Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1645. Giảm giá chút đi



Chương 1645. Giảm giá chút đi




“Đây là loại rượu dở ẹc nào đó, nhưng ngươi lại dám bán cho ta với giá như vậy?”
Vương Đông Hạo cảm thấy mình bị hố, biểu hiện có chút dữ tợn. Nếu không phải hắn nghe thấy bối cảnh quán bar rất hùng hậu, hắn đã lật bàn rồi.
“Giá của Romanée-Conti năm 54 trên thị trường là bốn trăm nghìn rồi. Bởi vì Lý tiểu thư, cho nên ta đã giảm giá rất sát cho ngươi.”
Giọng điệu của đối phương khiến sắc mặt Lưu Minh tối sầm. Nhìn Lý Lạc Nhiên còn chưa biết tình huống, hắn cố gắng đè nén cơn giận.
Vương Đông Hạo ngây người.
Hắn đã nghe nói về loại rượu này, cũng biết phần nào giá cả. Hắn quay người nhìn vào bình rượu vang đỏ.
Hắn còn gọi điện thoại cho một người bạn.
“Khang Tử, ngươi đến quán bar ZT một chuyến.”
Vương Đông Hạo dứt khoát lên tiếng: “Ta đã uống một chai Romanee-Conti năm 54, ngươi không phải chuyên gia rượu vang sao? Ngươi mau đến đây phân biệt thật giả giùm ta.”
Lưu Minh cười lạnh. Hắn dù gì cũng là một tay già đời. Thông qua những câu nói và hành động, hắn biết tên gia hỏa trước mặt không có quan hệ gì với Lý Lạc Nhiên.
Nam nhân lập tức thẳng người, giọng điệu cũng lạnh lùng hơn: “Ngươi có thể kiểm tra, nhưng ta không giảm giá nữa. Bốn trăm năm mươi ba nghìn sáu trăm tệ, không thiếu một xu.”

Khang Tử đến rất nhanh. Những nữ hài đang trò chuyện trên ghế rốt cuộc cũng nhận ra có điều gì đó không ổn.
“Bốn trăm năm mươi ngàn?”
Các nữ hài choáng váng trước mức giá đã dồn hết hy vọng vào danh xưng tiểu vương tử rượu vang Khang Tử.
Nhất là Giang Tiểu Dạ, gương mặt xinh đẹp chuyển sang trắng bệch. Niềm vui khi được chuyển lên chính thức đã sớm không cánh mà bay.
Trong lúc Khang Tử định cầm ly rượu lên nếm thử hương vị, Lý Lạc Nhiên nãy giờ không nói lời nào đột nhiên lên tiếng: “Không cần thử, quán bar này không bán rượu giả đâu.”
Vẻ mặt nghiêm túc của nữ hài có phần tức giận.
Bình thường, Lý Lạc Nhiên đối với bất cứ chuyện gì đều rất lạnh nhạt. Đây là lần đầu tiên bạn bè của nàng nhìn thấy nàng thể hiện cảm xúc của mình rõ ràng như vậy.
Lý Lạc Nhiên biết rất rõ mặc dù bạn trai của nàng dường như không quan tâm đến việc kinh doanh nhỏ này có kiếm được tiền hay không, nhưng tuyệt đối không bán rượu giả, điều này khiến nàng tức giận vì bị xúc phạm.
“Lạc Nhiên, nhưng chúng ta không trả nổi giá tiền này. Hơn nữa, trên đời có loại rượu mắc đến như vậy sao?”
Giang Tiểu Dạ liếc nhìn người theo đuổi mình, ôm lấy cánh tay của Lý Lạc Nhiên, nhỏ giọng nói. Bình thường, tính cách bàng quan của nàng khiến nàng có uy tín vô cùng lớn trong số các nữ hài.
“Có.”
Bởi vì Tô Bình Nam thích uống rượu vang, cho nên nàng đã bỏ ra rất nhiều công sức. Nghe xong, nàng chậm rãi nói: “Mặc dù số lượng dự trữ của Romanee-Conti năm 54 khá nhiều, nhưng phần lớn nằm trong tay cá nhân. Cho nên, số lượng lưu thông trên thị trường rất ít. Vì thế, giá cả của nó đắt như vậy cũng là chuyện bình thường.”
Giang Tiểu Dạ im lặng. Các nàng đều biết một bộ quần áo của Lý Lạc Nhiên cũng đủ hù chết người. Gia cảnh của nàng không tệ nhưng không thể so với đối phương. Người như nàng nhất định không nói dối.
Buông chai rượu trong tay xuống, Khang Tử nói với Vương Đông Hạo vẫn còn đang ra sức gọi điện thoại: “Đông Tử, không cần nếm ta cũng biết nó là thật. Mùi vị không sai.”
Khang Tử nói tiếp: “Ngươi không biết về rượu vang đỏ đâu. Nói thật, ngươi mua được một chai Romanee-Conti 54 với giá như vậy đã hời lắm rồi. Nếu ta nói với mấy người bạn kia của ta, chỉ sợ bọn hắn đã sớm nhảy dựng lên vì hưng phấn.”
Gương mặt Vương Đông Hạo âm trầm không nói.
Hắn có thể kiếm được gia tài hàng triệu tệ, đương nhiên quan hệ xã hội không ít. Nhưng gọi mấy cuộc điện thoại, mấy tên gia hỏa ngày thường vênh váo nghe đến tên quán bar ZT lập tức cúp điện thoại ngay.
Gặp gì biết nấy.
Có thể khiến cho đám người đó tránh không kịp, tính cách ra sao không cần nói cũng biết. Bối cảnh quán bar này thâm hậu đến mức khiến hắn sinh ra sợ hãi. Tuy nhiên, một chai rượu đã lấy đi gần nửa gia tài của hắn khiến cho hắn cảm thấy đau lòng.
“Ông chủ, coi như ta không có kiến thức.”
Vương Đông Hạo mỉm cười: “Có thể tính giá hai trăm bảy chục ngàn như ban đầu không?”
Lưu Minh nhìn thoáng qua Lý Lạc Nhiên, phát hiện nữ hài không có ý định nhúng tay vào, hắn mỉm cười lạnh lùng: “Quân tử nhất ngôn cửu đỉnh. Ta đã nói nếu ngươi tìm người đến, giá nhất định là bốn trăm năm mươi nghìn.”
Không có áp lực của Lý Lạc Nhiên, biểu hiện của Lưu Minh không kiêu ngạo cũng không tự ti: “Ta thấy vừa rồi ngươi gọi không ít cuộc điện thoại. Ngươi có thể gọi tiếp, ta chờ.”
Lời nói của nam nhân khiến cho sự tự tin của Vương Đông Hạo biến mất không còn sót lại chút nào. Giang Tiểu Dạ bên cạnh cắn răng đứng dậy: “A Hạo, ta còn có một ít tiền.”
Lý Lạc Nhiên nhìn nữ hài vẫn luôn tôn trọng mình, cuối cùng vẫn mềm lòng. Nàng thản nhiên nói một câu với Lưu Minh: “Giảm giá chút đi, ông chủ.”
“Được.”
Một câu tùy ý của nữ hài, chuyện khiến cho tất cả mọi người phải mở rộng tầm mắt đã phát sinh. Ông chủ vừa rồi còn khí thế dọa người, gần như trong nháy mắt cong người thành chín mươi độ, nụ cười của hắn khiến Vương Đông Hạo ở bên cạnh suýt chút nữa cắn đầu lưỡi của mình.
Hắn thậm chí hoài nghi mình xuất hiện ảo giác.
“Ngươi cảm thấy bao nhiêu là được?”
Trong lòng Lưu Minh cảm thấy lo lắng. Nữ hài chính là đại diện lớn nhất cho lão đại. Trong danh sách của tập đoàn Cẩm Tú, hắn có thể nói được một câu với Tô Bình Nam đã là đặc biệt lắm rồi.
“Ngươi thấy ổn thì làm.”
Trong ánh mắt khiếp sợ của những nữ hài khác, Lý Lạc Nhiên dịu dàng nói: “Tiểu Dạ là bạn của ta. Hôm nay là ngày vui của nàng, tâm trạng của mọi người cũng không tệ.”
Với câu nói này, những việc tiếp theo diễn ra suôn sẻ khiến mọi người sững sờ, thậm chí quán bar chỉ lấy 10%, hơn nữa còn tặng cho Giang Tiểu Dạ hai chai rượu ngon, còn nói là quà chúc mừng. Hết chương 1645.



Bạn cần đăng nhập để bình luận