Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2660. Tiến Sĩ Triệu gia



Chương 2660. Tiến Sĩ Triệu gia




Cấp cao của bách hóa Giai Khiết biết đức hạnh của ông chủ nhà mình sau khi uống rượu, hễ thấy gái đẹp ngực to chân dài là sẽ y như lợn giống. Mà quán bar ZT có không ít gái đẹp, chất lượng cũng rất cao.
Nhưng các nàng đều là nữ hài tinh anh của hai khu vực Thiên Nam và Hải Châu, cũng có người là con cháu nhà có điều kiện, không phải ra ngoài bán thân.
Có thể nói rất nhiều nữ hài đến quán bar ZT vì ở đó không có ai dám quấy rối mình.
Tổng đại lý miền Bắc nói chuyện tuy uyển chuyển, nhưng thật ra đã nhắc nhở ông chủ của mình tuyệt đối đừng đến gây chuyện.
Ông chủ Tiêu không phải dân giang hồ, hắn vỗ vai tổng đại lý miền Bắc theo thói quen, đồng thời nói ra một câu.
"Ta từng nghe danh Tô Bình Nam, nghe nói trước đây hắn là dân nghèo. Ngươi sợ ta gây chuyện ở địa bàn của hắn hả? Yên tâm đi, ta sẽ không chém giết, ta chỉ biết dùng tiền."
Ông chủ Tiêu đầu đầy ruột già choáng váng đầu óc, tỏ vẻ không thành vấn đề: "Ngươi biết loại thương nhân có xuất thân như vậy coi trọng nhất là gì không?"
"Tiền."
"Chỉ cần ta tiêu đủ tiền, bọn hắn phải nể mặt tiền của ta, mà nể mặt tiền của ta tức là nể mặt ta."
Ông chủ Tiêu kiêu ngạo nói.
"Từng nghe Hào Mã Bang chưa? Lão đại Cảng thành đi Thâm thành thuê mấy người Hào Mã Bang cũng chỉ tốn mấy trăm nghìn phí vất vả. Cũng chỉ có phương Bắc các ngươi kinh tế lạc hậu nên mới cảm thấy đại ca giang hồ gì đó rất oai phong."
"Không có ai gây sự với tiền cả."
Đã nói đến nước này, tất nhiên cấp dưới không dám làm ông chủ Tiêu mất hứng. Vì vậy nửa tiếng sau, đoàn người ông chủ Tiêu xuất hiện ở quán bar ZT.
Có lẽ là ông chủ Tiêu quyết định phải cho người Thiên Đô thấy thế nào là đại gia Thâm thành, hoặc có lẽ ông chủ Tiêu đã quen dùng tiền giải quyết mọi chuyện. Tóm lại là hắn chi tiêu thật sự khiến người Thiên Đô thấy thế nào là tiêu tiền như nước.
Có hai nam nhân đô con luôn đi theo sau ông chủ Tiêu.
Đừng hiểu lầm, hai người này không phải vệ sĩ, trong chiếc va li to mà bọn hắn xách cũng không có vũ khí gì cả.
Tiền mặt.
Trong vali toàn tiền là tiền, tròn hai triệu tiền mặt được ông chủ Tiêu mang đến quán bar ZT. Thậm chí khi hắn nhìn thấy mấy nhân viên pha chế cực kỳ cung kính cúi chào mình, hắn đã vung tay boa mười nghìn tệ.
"Ta đang vui, tìm chỗ đi."
Ông chủ Tiêu ngậm xì gà, vẻ mặt vênh váo.
Hắn quyết định phải dùng năng lực đồng tiền cho đám nhà quê Thiên Đô hoặc phương Bắc chứng kiến thế nào mới là tài chính hùng hậu.
Ông chủ Tiêu không biết rằng cách năm mét phía sau hắn, Triệu Khánh Dương vẫn luôn biến mất trong tầm mắt của Cẩm Tú, vị Tiến Sĩ Triệu gia phái Bát Căn này cũng lặng lẽ đi vào quán bar.
Có điều ánh mắt hắn không dừng trên người ông chủ Tiêu vênh váo, mà chăm chú nhìn lối vào tầng ba.
Bởi vì Triệu Khánh Dương biết rõ Tiểu Hồng Bào mà mình muốn giết đang ở trên đó!

Một thợ săn xuất sắc không thiếu nhất là kiên nhẫn.
Nhưng kiên nhẫn không phải tất cả.
Giỏi ngụy trang và có thủ đoạn săn bắn hiệu quả cũng là những điều kiện thiết yếu.
Chỉ có như vậy thợ săn mới có thể thành công khi đi săn.
Sau khi Triệu Khánh Dương nhận đơn hàng này theo quy củ, hắn bắt đầu tìm hiểu về Tô Bình Nam.
Không biết còn đỡ, sau khi tìm hiểu vị kiêu hùng khét tiếng giang hồ này, cõi lòng của Cử Nhân Triệu gia ngày càng nặng nề.
Vô cùng khó giết.
Đây là kết quả duy nhất Triệu Cử Nhân đưa ra sau nhiều ngày suy nghĩ.
Hắn vẫn luôn giữ gìn quy tắc, giãy giụa dưới tầng chót xã hội, nhưng không có nghĩa là người này hoàn toàn thoát ly xã hội giống như Vương Huyền Sách. Ngược lại, trong mấy năm nay hắn đã chứng kiến quá nhiều mặt tối, cũng từng giết mấy đại ca xã hội đen.
Cho nên hắn rất hiểu thế giới này.
Nhưng không có một ai giống mục tiêu lần này. Đối phương có nhiều thuộc hạ và thế lực khổng lồ. Thậm chí Triệu Khánh Dương có ảo giác người này rất giống Đỗ tiên sinh trong lời kể của ba mình.
Khó giết không có nghĩa là không thể giết được.
Triệu gia phái Bát Căn cho rằng thời khắc huy hoàng nhất trong cuộc đời không gì bằng năm xưa ép Vương Á Tiều ảm đạm rời đi.
Hồi ấy bức lui vua sát thủ, có rất nhiều bạn bè ngoài giới cho rằng đó là kết quả năm nhà hợp sức.
Thậm chí có kẻ nói người của năm nhà chỉ bức lui chứ không giết đối phương chứng tỏ phái Bát Căn cũng chỉ đến thế mà thôi.
Đây là chuyện duy nhất để lại tiếc nuối cho Triệu gia kiêu ngạo nhất trong phái Bát Căn.
Người Triệu gia kiêu ngạo cho rằng mình không hề thua kém Vương Á Tiều.
Có một số bí mật chỉ được lan truyền trong phạm vi nhỏ.
Năm đó không phải Vương Á Tiều lợi hại đến mức lấy một địch năm, mà là vị vua sát thủ này mang theo đại nghĩa giết đại tướng Shirakawa Yoshinori của lục quân Nhật Bản mà đến, cho nên không thể giết!
Đây là nguyên nhân vì sao phái Bát Căn chỉ bức lui đối phương chứ không giết.
Do đó, sau trận chiến ấy, Trịnh gia kiêu ngạo nhất không còn tham dự vào chuyện của bang hội nữa.
"Giang hồ là đường nhỏ, đường đường là nam nhi thân cao bảy thước, bản lĩnh đầy mình, sao không nhuốm máu sa trường bảo vệ quốc gia, mà lại đánh nhau sống mái vì giang hồ?"
Đây là lời giải thích Trịnh gia đưa ra.
Đối với lời giải thích này, Thanh Bang giữ im lặng.
"Trịnh gia kiêu ngạo, Triệu gia cổ hủ. Ngươi có thấy đến thời dân quốc rồi mà truyền nhân nhà đó cmn vẫn giữ quy củ triều Minh không?"
Đây là câu ông chủ Trương - một trong ba lão đại Thanh Bang đánh giá về Triệu gia.
Nói trúng trọng điểm.
Cho nên Triệu Khánh Dương cho rằng hiện tại Tô Bình Nam được tính là đại ca giang hồ, giết hắn rồi, e là mình cũng chết, cũng có thể xuống dưới suối vàng vỗ ngực nói một câu Triệu gia mới đúng là Trạng Nguyên phái Bát Căn!
Nhưng cổ hủ thì cổ hủ, Triệu gia có thể trở thành Tiến Sĩ phái Bát Căn tất nhiên có bản lĩnh riêng.
Kiên nhẫn, ngụy trang, kỹ xảo giết người, Triệu Khánh Dương không thiếu những yếu tố này. Hết chương 2660.



Bạn cần đăng nhập để bình luận