Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2320. Cây ngay không sợ chết đứng



Chương 2320. Cây ngay không sợ chết đứng




“Cháu gái của ta rất nghe lời ta, nàng không thể không nghĩ cho đại cục.”
Dưới ánh mắt sắc bén của Cố Thanh Tùng, Lâm Sinh Nghĩa đưa ra lời hứa. Chỉ là ông chủ Lâm đã dùng tư duy của một kẻ dày dặn kinh nghiệm trong giới quan chức để suy nghĩ vấn đề, không hiểu được suy nghĩ của đám thanh niên.
Dù sao trên thế giới này có hai thứ khiến giới trẻ phấn đấu quên mình như con thiêu thân lao vào ngọn lửa.
Thứ nhất là lý tưởng, thứ hai là tình yêu.
...
Cái chết của Dương Duyệt và việc Hậu Đại Khánh bị đình chỉ công tác đã tạo cái cớ cho Cố Thanh Tùng phát động tấn công, việc này cũng khiến toàn bộ công việc điều tra của tổ giám sát hai bị dừng lại, trước khi cây bút chí mạng đó được điều tra rõ ràng thì toàn bộ công việc của tổ hai được chuyển giao cho tổ bốn.
Từ góc độ quy định, quyết định này không có vấn đề gì.
Các thành viên của tổ hai ban đầu không nghĩ nhiều về vấn đề đó, nhưng những việc làm của tổ bốn sau khi tiếp nhận đã khiến rất nhiều người trong số bọn hắn ngửi thấy có mùi gì đó khác.
So với sự điều tra triệt để cẩn thận tỉ mỉ như tổ hai, tổ bốn chỉ điều tra một cách qua loa chiếu lệ. Đừng nhìn vào bản báo cáo viết rất sinh động của đám người này. Thực tế trong lúc làm nhiệm vụ có rất nhiều vấn đề đã bị bỏ qua, việc này khiến Lâm Hoa Hoa vẫn luôn chú ý đến sự tiến triển của sự việc cho rằng Cố Như Trạch cố tình làm ngơ trước nhiều vấn đề quan trọng.
Che đậy sự việc?
Lâm Hoa Hoa không phải là một kẻ ngốc, cô gái này làm việc trong chính quyền nhiều năm như vậy đã không còn là con thỏ trắng nhỏ như trước nữa. Dưới vẻ bề ngoài phẫn nộ, trái tim của nàng đang rất lạnh giá.
Tổ bốn rõ ràng muốn khống chế phạm vi sự việc của ông chủ Nghiêm, cố gắng khống chế sự việc ở phạm vi nhỏ nhất có thể.
Phải biết rằng những thứ mà Lâm Hoa Hoa có thể nhìn ra, chẳng lẽ những ông chủ lớn tại Thiên Nam lại không thể nhìn ra?
Chắc chắn biết rõ.
Những ông chủ lớn này đều là những con cáo già, làm sao có thể không biết tổ bốn đang làm cái gì. Nhưng những người này đều không có hành động gì, ngày hôm qua Cố Như Trạch tổ trưởng tổ bốn còn được nhận khen thưởng từ cấp trên.
Tô Trung Hòa khi quay về cũng không hề có một động thái nào.
Còn nữa, tại sao tổ bốn lại có gan lớn như vậy khi chưa được sự đồng ý của ai? Mà vụ án của ông chủ Nghiêm lại là tâm điểm của toàn bộ Hạ quốc.
Khi cần thận nghĩ đến những việc này, thực sự thấy rất kinh khủng.
Rõ ràng việc không thể để tổ hai tiếp tục điều tra, đã không còn là yêu cầu đơn phương của một bên nào mà là sự đồng thuận của tất cả các phe phái trong giới chức tại Thiên Nam.
Dường như không ai muốn để con tàu lớn Thiên Nam ở giữa tâm bão.
Từ tận đáy lòng, Lâm Hoa Hoa không phục khi tổ hai bị đẩy vào tình huống này.
Đặc biệt là đối với việc Hậu Đại Khánh bị điều tra và đình chỉ công tác.
Hậu Đại Khánh tuy khó gần nhưng ở trong tổ hai lại có uy tín cao. Không một ai trong số các thành viên nghĩ rằng Hậu Đại Khánh lại dùng thủ đoạn vụng về như vậy để trả thù Dương Duyệt.
Cũng chính vì lý do này mà trong mấy ngày đầu đám người Chu Chính, Lâm Hoa Hoa đã đến phòng làm việc của Quý Xương Minh để đòi công lý.
“Kẻ sáng suốt đều biết rằng có người bị gài bẫy, cùng là đồng chí trong hệ thống tại sao không thể tin tưởng nhau một chút?”
Lâm Hoa Hoa giống như con gà mái già bảo vệ gà con, đây là lần đầu tiên sau nhiều năm nàng chất vấn ông chủ lớn của mình.
“Cây ngay không sợ chết đứng. Có những người phải trải qua một số thăng trầm mới có thể càng tiến bộ. Chấp nhận bị điều tra cũng có thể chứng minh sự trong sạch của Hậu Đại Khánh. Gặp chút trở ngại đối với Hậu Đại Khánh cũng là cơ hội để trưởng thành.”
“Không thể nói sẽ cho Hậu Đại Khánh được nhận đặc cách gì đúng không? Hay là hắn không tự tin tiếp nhận điều tra?”
Quý Xương Minh với bộ dạng như vừa mới khỏi bệnh dùng giọng điệu yếu ớt nhưng thái độ cũng đủ kiên định để dạy cho những thành viên nhiệt huyết của tổ hai một bài học chính trị: “Phục tùng theo quyết định của tổ chức, bắt buộc phải tuân theo nguyên tắc, ta nghĩ tâm trạng hiện tại của hai người các ngươi rất không thích hợp để làm việc, tình cảm không được lớn hơn quy định!”

Sau khi hổ thẹn rời khỏi phòng làm việc của Quý Xương Minh, Lâm Hoa Hoa không trở lại đơn vị, mà lựa chọn về nhà nghỉ ngơi. Dù sao hiện tại sau khi Hậu Đại Khánh bị điều tra, hệ thống giám sát rất bất thường. Phương thức làm việc thoải mái hài hòa thường ngày giữa các tổ đã hoàn toàn biến mất, giữa các tổ đều thận trọng thăm dò nhau, bầu không khí nghiêm túc đến mức ngột ngạt.
So với việc ở văn phòng không làm gì, Lâm Hoa Hoa cảm thấy ở trong căn phòng ngủ màu hồng của mình sẽ làm nàng cảm thấy vui vẻ hơn.
Cứ ở trong phòng như vậy đã được ba ngày.
Điều kiện gia đình của Lâm Hoa Hoa rất tốt, ngôi nhà ba phòng ngủ một phòng khách có diện tích một trăm tám mươi mét vuông, dù là ở Thiên Đô hai mươi năm sau cũng được gọi là giàu có.
Sàn gỗ nhãn hiệu Cát Tượng, thiết bị điện của xứ sở hoa anh đào, còn trang trí theo phong cách châu Âu mà người dân bình thường phải mười mấy năm nữa mới phổ biến, tất cả những điều này có thể nói rõ năm từ.
Lâm gia không thiếu tiền.
Đặc biệt là chiếc giường lớn tạo hình đặc biệt trong phòng ngủ của Lâm Hoa Hoa, nghe nói đây là đồ nội thất của thương hiệu nổi tiếng được đặc biệt nhập khẩu từ nước Mỹ, với Catherine Zeta Jones gì đó là cùng một mẫu mã.
“Hoa Hoa, tam thúc của ngươi tìm ngươi có việc.”
Vào lúc Lâm Hoa Hoa đang buồn chán định tiếp tục nằm trên giường, thì mẹ nàng gõ cửa bước vào với vẻ mặt lo lắng mà Lâm Hoa Hoa không hề quen thuộc.
Cô gái quen được chiều chuộng không để ý đến vẻ mặt của mẹ mình, vui vẻ bước ra ngoài. Hết chương 2320.



Bạn cần đăng nhập để bình luận