Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1345. Quỹ Hồng Mông



Chương 1345. Quỹ Hồng Mông




“Đáp đúng, Thái quốc chỉ là nơi bắt đầu của chúng ta mà thôi.”
Ánh nắng ban mai xuyên qua mành chiếu vào mặt Tô Bình Nam. Trong mắt Đổng Hạo Bác, nam nhân ngồi ngay ngắn sau bàn làm việc sắc mặt lãnh khốc, ánh mắt sắc bén giống như một con chim ưng đứng trên vị trí tối cao.
Hung hãn bức người.
“Đối thủ của chúng ta là chính phủ của những nước đó. Cho nên ta không cho phép bất kỳ sai lầm nào xảy ra. Ngươi hài lòng với đáp án này không?”
“Ta hiểu rồi.”
Đổng Hạo Bác nhìn thấy sự lạnh lùng trong mắt của ông chủ, im lặng nhẹ gật đầu.
“Ta thưởng thức tài hoa của ngươi, cho nên ta đồng ý cho ngươi một lời giải thích.”
Tô Bình Nam ném một điếu xì gà cho đối phương, sau đó hạ lệnh đuổi khách: “Ra ngoài đi, nhớ làm việc cho thật tốt.”

“Nhớ làm việc cho thật tốt.”
Mấy ngày nay Chu Triều Tiên khó có lúc cười được vui vẻ như vậy. Hắn cụng ly với Sa Vũ, sau đó uống một hơi cạn sạch: “Ta dẫn ngươi đi gặp tổng giám đốc Quý. Về sau, việc kinh doanh của hai hộp đêm và bến tàu sẽ thuộc về ngươi. Tam Liên Hội sẽ không lấy bất kỳ lợi nhuận nào. Đây là lời hứa của ta.”
“Cảm ơn Chu tổng.”
Biểu hiện của Sa Vũ rất trầm ổn: “Ta sẽ đứng vững gót chân. Có chuyện gì ngươi cứ dặn dò ta.”
“A Vũ, có chuyện ta cần nhờ ngươi.”
Biểu hiện của Chu Triều Tiên rất chân thành.
Năm nay, đảo Mỹ Lệ đã đưa ra một chính sách gọi là luật phòng chống tác hại của thuốc lá, mục đích cơ bản của nó là giảm nhu cầu thuốc lá thông qua các biện pháp như giá và thuế.
Kết quả là thuế thuốc lá cao và tăng giá một cách đáng sợ.
Đối với nhiều người, đây chỉ là một khoản chi tiêu hàng ngày, nhưng đối với Chu Triều Tiên, đó là một cách mới để kiếm tiền.
Tình cờ đầu lĩnh Hòa Ký là Phi Cơ có được một công ty bán thuốc lá có quyền xuất khẩu sang đảo Mỹ Lệ bằng máy bay.
Bằng cách này, vấn đề cung cấp hàng hóa được giải quyết, với kỹ năng của Chu Triều Tiên, muốn làm cho nó lớn hơn không khó, đây là một lý do khác khiến hắn sẵn sàng giao bến tàu cho Sa Vũ.
Sa Vũ là đệ nhất đả tử của Hòa Ký, có mối quan hệ rất rộng ở Hòa Ký.
“Đối với tổng giám đốc Quý, chúng ta chỉ cung cấp lợi nhuận mà chúng ta đã đồng ý. Ngươi hiểu phải làm như thế nào chứ?”
Chu Triều Tiên nghiêm túc bổ sung một câu.
“Hàng hóa của chúng ta không thể giấu được khi chúng đến. Ta cần nhân lực, nếu không sẽ rất khó bắt đầu chiến đấu.”
Biểu hiện của Sa Vũ rất phù hợp với nhận biết của Chu Triều Tiên, lãnh khốc, dũng mãnh nhưng lại kiệt ngạo khó thuần.
“Vậy thì tuyển người thôi.”
Chu Triều Tiên mỉm cười nói: “Đám người như tổng giám đốc Quý có vẻ rất uy phong, nhưng thật ra chỉ kiếm chút phế liệu. Người bên dưới cũng không trung thành như vậy. Cùng lắm thì ta chi tiền, ngươi tuyển người là được.”

Tiễn Đổng Hạo Bác xong, Tô Bình Nam không tiếp tục công việc mà nghĩ đến một nơi khác.
Hôm qua Sa Vũ đã báo cáo tình huống cho hắn, trong đó có một khúc nhạc dạo ngắn khiến Tô Bình Nam cảnh giác.
Có nữ hài dùng máy ảnh chụp mặt Sa Vũ.
Đây không phải trọng điểm, cũng không phải quá trình làm việc bị chụp ảnh, chỉ là một bên mặt dưới mưa cũng không phải chứng cứ gì ghê gớm. Trọng điểm trong miêu tả của Sa Vũ chính là đối phương là người một nhà.
Người một nhà?
Sa Vũ tưởng rằng lão đại có bố cục khác, nhưng Tô Bình Nam biết rất rõ nữ hài trong miệng Sa Vũ không phải là người của Cẩm Tú.
Hắn khống chế Cẩm Tú nghiêm mật đến cỡ nào, làm sao có thể xuất hiện tình huống này. Trùng hợp?
Tô Bình Nam lắc đầu. Trước giờ hắn không tin tưởng trùng hợp. Trùng hợp chỉ là thủ đoạn dùng để che giấu bố cục tinh vi mà thôi.
Sa Vũ nói dối?
Nam nhân loại bỏ điểm này. Bởi vì Sa Vũ tuyệt đối trung thành, hoàn toàn không cần bịa ra một lời nói dối sứt sẹo vô nghĩa nào như vậy.
Nếu sự việc là thật, Tô Bình Nam lập tức cảnh giác. Hắn có vẻ như hành động thô bạo và trực tiếp, nhưng trên thực tế, sự thận trọng trong xương đã ngấm vào máu của hắn.
“Ta sẽ cho một chuyên gia phác họa đi gặp ngươi.”
Đối với chuyện không nằm trong phạm vi khống chế, xưa nay Tô Bình Nam không chịu bỏ qua. Nam nhân suy tính một lát rồi gọi điện thoại cho Sa Vũ: “Vẽ nàng ra, sau đó tìm nàng.”
Lúc này, Lâm Dĩ Nhiên vẫn còn ngu ngơ và suy nghĩ lung tung, không biết rằng nàng thực sự đã vô tình thu hút sự chú ý của một con khủng long bạo chúa.

Thái Lan vẫn lao dốc như điên, nhưng tình thế rõ ràng đã yếu bớt. Tất cả mọi người điều hiểu tình thế gian nan dài dằng dặc đã chậm lại, bởi vì đám cá mập đã ăn hết lợi nhuận lớn nhất và bắt đầu chuyển sang nước khác.
Malaysia.
Thủ pháp tương đồng, bán khống, cho vay một lượng lớn tiền tệ, cổ phiếu và một loạt các phương pháp đầu cơ lập thể, sau đó đập phá thị trường một cách dữ dội, không còn chỗ trống nào để lại.
Các phương tiện truyền thông tài chính trên toàn thế giới bắt đầu tuyên bố cuộc khủng hoảng tài chính châu Á đang đến.
Vào lúc này, bất kỳ ai có con mắt tinh tường đều biết sự hoảng loạn đã hình thành, tất cả nhà tư bản đang tháo chạy với tốc độ chóng mặt.
Cho nên ASEAN hay Những con hổ châu Á, nếu không dựa vào các biện pháp hành chính để can thiệp vào thị trường, thì chỉ dựa vào dự trữ ngoại hối của bọn hắn sẽ không thể ngăn chặn các cuộc tấn công chính trị của các tư bản tham lam này.
Sau cuộc cướp bóc tài chính được gọi là chiến dịch tài chính Thái quốc, một quỹ chưa từng được nghe đến đã xuất hiện trong giới tài chính.
Quỹ Hồng Mông.
Quỹ quốc tế được đặt tên theo huyền thoại cổ xưa của Hạ quốc lần đầu tiên xuất hiện trước mặt mọi người.
Nó được đánh giá cao bởi các phương tiện truyền thông chuyên nghiệp.
Phương pháp khốc liệt, người cầm đầu có tầm nhìn chiến lược và rất hiếu thắng, suýt chút nữa đã dựa vào sức của một mình mình mở đầu cho cuộc khủng hoảng kinh tế ở Thái quốc. Hết chương 1345.



Bạn cần đăng nhập để bình luận