay rồi? Lại còn những hai cái?
Mặc dù không biết được số tiền cụ thể của việc mua sắm máy bay, nhưng chắc chắn sẽ là một con số khổng lồ. Điều này khiến cho rất nhiều người đều có cảm xúc phức tạp.
Ai cũng nói Tiểu Hồng Bào có tiền, là người giàu nhất Thiên Nam, nhưng tiền nhiều như vậy có hơi quá mức. Nhất thời danh tiếng của Tô Bình Nam một lần nữa hot lên ở Thiên Đô.
Sau khi nhận điện thoại chúc mừng của An mập xong, Tô Bình Nam nhận được điện thoại của Ngưu Quảng Phát gọi đến.
Hỏi giá cả xong, Ngưu Quảng Phát ngẩn ra cả nửa ngày, sau đó hỏi: “Có rẻ hơn được một chút nào hay không?”
Sau khi hỏi thăm giá cả và chi phí vận hành, ông chủ Ngưu luôn tự nhận tài đại khí thô lần đầu tiên có chút không đủ niềm tin.
“Ngày nào ngươi không ở khu mỏ của mình thì cũng chạy đến Thiên Đô xem bóng. Khoảng cách gần như vậy mua máy bay làm gì?” Tô Bình Nam có chút không biết nên khóc hay nên cười. Gần đây, ông chủ Ngưu rất ít khi phiền hắn, tập trung toàn bộ tinh thần vào bóng đá. Bây giờ đội bóng không còn tranh tài, rõ ràng đang rảnh rỗi đến nhàm chán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận