Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2436. Hắn có thể là quỷ cũng có thể là thần



Chương 2436. Hắn có thể là quỷ cũng có thể là thần




“Ở bên ngoài cả đêm, trên mặt tràn đầy hạnh phúc.”
Kim Thuần Tình huyên thuyên không ngừng giống như một bà cô đang ở ngoài chợ bình luận về món thịt lợn yêu thích của mình. Thấy Xa Tố Nhã không trả lời, nàng còn định đưa tay ra định cởi bộ bộ đồ ngủ của cô gái ra để kiểm tra.
“Làn da của ngươi vừa trắng vừa mềm mại, cơ thể ngực nở mông cong.”
Vẻ mặt của Kim Thuần Tình giống như một ông chú thô tục: “Kim đại mỹ nữ ta là một chuyên gia giàu kinh nghiệm về chuyện nam nữ. Đương nhiên hiểu rõ đức hạnh của đám nam nhân đó. Bọn hắn khi hưng phấn chắc chắn sẽ không thương xót ngươi, vì vậy những vết bầm trên người ngươi ta biết rõ là từ đâu mà có.”
“Phì!”
Sức tưởng tượng của người bạn thân thần kỳ đến mức Xa Tố Nhã phải phun ra một ngụm cà phê. Sau đó cô gái phải cố gắng thoát khỏi nanh vuốt của Kim Thuần Tình, nàng chắp hai tay lại làm động tác cầu xin sự buông tha của Kim Thuần Tình: “Ernie, xin ngươi đấy, ta thực sự không tùy tiện như vậy. “
“Không cần phải xấu hổ.”
Kim Thuần Tình nhe răng nanh tiếp tục xông tới: “Nếu như lão nương được tặng những món quà đó, thì đối phương có là kẻ biến thái lão nương cũng nhận. Huống hồ ngươi còn lấy đồng hồ của người ta, điều đó càng chứng tỏ ngươi đã bị người ta hành hạ hoặc có thể nói là bị tra tấn.”
Nói đến đây Kim Thuần Tình vừa ngưỡng mộ lấy ra chiếc đồng hồ mà Xa Tố Nhã chưa kịp cất đi vừa nói: “Ta đã kiểm tra nhãn hiệu và mẫu mã của chiếc đồng hồ này. Vẫn là một phiên bản giới hạn nhưng giá của nó thực sự khiến người ta phải khiếp sợ...”
Kim Thuần Tình giống như đang nhập vai vào một nhân vật trong vở kịch đột nhiên chuyển sang vẻ mặt buồn bã: “Chắc chắn là như vậy, đáng thương cho Tố Nhã vì cơ thể quá hấp dẫn, kết quả phú hào đã biến thành người sói, sau khi hành sự xong nhìn thấy cơ thể đầy vết thương của Tố Nhã nên đã dùng chiếc đồng hồ này để bồi thường ...”
“Thực sự không biết thương hoa tiếc ngọc.”
Kim Thuần Tình tự lạc lối trong trí tưởng tượng của chính mình: “Đáng thương cho Tố Nhã của chúng ta, đây lại còn là lần đầu tiên, không biết bất cứ tư thế nào.”
Xa Tố Nhã không đùa với người bạn thân, thay vào đó ánh mắt nàng nhìn chăm chú vào chiếc đồng hồ đang ở trên tay của Kim Thuần Tình, biểu cảm trở nên lo lắng. Bởi vì cô gái biết rõ nhất chiếc đồng hồ này đại diện cho điều gì, những cảnh tượng khó quên đêm ngày hôm qua một lần nữa lại hiện lên trong tâm trí của Xa Tố Nhã.
“Không cần phải căng thẳng như vậy chứ, mặc dù chiếc đồng hồ này rất đắt tiền, nhưng hiện tại ngươi cũng là một nhân vật lớn trong tập đoàn Kim Môn rồi, đã không còn là tiểu nha đầu nhà quê ngu dốt nữa.”
Kim Thuần Tình nhìn thì có vẻ vô tư nhưng thực ra trong lòng rất có chừng mực.
Tình cảm thân thiết của hai người từ lâu đã không thể dùng hai từ bạn thân hay bạn tốt để hình dung được nữa, nếu không nàng đã không thể là người bạn thân nhất của Xa Tố Nhã trong nhiều năm như vậy, thậm chí còn khiến Xa Tố Nhã sẵn lòng chia sẻ một nửa thu nhập cho nàng. Sau khi cảm nhận được sự căng thẳng của cô gái, nàng liền lập tức đặt chiếc đồng hồ xuống trước mặt Xa Tố Nhã, vẻ mặt lo lắng: “Không phải thực sự xảy ra chuyện gì chứ?”
“Đừng bao giờ lấy chiếc đồng hồ này ra đùa cợt.” Lần đầu tiên trong ngần ấy năm Xa Tố Nhã tỏ ra nghiêm túc như vậy trước mặt Kim Thuần Tình: “Không bao giờ được làm như vậy!”
Kim Thuần Tình bị dọa cho đứng hình.
Xa Tố Nhã rất cẩn thận cầm chiếc đồng hồ Tô Bình Nam tặng cho nàng cất vào két sắt trong phòng ngủ, sau đó nàng mới thở phào nhẹ nhõm, cô gái quay lại nhìn Kim Thuần Tình sắc mặt đang tái nhợt, nhỏ giọng nói: “Chiếc đồng hồ này là của ông chủ, không phải của người theo đuổi ta. Ta thừa nhận trước giờ ta chưa từng thấy một nam nhân nào có nhân cách thu hút đến như vậy, nhưng ta nói cho ngươi biết, cảm giác mà hắn mang lại cho ta hoàn toàn không phải là động lòng.”
“Đó là gì?”
Kim Thuần Tình nghi hoặc hỏi.
“Khủng bố, đáng sợ.”
Xa Tố Nhã cố gắng nhớ lại cảnh tượng nàng gặp Tô Bình Nam, đến tận lúc này nàng mới kinh ngạc phát hiện ra, ánh mắt của nam nhân này từ đầu đến cuối dường như không có chút dao động nào.
“Như vậy thì thật đáng sợ.”
Kim Thuần Tình gãi đầu: “Từ nhỏ ngươi đã nhìn người cực kỳ chuẩn xác, ta còn nhớ tên giáo viên chủ nhiệm biến thái hồi đó che giấu kỹ như vậy ngươi vẫn có thể nhìn ra. Nói cho ta nghe xem kẻ giàu có hàng đầu này là người như thế nào? “
“Không thể bình luận.”
Xa Tố Nhã cau mày: “Cách hắn nhìn ta không có chút ấm áp mơ màng của nam nhân nhìn nữ nhân. Ta kể lại tất cả những trải nghiệm đau khổ của mình mà hắn không hề tỏ ra một chút thương hại. Hắn thậm chí lạnh lùng đến mức không giống một con người.”
“Không giống con người? Rất xấu sao? Hay là trông rất kỳ quái? Chẳng lẽ hắn có ba mắt?” Sự tò mò của Kim Thuần Tình nghĩ ra đủ loại kỳ dị, chắc cũng chỉ có nàng mới có thể đưa ra phán đoán kỳ lạ như vậy về Tô Bình Nam hô mưa gọi gió.
“Không giống con người không phải nói về vẻ ngoài của hắn.”
Xa Tố Nhã nói ra cảm giác của mình đối với Tô Bình Nam: “Mà ngược lại, người này có vẻ ngoài rất ưa nhìn, có thể nói là đẹp trai. Nhưng khi tiếp xúc với hắn, ngươi sẽ bị khí chất của hắn đè ép hoàn toàn, thậm chí quên mất bộ dạng của hắn. Điều duy nhất ngươi có thể cảm nhận được là sự tự cao tự đại trong mắt hắn, loại kiêu ngạo, khinh thường, coi cả thế giới như gà như chó.”
“Tóm lại, hắn có thể là quỷ cũng có thể là thần.”
Xa Tố Nhã nhíu đôi mày thanh tú nhưng đủ sắc bén, đây là biểu cảm đặc hữu của nàng khi rung động: “Tóm lại hắn chắc chắn không phải là con người!”
“Con người này đáng sợ như vậy sao, vậy thì chúng ta hãy trốn về quê đi. Dù sao số tiền mà lúc trước ngươi kiếm được, ta đều đã giúp ngươi cất giữ, nửa đời còn lại không phải lo không có tiền tiêu.” Hết chương 2436.



Bạn cần đăng nhập để bình luận