Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2221. Có biết quy tắc không



Chương 2221. Có biết quy tắc không




“Được.”
Tô Văn Văn rõ ràng đã tìm hiểu trước: “Nuốt trọn bọn hắn có thể chiếm được bảy tám nhà hàng, có thể chứa được rất nhiều người, hơn nữa cũng có thể cắt đứt con đường buôn lậu, tránh sau này lại phải đối phó với các loại hàng lậu như thuốc lá, rượu...”
“Đi làm việc đi.”
Tô Bình Nam xua tay, giọng điệu bình tĩnh giống như đang nói về một chuyện rất bình thường: “Trước khi trời sáng đưa ông chủ Tôn của bang Thượng Hải rời khỏi Nhật, đừng làm ồn ào quá. Dù sao cũng là những kẻ có chung dòng máu, hơn nữa tiếng tăm của ông chủ Tôn này cũng khá tốt.”
Ánh mắt của Tô Văn Văn có chút bất ngờ: “Ngay bây giờ?”
“Đến ngươi còn không nghĩ sẽ ra tay vào lúc này, chứ đừng nói đến bọn hắn.”
Trong ánh mắt của Tô Bình Nam lộ ra sự xảo quyệt chỉ có ở giới giang hồ: “Đánh vào thời điểm đối phương không ngờ tới, hơn nữa còn là cái cớ để giải thích cho đám người Nộ La Quyền việc chúng ta không xuất hiện, tại sao lại không làm?”
...
Nhà hàng Đại Phú Quý.
Đây là một nhà hàng mang phong cách đậm chất Hạ quốc nằm cách ga Shinjuku chưa đầy năm trăm mét, mặc dù rất nhiều người ở bang Thượng Hải cho rằng cái tên theo tiếng mẹ đẻ này khá khó nghe, nhưng ông chủ Tôn với mái tóc mỏng đến mức có thể dùng từ khoảng đất không lông để miêu tả lại có sự yêu thích đặc biệt với ba từ Đại Phú Quý này.
“Ngươi thì biết cái quái gì, có biết Ma Bì Kim Vinh ở bãi biển Thượng Hải năm đó không?”
Mỗi khi có người đề nghị thay tấm biển hiệu cũ bằng một cái tên hiện đại hơn, ông chủ Tôn sẽ dùng những lời rất cay nghiệt đó, nói với đám thuộc hạ lý do mình không muốn đổi: “Nguyên nhân khiến hắn sau này không bằng ông chủ Đỗ chính là vì hắn đã đổi tên nhà hàng Đại Phú Quý làm mất phong thủy…”
“Ngươi có biết, đời trước Tôn gia chúng ta từng là thư ký của ông chủ Ngu, nên biết rất rõ việc này.”
...
Trong căn phòng Hoa Mai sang trọng nhất của nhà hàng Đại Phú Quý, bàn ghế làm bằng gỗ gụ và những chiếc đèn lồng kiểu hoàng cung làm cho nơi này có phong cách rất cổ của thế kỷ trước.
Ông chủ Tôn ngồi ở đầu bàn chậm rãi nếm thử miếng bắp cải trước mặt, bộ dạng thư thái không hề giống đang họp nội bộ.
Đây là thói quen của hắn.
Bình tĩnh từ tốn là điều mà ông chủ Tôn cả đời theo đuổi, theo như lời của hắn, năm đó phong thái của ông chủ Đỗ chính là như vậy, phong thái càng bình tĩnh thì càng thể hiện được uy phong.
“Lần này hội Sumiyoshi thực sự đã ra tay. Những tên chủ chốt còn chưa ra mặt, mới chỉ dùng đám trẻ con đó đã có thể xử lý gọn, xem ra chúng thực sự đã có được một chỗ đứng vững chắc.”
Sau khi cầm ly rượu lên nhấp một ngụm, ông chủ Tôn nhẹ nhàng nói với quân sư Lưu Minh Xương trong tổ chức của mình: “Tìm cơ hội đến gặp đám người này, chúng ta có thể tiếp nhận những công việc kinh doanh mà lúc trước bọn hắn hợp tác với đám người N”.
Lưu Minh Xương gật đầu.
“Nói với anh em, trước khi bàn bạc xong không được đến những nơi đó ăn uống.”
Ánh mắt của ông chủ Tôn nhìn sang cánh tay đắc lực còn lại của mình: “Hàng hóa chở bằng đường thủy có thể để trong kho một thời gian dài mà không bị hư hại. Khi đám người này bắt đầu trận chiến chắc chắn sẽ ra tay rất tàn ác, nếu xảy ra xung đột, ngươi phải kìm nén tính tình nóng nảy của mình.”
“Rõ. Nhưng chúng ta cũng phải cẩn thận.”
Lạc lão tứ với cơ thể cường tráng nâng ly rượu lên uống cạn: “Ta thấy lực lượng của đám người này rất hùng hậu, chỉ sợ địa bàn của người nước N không thể làm bọn hắn hài lòng, dù sao thì lãnh thổ của chúng ta cũng nằm ngay cạnh lãnh thổ của bọn hắn, ai biết được những tên điên này có ra tay với chúng ta hay không.”
...
“Chẳng lẽ bọn hắn muốn thống nhất giang hồ sao?”
Ông chủ Tôn cho rằng sự lo lắng của Lạc lão tứ không có căn cứ: “Việc kinh doanh của chúng ta là thẻ tín dụng, lợi nhuận của những cửa tiệm đó sẽ không lọt vào tầm mắt của bọn hắn, sẽ không thể vô duyên vô cớ mà ra tay. Giang hồ không phải là chém chém giết giết, mà là đối nhân xử thế.”
“Hợp tác với chúng ta, chúng ta sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho bọn hắn.”
Ông chủ Tôn tin tưởng vào phán đoán của mình: “Lăn lộn bên ngoài là vì đồng tiền, không có kẻ nào vượt qua được sức mạnh của tiền bạc...”
Ông chủ Tôn còn đang định nói mấy câu, thì cửa phòng đã bị đẩy tung ra.
Ba thanh niên có chiều cao gần bằng nhau, trên tay mỗi người đều mang theo một gói đồ, ánh mắt lạnh lùng trống rỗng, giống như ngọn núi phía xa bị sương trắng bao phủ vào lúc sáng sớm, không có một chút cảm xúc nào...
“Mấy tên khốn này từ đâu tới? Có biết quy tắc không?”
Sắc mặt của Lạc lão tứ lập tức tối sầm lại, căn phòng Hoa Mai này trước giờ không mở cửa cho người ngoài, cũng không biết đám tiểu đệ bên ngoài lẻn đi đâu rồi, lại để cho những tên lạ mặt này xông vào đây.
“Cút ra ngoài...”
Lạc lão tứ tức giận hét lên, chính vào lúc hắn đang định dùng chai rượu trên bàn để lại một ký ức sâu đậm cho đối phương, thì hai trong ba thanh niên lấy ra khẩu súng từ trong gói đồ, chĩa họng súng bóng loáng vào hắn, khiến hắn phải nuốt lại những từ đó vào trong bụng.
“Pằng!”
“Pằng! Pằng pằng!”
Hai thanh không chút do dự nổ súng vào mục tiêu, dùng sắt thép để nói cho các lãnh đạo cấp cao của băng Thượng Hải biết thế nào là sự hung ác và máu lạnh thực sự của Cẩm Tú.
Sau năm tiếng nổ, một mùi khét nồng nặc ngập tràn căn phòng nhỏ.
Tên cầm đầu với ánh mắt hung ác ném thi thể không còn sức sống của Lạc lão tứ ra khỏi chiếc ghế như ném một bao rác, sau đó ngồi xuống.
“Ta là Chung Tiểu Tiểu, Chung Tiểu Tiểu của Cẩm Tú.”
Kẻ đã từng phục vụ trong đại đội Lâm Hải giành được vị trí thứ mười trong cuộc thi đấu võ toàn quân này lần đầu tiên thể hiện sức mạnh của mình trong giang hồ, hắn nhìn ông chủ Tôn sắc mặt tái nhợt và đôi chân run rẩy, cười ha ha rồi nói: “Tiếng tăm của ngươi cũng không tệ, vì vậy chúng ta có thể cho ngươi một cơ hội lặng lẽ rời khỏi Nhật.” Hết chương 2221.



Bạn cần đăng nhập để bình luận