Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1105 - Hắn sắp đến rồi



Chương 1105 - Hắn sắp đến rồi




Chương 1105: Hắn sắp đến rồi
Qua hơn nửa ngày, Lý mẫu mới hoài nghi hỏi một câu: “Nhiều như vậy sao?”
“Vị trí tốt, đất ở Cảng thành là một nguồn tài nguyên vẫn còn khan hiếm. Nhà giữa lưng chừng núi lại càng hiếm hơn.”
Biết ba mẹ của mình nghe không hiểu những thuật ngữ chuyên nghiệp, Lý Lạc Nhiên bắt đầu giải thích một cách dễ hiểu hơn.
Hai vợ chồng đều im lặng không nói.
Mặc dù bọn hắn lo lắng không biết con gái của mình và Tô Bình Nam có được kết quả tốt hay không, nhưng có một điều bọn hắn tuyệt đối tin chắc rằng, đồ mà Tô Bình Nam tặng cho con gái tuyệt sẽ không đòi lại.
Nghe cái giá trên trời, Lý phụ thở dài: “Lạc Nhiên, ngươi nhất định phải liên tục nạp điện, đường vẫn còn rất xa.”
“Rốt cuộc anh rể có bao nhiêu tiền?”
Lý Lạc Ngôn giống như con chó săn, hỏi chị gái mình câu hỏi mà nàng muốn biết nhất.
“Ta không biết.”
Lý Lạc Nhiên trừng mắt nhìn đứa em gái mê tiền của mình, giọng điệu thấp xuống: “Nhưng ta biết hắn có rất nhiều việc, cũng rất mệt mỏi.”

Xe của Tô Bình Nam chạy nhanh trên đường cao tốc.
Trong xe rất yên tĩnh.
Nam nhân vẫn nhắm mắt dưỡng thần, im lặng không nói, chỉ có tiếng nhạc của bài Casablanca mà hắn thích nhất vang lên trong xe mà thôi.
Ngày mai có một cuộc họp đàm phán không quá quan trọng. Hắn dự định sẽ có mặt nhưng bây giờ lại ném việc cho Tư Ngọc Trụ.
Với quyền thế của Tô Bình Nam ở Cẩm Tú, nam nhân có thể làm bất cứ chuyện gì mà không cần phải giải thích.
Mấy năm qua, đây là lần đầu tiên Tô Bình Nam không làm việc dựa theo kế hoạch.
Hắn rất độc ác, nanh vuốt vô số. Bây giờ, việc phát triển của tập đoàn Cẩm Tú đã đi vào quỹ đạo, nhưng trên bản chất Tô Bình Nam vẫn là một con người.
Là người thì sẽ mệt mỏi, sẽ có cảm xúc. Cho dù trong lòng có sơn hà, hắn không phải không có cảm giác rét lạnh khi đứng một mình ở chỗ cao. Bây giờ, bất luận Đỗ Cửu hay là Quách Quang Diệu, thậm chí đám người Dương Thiên Lý, khi ở trước mặt Tô Bình Nam, bọn hắn đều run rẩy chứ không còn là biểu hiện như trước kia nữa.
Nếu nói trước kia, thỉnh thoảng sẽ có người tìm hắn khoác lác. Bây giờ, có rất ít người có thái độ giống như vậy, khiến cho hắn có chút trầm tĩnh lại.
Cảm giác cô độc trên ngôi cao không hề tốt chút nào.
Trong bữa tiệc tối, Diệp lão tứ dùng nửa cái sân golf để đổi lấy tiếng cười của hồng nhan, cùng với cặp vợ chồng già trên đường đã làm hắn xúc động.

Tốc độ của đoàn xe trên đường cao tốc duy trì ở mức một trăm dặm một giờ.
Đây là tốc độ tiêu chuẩn do đội xe của Cẩm Tú quy định. Tô Bình Nam đã hạ quy củ, chỉ cần nam nhân không lên tiếng, không ai dám tăng tốc độ.
Lão đại rõ ràng có tâm sự. Điều này khiến cho biểu hiện của Đỗ Cửu và Đỗ Thạch trở nên ngưng trọng. Hôm nay Nam ca có chút không đúng.
Có thể đột nhiên khiến cho lão đại thay đổi lịch trình, sự việc nhất định rất khó giải quyết. Đây là suy nghĩ bản năng của hai người.
Điều này cũng khó trách.
Trong lòng hai hán tử cẩu thả này, Tô Bình Nam vô cùng thiết huyết và lãnh khốc, không phải nam nhân ủy lụy tình trường, làm sao bọn hắn cũng không ngờ có dính dáng đến nữ nhân.
Nhìn lão đại mở mắt, đốt một điếu xì gà, Đỗ Cửu mới thận trọng lên tiếng: “Nam ca, việc rất gấp sao? Có cần điều Mộ Dung Thanh Thanh và Để Diệu Dương về hay không?”
“Cái gì?”
Tô Bình Nam kinh ngạc nhìn vẻ mặt ngưng trọng của Đỗ Cửu, không nhịn được bật cười: “Không cần, ta đến gặp Lý Lạc Nhiên, hẹn cùng nhau uống trà sớm đó mà.”
Hai hán tử ngây ra như phỗng.
“Đúng rồi, sau khi đến, các ngươi về nghỉ đi, không cần phải đi theo ta.”
Tô Bình Nam khoát tay, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ.
Lúc này, bầu trời đã hơi chuyển sang màu trắng.
Trời đã gần sáng.

Lý Lạc Nhiên cũng ngủ không ngon.
Chưa đến năm giờ, nữ hài ngáp một cái rồi thức dậy. Nàng đã quen với việc chạy bộ vào buổi sáng, nhưng vì dành thời gian cho nam nhân của mình, nàng quyết định dậy sớm hơn hai tiếng. Điều này khiến cho Lý mẫu phải giật mình kêu lên.
“Ngươi có việc sao?”
Thấy con gái không giống ngày thường, Lý mẫu nghi ngờ hỏi.
“Hắn sắp đến rồi.”
Một câu của Lý Lạc Nhiên khiến cho tất cả bối rối của Lý mẫu không cánh mà bay.
Hắn là ai?
Lý mẫu không cần đoán, chỉ cần ánh mắt ngọt ngào của con gái, ngay cả đồ ngốc cũng đoán ra được.
“Ngươi đó, đúng là đồ ngốc mà.”
Lý mẫu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Ngươi biết hắn đến từ khi nào?”
“Đêm qua.”
Lý Lạc Nhiên không hiểu vì sao mẹ lại trách nàng như vậy.
“Người ta đến cửa cũng phải chuẩn bị một chút chứ. Rượu và thuốc lá của ba ngươi chỉ là hàng bình thường, còn Tiểu Tô là ai chứ, sao có thể quen dùng được? Còn nữa, chúng ta nói tết này sẽ thay cái tivi, nhưng đến giờ vẫn chưa đổi…”
Lý Lạc Nhiên có chút dở khóc dở cười nhìn mẹ của mình đang lải nhải, nhịn không được liền đẩy mẹ ra ngoài: “Được rồi, được rồi, hắn không quan tâm những thứ này đâu.”
“Ta biết Tiểu Tô không quan tâm, nhưng để ta bảo ba ngươi ra ngoài mua, nói ngươi cũng không hiểu đâu.”
Lý mẫu lẩm bẩm, sau đó kéo chồng ra ngoài.
Hai vợ chồng đều là phần tử tri thức, làm việc đều có chuẩn tắc của mình. Bây giờ Tô Bình Nam chỉ là đối tượng yêu đương của con gái, cũng không phải con rể.
Cho nên bọn hắn chưa từng hỏi một phân tiền nào của Lý Lạc Nhiên, thậm chí còn cố gắng hạn chế con gái xài tiền bậy bạ. Ngoại trừ lễ vật mà Tô Bình Nam tặng, Lý gia cũng không bởi vì Lý Lạc Nhiên và Tô Bình Nam yêu đương mà thay đổi bao nhiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận