Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2501. Cuộc đụng độ cuối cùng



Chương 2501. Cuộc đụng độ cuối cùng




Nơi Hoàng Nhã Trung sinh sống nằm ở khu Seobu thành phố Seoul.
Mặc dù trên danh nghĩa nơi này không phải là khu ổ chuột, nhưng trên thực tế, nhìn vào hoàn cảnh nơi này có thể thấy nó chẳng khác gì khu Cửu Long nổi tiếng, mặt đất cũng đầy chất bẩn và tờ rơi. Có lẽ điểm khác biệt duy nhất là khu Cửu Long đa phần là các kiến trúc trái pháp luật được dựng lên từ container hoặc ván gỗ. Còn ở đây, phần lớn là các căn nhà nhỏ và nhà mái bằng đa dạng tạo thành một khu vực không lớn lắm.
Có thể nói là nơi tập trung của dân lao động nghèo khổ, vấn đề trị án rất nghiêm trọng.
Điều này cũng dẫn đến các hộ gia đình sống ở đây nhất định phải lắp đặt cửa sổ chất lượng tốt. Một là để đề phòng trộm cắp, hai là để ban đêm ngủ được yên tâm, không đến nỗi có kẻ nghiện cờ bạc thua sạch túi nổi điên phá cửa xông vào nhà.
Bởi vì Hoàng Nhã Trung giữ hộ Xa Thái Tích rất nhiều tiền, cho nên nàng cũng không ngoại lệ.
Thậm chí nàng còn cố ý gia cố cửa nhà thêm một lớp dày, lúc đó nàng không thể ngờ được chính hành động này đã cứu mạng ba người các nàng.
Làn đạn dày đặc như mưa, Trịnh Tiểu Mễ không kịp phản ứng, trên người lập tức đổ máu. Hoàng Nhã Trung ở bên cạnh cũng bị bắn trúng vai. Nếu không có thêm một lớp cửa dày, có lẽ hai người đã chết ngay tại chỗ!
"Nằm xuống! Những người này đều là tay lão luyện, rất ít điểm mù ngắm bắn!"
Chân trái chảy máu, Xa Thái Tích điên cuồng hét đứt ruột đứt gan trong tiếng súng dày đặc: "Nằm sấp xuống, núp vào góc đi!"
Ngay từ đầu tập đoàn Kim Môn đã không có ý định tiến hành một cuộc giết chóc giằng co qua lại đủ đặc sắc và thu hút sự chú ý như trong phim.
Cuộc sống không phải phim, tính mạng chỉ có một.
Mặc dù các hán tử ra tay đều là hạng người độc ác nham hiểm được lựa chọn kỹ càng, nhưng bọn hắn cũng rất quý trọng sinh mạng. Chiến đấu trong thực tế, nếu có thể sư tử đấu thỏ thì tuyệt đối sẽ không chơi công bằng, dù sao đây cũng là nghề nghiệp nguy hiểm.
Chưa đầy một phút, bảy tám hán tử đã bắn hết đạn trong tay.
Mấy người tránh ra, nhóm hán tử thứ hai lập tức thay thế vị trí, điên cuồng nổ súng.
Tốc độ hoán đổi giữa hai nhóm cực nhanh, vì vậy hỏa lực mạnh mẽ đến mức khiến ba người trong nhà cảm thấy mình đang ở trong mưa đạn vĩnh viễn không dừng.
"Hướng bảy giờ, tên kia hẳn là người dẫn đội. Hắn là đường sống duy nhất của chúng ta."
Hoàng Nhã Trung đã kéo nữ hài vào góc chết, thuần thục xé váy của mình rồi băng bó vết thương cho đối phương. Trên mặt nàng không có nỗi sợ hãi, mà rất bình tĩnh giống như sáu năm trước: "Thái Tích, ta vẫn còn giữ vũ khí của ngươi, nó ở trong ngăn kéo thứ hai bàn trang điểm. Còn mười ba viên đạn."
Xa Thái Tích không biết trong tình huống quy củ nghiêm ngặt, làm thế nào mà nữ nhân có thể giữ lại vũ khí của mình. Nhưng hành động này tượng trưng cho tình nghĩa khiến nội tâm hắn chấn động một lần nữa.
Khi một nữ nhân cố ý giữ lại tất cả mọi thứ liên quan đến ngươi, nghĩa là nàng đã yêu ngươi vô phương cứu chữa.
"Hãy bảo vệ mình thật tốt!"
Thời khắc này Xa Thái Tích rất muốn sống tiếp!
Cuối cùng thì nam nhân thiếu quyết đoán trước tình cảm này cũng đưa ra quyết định.
Hắn phải dẫn theo nữ nhân và nữ hài tới Zihuatanejo! Cùng nhau đi tới nơi không có hồi ức, chỉ có những điều tốt đẹp và sống quãng đời còn lại!
Sau sáu năm, Xa Thái Tích vẫn bộc phát tốc độ và sự nhạy bén ở thời kỳ đỉnh cao. Nam nhân nhanh nhẹn như báo săn, dùng chiến thuật vô cùng tiêu chuẩn lăn mình trong làn đạn như mưa, lao tới chỗ bàn trang điểm đã vỡ tung tóe. Sau đó, hắn lại thể hiện tố chất quân sự tuyệt vời.
Xa Thái Tích dùng một động tác nằm xuống có thể nói là hoàn mỹ, lấy được khẩu súng M9 bán tự động phát ra tia sáng mờ và hai băng đạn màu đen!
Nhưng dù vậy, trong làn đạn dày đặc vẫn có một viên bắn trúng vai trái của hắn. Máu văng tung tóe khiến nữ nhân và Trịnh Tiểu Mễ lập tức tái mét mặt mày!
Nhưng ngay sau đó, nam nhân nằm rạp dưới đất đã dùng chân trái đẩy một phát, giật một phát, kéo một phát.
Rắc!
Âm thanh kim loại va chạm rất nhỏ vang lên, Xa Thái Tích thực hiện động tác đổi băng đạn bằng một tay tuyệt đẹp, đủ gây chấn động trong mắt quân nhân một cách ung dung thoải mái.
"Ta vẫn luôn bảo dưỡng súng rất kỹ, cường độ lò xo không có vấn đề, ống ngắm cũng không cần điều chỉnh."
Hoàng Nhã Trung nhìn Xa Thái Tích lên cò, kiêu ngạo nói: "Nó vẫn là đồng đội đáng tin nhất của ngươi!"
"Cảm ơn."
Xa Thái Tích gật đầu, sau đó nam nhân thực hiện một động tác vô dùng quái dị, chậm rãi di chuyển trong mưa bom bão đạn, tiến tới cửa sổ.
Hắn đang đợi, đợi thời gian trống nổ súng phía đối phương.
...
Mười một lượt.
Chưa đầy mười phút, tập đoàn Kim Môn đã bắn mười một lượt vào căn nhà vẻn vẹn sáu mươi mét vuông.
Một băng đạn khẩu AK47 bắn ra ba mươi phát.
Nói cách khác, trong vòng mười phút ngắn ngủi, bọn hắn đã bắn gần bốn nghìn phát súng.
Không có ai tin người bên trong vẫn còn sống.
Nhưng cho dù như vậy, tất cả nhân viên an ninh của tập đoàn Kim Môn vẫn rất cẩn thận, toàn bộ nòng súng vẫn nhắm vào căn nhà thủng lỗ chỗ kia.
"Tại Húc, ngươi vào trong kiểm tra đi!"
Đinh Thanh híp mắt, ánh mắt không giấu được thù hận. Hắn vẫy tay nói với nhân viên bảo an đang đến gần căn nhà: "Cẩn thận chút, thằng chó kia rất lợi hại."
Thường Tại Húc gật đầu, sau đó cẩn thận đẩy cánh cửa đã biến dạng kia.
Pằng!
Tiếng súng chát chúa vang lên.
Thường Tại Húc bịt chặt cổ, nhưng dù vậy máu vẫn tuôn ra từ cổ hắn. Máu tươi cuốn theo toàn bộ sức lực của hắn, hán tử cao gần một mét tám mươi lăm đổ rầm xuống.
Khoảnh khắc hắn ngã xuống, một bóng người màu đen như ma quỷ lao ra.
Pằng! Pằng pằng!
Hai bên lập tức nổ súng không chút do dự.
Cuộc đụng độ giữa quân nhân cao cấp nhất và dân liều mạng hung ác nhất thế giới ngầm chính thức bước vào giai đoạn cao trào cuối cùng!
Lúc này pháo hoa vẫn rợp trời... Hết chương 2501.



Bạn cần đăng nhập để bình luận