Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 576: Lưu Bị ba lần đến mời Gia Cát Lượng

Chương 576: Lưu Bị ba lần đến mời Gia Cát Lượng
...
“Ngươi đến từ lúc nào thế?”
Giọng nói trầm thấp của ba Đinh Thanh kéo hắn từ trong hồi ức trở về.
“Ngươi tỉnh rồi à? Ngươi có chỗ nào không thoải mái không?”
Đinh Thanh lấy lại tinh thần, buông bàn tay đang nắm của ba hắn xuống, tính đổi một tư thế giúp lão đầu tử thoải mái hơn.
Đinh phụ cũng không biết lấy sức lực từ đâu. Hắn nắm tay Đinh Thanh rất chặt, Đinh Thanh rút hoài cũng không rút ra được.
“Ta không sống lâu được nữa.”
Gương mặt của Đinh phụ vẫn là nụ cười mà Đinh Thanh thường gặp lúc trước, ánh mắt hắn nhìn vào gương mặt chỉ toàn là vết sẹo đáng sợ của Đinh Thanh: “Ta không có ở đây, về sau ngươi nhất định phải cẩn thận một chút.”
“Vâng. Sẽ không còn nguy hiểm nữa đâu.”
Thấy ba nhìn mình như vậy, Đinh Thanh có chút mất tự nhiên nghiêng đầu qua. Không biết tại sao, hắn lại cảm thấy mắt mình hơi xót.
“Mẹ nó, nhất định là do không nghỉ ngơi tốt.”
Đinh Thanh tìm cho mình một đống lý do, chỉ là tay của hắn cũng không có ý định rút ra nữa.
“Mỗi tháng, tiền mà ngươi nhờ người gửi cho ta, ta không xài, tất cả đều được cất bên trong cùng của ngăn tủ màu trắng. Về sau, ngươi nhất định phải ăn cơm đúng giờ, uống thật nhiều nước, nghỉ ngơi phải có giờ giấc. Còn nữa, nếu gặp được nữ nhân nào tốt thì cưới đi. Nhìn nữ nhân thì đừng nhìn tướng mạo, tính cách hiền lành như mẹ ngươi là được. Nhớ năm đó, khi ta theo đuổi mẹ của ngươi…”
Ba của Đinh Thanh rơi vào bên trong hồi ức, nói ra những từ ngữ lộn xộn, nhưng giọng nói càng lúc càng thấp.
Đinh Thanh vẫn yên tĩnh lắng nghe, nhưng trong lòng lại cực kỳ chua xót, nước mắt cũng không nhịn được mà tràn mi.
Ba hắn vẫn lải nhải không dứt. Nhìn hô hấp càng lúc càng yếu của ba, Đinh Thanh hiểu rằng từ nay về sau sẽ chỉ còn lại một mình hắn.
Giọng nói đột nhiên dừng lại.
Sắc mặt của ba Đinh Thanh rất bình thản, giống như đang ngủ say. Đinh Thanh lau mắt của mình rồi đứng dậy, mắt cũng không thèm nháy nhìn gương mặt già nua của ba mình, dường như muốn khắc ghi thật sâu gương mặt của đối phương vào trong đầu mình.
“Ba của Đinh Thanh qua đời rồi à?”
Tô Bình Nam nhận được điện thoại của Vạn Thu Sinh.
“Đúng vậy, Tô tổng.”
Lần đầu tiên trò chuyện với Tô Bình Nam, Vạn Thu Sinh không che giấu được sự căng thẳng: “Người này rất được Hoa kiều tán thành, ta cảm thấy ngươi nên đến đây một chuyến.”
“Vì sao?”
Tô Bình Nam cũng cảm thấy hiếu kỳ về việc lần đầu tiên Vạn Thu Sinh gọi điện thoại cho hắn đã đưa ra đề nghị hắn đến viếng tang ba của Đinh Thanh.
“Ngươi đến chính là cất nhắc hắn.”
Vạn Thu Sinh đáp thẳng: “Lưu Bị ba lần đến mời Gia Cát Lượng, Gia Cát Lượng cả đời quên mình phục vụ. Đinh Thanh người này rất nghĩa khí.”
“Được.”
Im lặng vài phút, Tô Bình Nam gật đầu.
...
Đối với Bổng Tử quốc, mục tiêu quan trọng nhất của Tô Bình Nam chính là tập đoàn Samsung.
Tất cả bố cục của hắn đều bắt nguồn từ một mẩu tin mà hắn vô tình lướt qua khi đang chạy trên đường.
“Công ty thuộc tập đoàn Samsung ở Bổng Tử quốc là ai?”
Bài báo này giải thích chi tiết về việc các ông trùm tài chính Phố Wall đã từng bước xâm chiếm các đại tài phiệt đang quản lý một nửa đất nước trong cuộc khủng hoảng tài chính năm 1997. Nội tình trong đó nhìn thấy mà giật mình.
Tô Bình Nam vẫn còn nhớ rõ vẻ mặt hâm mộ của Hải Long Đầu khi đưa cho hắn quyển tạp chí: “Tập đoàn Samsung lập nghiệp sớm nhất cũng dựa vào đi biển. Đừng nhìn bây giờ tài sản của ta có hàng trăm triệu, nhưng một trận bão vẫn có thể lật được thuyền. Làm được như Samsung mới là mẫu mực của chúng ta.”
Lúc đó, Tô Bình Nam chỉ cười chứ không nói gì. Kết quả, lời của vị lão đại này một câu thành sấm. Bốn tháng sau, cây đại thụ đằng sau sụp đổ, vị Hải Long Đầu này cũng không may mắn thoát khỏi. Điều may mắn duy nhất chính là đứa con trai không nên thân của hắn đã dựa vào số tài sản ba mình đưa ra nước ngoài lúc trước mà thảnh thơi sống qua ngày.
Thời gian chân tướng phơi bày còn rất sớm. Khủng hoảng tài chính năm 1997 mới là cơ hội tốt nhất để Cẩm Tú cá vượt Long Môn. Cho nên, dưới sự khống chế của Tô Bình Nam, Cẩm Tú nhiều khi đều là lặng lẽ bố cục. Bổng Tử quốc cũng giống như vậy.
“Nam ca, ngươi thật sự muốn đi sao?”
Tô Văn Văn hỏi.
“Ừm. Đến lúc đó ngươi và Quang Diệu đi cùng ta. Kiệu phải có người khiêng, Đinh Thanh làm việc rất có chừng mực, thân phận người Hạ quốc rất được tán đồng. Điều này cực kỳ quan trọng đối với chúng ta. Cho nên chúng ta phải cất nhắc hắn.”
Đối với việc nuốt chửng tập đoàn Samsung, thân phận Đinh Thanh cực kỳ quan trọng ở Bổng Tử quốc. Cẩm Tú không giống với các ông trùm tài chính Phố Wall, đằng sau có lưu manh lớn nhất thế giới làm chỗ dựa. Cho nên, rất nhiều chuyện nhất định phải làm tinh vi một chút.

Ba sống uất ức cả một đời, chưa từng điên cuồng một lần nào ở nhân gian. Cho nên, lần này Đinh Thanh quyết định để ba của hắn nở mày nở mặt. Hắn tổ chức đám tang cho ba một cách đặc biệt.
Tin tức truyền đến tai tất cả những người kiếm ăn ở thành phố Phủ Sơn. Ai nấy đều vô cùng nể mặt. Thế lực khắp nơi đã thông báo cho Đinh Thanh, nhưng điều làm cho Đinh Thanh ngoài ý muốn nhất chính là tập đoàn Cẩm Tú kinh khủng thần bí kia.
Trước mặt hắn bày một tấm chi phiếu với con số kếch xù.
“Người ngươi nuôi không ít nhưng tài nguyên lại không nhiều.”
Vạn Thu Sinh thành thật nói: “Tất cả mọi người đều làm việc cho tập đoàn Cẩm Tú, lão đại chưa từng thua thiệt bất cứ kẻ nào.”
“Cảm ơn.”
Đinh Thanh nghiêm túc cúi đầu chín mươi độ: “Cho ta gửi lời cảm ơn đến Tô tiên sinh. Ta sẽ không phụ sự coi trọng của Tô tiên sinh.”
“Tô tiên sinh cực kỳ xem trọng ngươi. Ngày thường ngươi làm việc, Tô tiên sinh cũng nhìn thấy. Câu cảm ơn này, ngươi có thể tự mình nói với hắn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận