Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1063 - Thất vọng



Chương 1063 - Thất vọng




Chương 1063: Thất vọng
Lâm Bắc Phương tiếp cận Tô An Tây là có mục đích.
Gia đình của Lâm Bắc Phương rất nghèo.
Hắn là người duy nhất trong số năm anh chị em bước ra khỏi vùng quê hẻo lánh mà hắn cực kỳ ghét bỏ.
Thời trung học, Lâm Bắc Phương bắt đầu tự mình làm việc. Có thể nói, gánh nặng cuộc sống đã khiến Lâm Bắc Phương trưởng thành một cách khủng khiếp.
Sau khi đạt được nguyện vọng đỗ vào trường đại học của mình, chàng trai càng làm việc chăm chỉ hơn.
Nhưng với việc mở rộng tầm nhìn và sự tàn khốc của thực tế, Lâm Bắc Phương đã hiểu ra một đạo lý.
Đó là cho dù hắn có cố gắng, chịu đựng và chăm chỉ đến đâu, hắn vẫn cách cuộc sống của những người trên cao mà hắn thường mơ ước rất xa.
Với một tên nhà quê không có xuất thân, không tài sản như hắn mà nói, sau khi tốt nghiệp có được chỗ đứng ở Thiên Nam đã là một chuyện không dễ dàng. Muốn có nhà có xe, muốn cả nhà thoát khỏi chốn thôn quê là điều quá khó.
Hắn cảm thấy mình thiếu đi một bước đệm.
Một bước đệm có thể khiến hắn bớt đi mười năm chiến đấu. Một bước đệm có thể khiến hắn nhanh chóng hòa nhập vào thành phố này. Lúc này, Tô An Tây nổi tiếng đã lọt vào tầm ngắm của Lâm Bắc Phương. Nhìn thấy cô gái có đường nét thanh tú hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn của mình về mặt thẩm mỹ, lần đầu tiên Lâm Bắc Phương cảm thấy ông trời thật tốt với mình.
Phải biết rằng trước đó, hắn vẫn luôn lúc nóng lúc lạnh, mập mờ với một cô gái nặng khoảng một trăm ký.
Lý do chỉ là ba của cô gái này có chút quyền lực ở Thiên Đô, có thể khiến hắn dễ dàng tìm được việc làm ở Thiên Đô.
Chẳng qua là cách tiếp cận của hắn rất thông minh, hắn không hề tỏ ra quá thân mật. Ngay cả bạn bè của hắn cũng cho rằng hắn có trái tim ấm áp nên mới đồng cảm với cô gái béo luôn bị mọi người xem thường kia.
Giỏi ngụy trang, đây là một kỹ năng khác của Lâm Bắc Phương.
Hắn vẫn còn nhớ cảm giác kinh ngạc khi lần đầu tiên nhìn thấy Tô An Tây, và cảm giác kinh sợ khi biết giá của bộ quần áo hiệu Givenchy mà cô gái đó đang mặc.
3100 tệ.
Đó là chi phí sinh hoạt của hắn trong ba năm. Hắn biết giá của bộ đồ này là do cô gái béo ú làm lốp dự phòng kia thích đọc một tạp chí dẫn đầu về thời trang.
“Ai đây?”
Lâm Bắc Phương ngơ ngác hỏi.
“Tô An Tây.”
Bạn học biết dáng vẻ này của hắn là động lòng rồi. Người đó vỗ vai của hắn nói: “Đừng có nghĩ lung tung, ngươi biết đây là em gái của ai không?”
“Ai?”
Lâm Bắc Phương hỏi.
“Thấy tòa nhà đó không?”
Người bạn hạ giọng, chỉ vào kiến trúc nổi tiếng nhất Thiên Nam nói: “Em gái của Tô Bình Nam tập đoàn Cẩm Tú, em gái ruột.”
Lâm Bắc Phương không nói gì.
Hắn biết người này. Nghe nói đối phương làm ăn lớn với cả hai giới hắc bạch. Thậm chí hắn còn từng đến trường gây chuyện một lần vì em gái mình bị oan. Nói chung đây là một nhân vật lớn rất khó động vào.
Nhìn Tô An Tây đi xa, Lâm Bắc Phương không hề sợ hãi, mà lại vô cùng hưng phấn.
Cưới được cô gái này, đồng nghĩa với việc hắn đã tìm được con đường lên trời. Có lẽ những cô gái trong gia đình kiểu này sẽ có tính tình thất thường, kiêu căng ngạo mạn, nhưng những khuyết điểm này không là gì với Lâm Bắc Phương. Hắn có thể chịu đựng được.
Thông qua một vài cơ hội, Lâm Bắc Phương đã thành công trở thành bạn của Tô An Tây như hắn mong muốn.
Lâm Bắc Phương bị sốc. Cô gái này không chỉ khác với suy nghĩ của hắn, mà còn tốt bụng đến mức hắn không thể thích ứng được.
Không chỉ có hắn, mà nhiều bạn bè của Tô An Tây cũng không thể tin được em gái của Tô Bình Nam nổi tiếng ác độc lại tốt bụng đến như vậy.
Cô gái này không khó tiếp xúc như hắn tưởng tượng, nhưng nó cũng khiến Lâm Bắc Phương không thể làm gì được. Bởi vì Tô An Tây nhìn thì có vẻ như dịu dàng hoà nhã với mọi người, nhưng trên thực tế, nàng chưa bao giờ để người khác đến quá gần mình quá mức.
Điều này không thể làm khó Lâm Bắc Phương.
Sau khi suy nghĩ tính toán vài ngày, hắn cảm thấy mình nên bắt đầu từ sở thích của cô gái trước, sau đó trở thành người bạn tâm giao của nàng.
Đây là chiến lược của Lâm Bắc Phương.
Quả nhiên là hiệu quả.
Lâm Bắc Phương ngụy trang rất tốt.
Vậy nên Tô An Tây làm sao cũng không ngờ rằng chàng trai cùng mình âu yếm vuốt ve thỏ trắng, thực ra đã lột da từng con thỏ đã chết bỏ vào nồi khi làm phụ bếp hồi cấp ba.
Sự thông minh của Lâm Bắc Phương không chỉ dừng lại ở đó.
Thay vì lúc nào cũng nghe theo răm rắp, hắn sẽ dạy những đạo lý lớn cho Tô An Tây bằng tinh thần chủ nghĩa quốc tế để đánh bóng bản thân. Đây là lý do khiến Tô An Tây nảy ra ý tưởng trở thành một tình nguyện viên.
“Ba mẹ ngươi biết rồi, nhưng anh trai ngươi thì sao?”
Sau khi an ủi Tô An Tây mấy câu, Lâm Bắc Phương đột nhiên nghĩ tới nam nhân mà mình sợ hãi nhất.
“Ngươi đang lo lắng nhị ca của ta?”
Tô An Tây không ngốc, nàng biết nhị ca có sức sát thương rất lớn với các bạn học của mình: “Đương nhiên là hắn cũng biết, ta đã nói với bọn hắn sau bữa cơm giao thừa.”
“Vậy hắn nói sao?”
Bản thân Lâm Bắc Phương cũng không nhận ra rằng, bàn tay cầm điện thoại của hắn đã có chút trắng bệch vì căng thẳng.
“Nhị ca không nói gì cả.”
Câu nói tiếp theo của Tô An Tây lập tức khiến tim Lâm Bắc Phương loạn nhịp: “Nhưng hắn trông có vẻ không vui, ta có thể nhìn thấy sự thất vọng với ta trong mắt hắn.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận