Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 746: Al Capone

Chương 746: Al Capone
"Rất tốt. Ngươi tên gì?"
Dương Thiên Lý hỏi.
”Capone, Al Capone."
Trên mặt thiếu niên lộ ra vẻ hưng phấn, giọng càng ngày càng phục tùng.
”Ngươi làm điều đó để làm gì?"
"Ta muốn phục vụ ngươi, ta muốn ngươi là người lãnh đạo của ta, ta sẵn sàng cống hiến tất cả vì điều này, bao gồm cả sự trung thành với ngươi bằng cả mạng sống của ta."
Thiếu niên nói xong thở phào nhẹ nhõm, hiển nhiên cũng thoải mái hơn rất nhiều.
”Đứa trẻ này chọn ngươi làm thủ lĩnh của hắn."
Aston Dell ghé vào tai Dương Thiên Lý giải thích bằng ngôn ngữ Hạ quốc, lời nói có hàm ý sâu xa: "Đây là truyền thống xã hội đen rất lâu đời của Chicago, có nghĩa là hắn sẽ phục vụ ngươi cho đến khi ngươi không còn cần đến hắn nữa."
"Nhưng có một quy tắc bất thành văn.”
Aston Dell dừng lại, nhưng vẫn nói: "Nói chung, chỉ có thủ lĩnh mới đủ tư cách làm người lãnh đạo."
Dương Thiên Lý ngẩng đầu nhìn thoáng qua Aston Dell, yên lặng suy nghĩ trong vài phút, sau đó châm một điếu xì gà, mỉm cười ném cho Al Capone một điếu: "Ta không phải chủ nhân ở đây, nhưng ta sẽ giới thiệu ngươi với hắn."
“Tiểu tử à, ngươi thật là may mắn, đó là một nhân vật lớn mà ngươi thực sự có thể giao phó cuộc đời mình.”
Aston Dell ở bên cạnh xen vào, trái tim chợt buông lỏng. Tuy Dương Thiên Lý ít nói nhưng mối quan hệ giữa hai người luôn rất tốt, hắn hiểu boss lớn sẽ không thường xuyên sống ở Tinh Điều quốc, sợ Dương Thiên Lý tùy tiện làm ra động thái gì đó không có lợi cho boss lớn.
"Vậy khi nào ta có thể gặp hắn?"
Vội vàng cầm lấy điếu xì gà, hút một hơi lớn, thiếu niên ho dữ dội, một lúc lâu sau mới hỏi.
"Ba ngày sau ta sẽ đưa ngươi đến New York."

"Có ai phàn nàn không?" ”
Tiểu Trang đã bàn giao xong công việc cũng không sốt ruột lên xe, hơn nữa còn híp mắt nhìn thấy người của tập đoàn Cẩm Tú ở Lâm Hải dưới ánh mặt trời, giọng nhỏ lại.
"Không. Chỉ là hôm trước Hà lão lục uống chút rượu, nói một câu Nam ca không khỏi quá nghiêm khắc, cũng không nói gì khác nữa.”
Tiểu Trịnh ở bên cạnh cung kính giúp hắn mở cửa xe, nói hết tất tần tật.
”Nói chuyện này cho giám đốc Tô đi."
Tiểu Trang mỉm cười, lên xe nghênh ngang bỏ đi.

"So với tuổi này thì đúng là rất giỏi và hiếm gặp."
Tấm thảm thủ công Ba Tư màu trắng như tuyết trông cực kỳ mềm mại dưới ánh sáng của lò sưởi khách sạn. Tô Bình Nam lắc ly whisky đá trên tay và đưa ra đánh giá cao hiếm có.
Trước mắt hắn là tất cả những thông tin về thiếu niên tên Al Capone từ khi sinh ra đến nay, hầu hết mọi thứ có thể tìm được đều được ghi lại trong đó.
Điều này bao gồm cả nhân chứng đã chứng kiến cách Al Capone lấy được ba trăm bốn mươi hai đô la.
"Đúng vậy, boss.”
Aston Dell dẫn đầu vội vã trở về New York cũng đã đọc được thông tin, hắn không thể ngờ rằng một thiếu niên lại có thể giật được tiền từ tay ba tên đầu gấu Latinh bằng tay không, thậm chí còn giao cho Dương Thiên Lý không ít.
Từ chuyện này có thể thấy rõ sự sự táo bạo và tàn nhẫn của thiếu niên này.
Người xuyên không Tô Bình Nam cực kỳ quan tâm đến chuyện phía bên kia đại dương, thế mà hắn cũng không biết nam nhân trẻ tuổi đang được hắn và Aston Dell nói đến khét tiếng như thế nào ở kiếp trước.
Một thế hệ huyền thoại, Capone Mặt Sẹo.
Đệ tử của Johnny Torrion, người thừa kế quyền lực thống trị Chicago trong ba mươi năm, một hùng ưng màu đen mới hai mươi hai tuổi đã khiến cả Tinh Điều quốc đau đầu cho đến khi Tô Bình Nam tái sinh, mặc dù lúc đó hắn đã bị kết án ba trăm năm tù.
Nói về độ nổi tiếng của hắn, ở Tinh Điều quốc chỉ cần nói đến Chicago thì phải nhắc đến hai người. Một người là Al Capone, người đứng trước Al Capone là Michael Jordan.
Hắn có thể trở thành huyền thoại của cả một thế hệ không chỉ vì sự tàn nhẫn của hắn được tất cả mọi người, kể cả gia tộc mafia ở New York đều thán phục, (ở thời kỳ đỉnh cao, Al Capone đã kiểm soát mạng lưới tội phạm gồm ba mươi lăm bang, có hơn ba mươi nghìn tay súng đi theo hắn), mà còn vì lòng trung thành của hắn với gia tộc Johnny Torrion. Mặc dù vào thời điểm đó Torrion đã trở nên vô giá trị vì căn bệnh Alzheimer, hắn vẫn bảo vệ và phục vụ gia tộc Johnny Torrion, thậm chí hàng năm còn nâng mức hơn năm mươi triệu đô la tiền phi pháp để cung cấp cho những ký sinh trùng của gia tộc Torrion tiêu xài.
Đồng thời, điều này cũng khiến cho sự gắn kết tập đoàn của hắn trở nên mạnh mẽ khủng khiếp, vì sẽ không có ai tin rằng làm việc cho Al Capone sẽ bị phản bội hoặc bị bỏ rơi.
"Giết bất cứ kẻ nào dám cản đường mình, thu phục bất cứ ai có ích cho mình."
Đó là phương châm của anh chàng đã được ghi vào sử đen. Đó là những gì hắn nói và là những gì hắn làm. Nếu không bị phát hiện ra thì ai mà ngờ được số tiền tập đoàn Al Capone dùng để mua chuộc lòng người một năm lên tới sáu mươi triệu.
“Ngươi có nghĩ rằng ta nên làm thủ lĩnh của thằng nhóc này không?”
Tô Bình Nam hỏi Aston Dell, hắn nghi ngờ liệu cái gọi là truyền thống này có thể duy trì lòng trung thành hay không.
"Boss, chúng ta có thể nói theo cách khác."
Giọng Aston trở nên nghiêm túc: "Ngươi nên thu nhận hắn làm môn đồ."
"Môn đồ?”
Tô Bình Nam từ từ uống nốt phần rượu còn lại trong ly, thong thả xoay điếu xì gà trên tay.
"Môn đồ, tức là những người đi theo. Chúa gọi những tín đồ trung thành nhất của Ngài là môn đồ. Boss, tập đoàn Cẩm Tú cuối cùng sẽ trở thành một tài phiệt khổng lồ xuyên quốc gia, ta không nghi ngờ gì về điều đó."
"Nói tiếp đi.”
Xì gà tắt, Tô Bình Nam không tiếp tục châm lửa, dùng tay trái gõ nhẹ có tiết tấu lên mặt bàn. Aston Dell biết đây là thói quen của lão đại khi đang suy nghĩ nghiêm túc, thế nên hắn càng nói chuyện cẩn thận hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận