Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1617. A Thổ bá



Chương 1617. A Thổ bá




Tin tức này khiến Mộ Dung Thanh Thanh rời đi, mà nét mặt của Đại Lại tổng ở bên cạnh cũng thả lỏng.
Hắn đã buông xuống tảng đá lớn đè nặng trong lòng. Đại Lại tổng cho rằng giang hồ báo thù cũng chỉ là binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn. Điều thật sự khiến hắn lo lắng và bó tay bó chân chính là hắn vẫn luôn cho rằng vụ nổ súng lần này e là có một số người muốn diệt khẩu.
Tin tức này về cơ bản đã loại trừ suy đoán của hắn. Bởi vì những người kia tuyệt đối sẽ không thông qua một tên côn đồ làm chuyện này.
"Sao vậy?"
Tô Bình Nam rất tinh mắt, lập tức nhìn ra Đại Lại tổng đã thả lỏng. Nam nhân hiểu rõ trong lòng, cười tủm tỉm nói với đối phương một câu: "Xem ra Đại Lại tổng đã thả lỏng hơn nhiều."
"Có chút chuyện buồn lo vô cớ ấy mà."
Đại Lại tổng bật cười lắc đầu: "Chuyện qua rồi, không nhắc lại nữa."
"Có vài chuyện ngươi không tránh được."
Tô Bình Nam nói một câu hai nghĩa rồi thôi, chủ động nhắc tới kế hoạch mở rộng của ngân hàng Cẩm Tú ở nước ngoài.
"Lại tổng, ta không thiếu tiền, rất nhiều thứ ta coi trọng không phải là tiền."
Nam nhân nói một câu mà sau này Đại Lại tổng mới hiểu ra: "Cho nên có nhiều thứ chỉ có ta mới có thể ra giá."

Hải Vận Lâu có thể trở thành khách sạn cao cấp ở Hạ thành không thể bỏ qua công lao của cái tên này. Tiền thân là một quán ăn ven đường không có gì nổi bật, rất nhiều hán tử đi biển hồi trẻ đều ăn cơm giá rẻ ở đó.
Nguyên nhân thời đại giúp rất nhiều thực khách phát tài. Nhưng dân đi biển đều tin vận mệnh, bọn hắn không nghĩ tới thời thế tạo anh hùng, mà rất nhiều người cho rằng Hải Vận Lâu mang đến vận may. Vì vậy, quán ăn này làm ăn ngày càng phát đạt, dần dần trở thành một trong những nhà hàng cao cấp ở Hạ thành.
Đây là lần đầu tiên Phương Mộc tới chỗ này, nhưng hắn không đi lên. Hiện tại giá cả ở đây không phải tầng lớp làm công ăn lương như hắn có thể tiêu phí.
Phương Mộc đến đây vì muốn gặp Tô Bình Nam một lần. Trong lòng mỗi người đều có một bí mật, và hắn cũng không ngoại lệ. Hắn đã biết Tô Bình Nam là ai, muốn làm gì.
Hắn muốn làm một giao dịch.
Hắn là người trẻ tuổi xuất sắc nhất xong hàng ngũ cảnh sát, cực kỳ nổi trội. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì một con đường xán lạn đã bày ra trước mặt hắn.
Nhưng tất cả những thứ này đều là sư phụ Lạc Văn cho hắn. Sư phụ dạy hắn phân tích vụ án như thế nào, làm thế nào để dựa vào chứng cứ nhỏ nhặt phát hiện ra manh mối, suy luận hành động của một số người ra sao.
Mà cảnh ngộ của gia đình sư phụ cũng là một cái gai trong lòng hắn, một cái gai khiến hắn mất ngủ mỗi ngày, thậm chí tuổi còn trẻ mà tóc đã bắt đầu rụng.
Vì vậy, hắn quyết định làm một vụ giao dịch với một ác ma.
Chỉ cần tên ác ma này có thế lực đủ mạnh, có thể giúp được sư phụ.
Tên ác ma này chính là Tô Bình Nam.
Phương Mộc hiểu rõ về Tô Bình Nam và tập đoàn Cẩm Tú vào một tiếng trước.
Làm một cảnh sát ưu tú rất khó.
Phải có kỹ năng chuyên nghiệp, tư duy cực kỳ tinh tế và đầu óc thông minh. Nhưng điều quan trọng nhất là mạng lưới thu mua tin tức đủ nhanh.
Sau khi tài liệu bị tiết lộ, Phương Mộc kết thúc cuộc họp sớm, đi tìm tên gián điệp bí mật nhất, một lão đầu tử có thể cung cấp cho hắn rất nhiều tin tức hữu dụng về rất nhiều sự việc.
Lão đầu tử tên là A Thổ bá.
Một lão nhân nói tiếng Thượng Hải, bla bla không ngừng.


Rất nhiều thanh niên Hạ thành chưa chắc đã biết đến cái tên A Thổ bá.
Trường Giang sóng sau đè sóng trước.
Đám người Đại Lại tổng, huynh đệ Trần gia, đại Đầu ca... phong sinh thủy khởi, từ lâu đã thay thế những lão nhân hung ác ngày xưa. Thời đại đang phát triển, đây là chuyện bình thường.
Mà trong đám người kia có một đại ca hàng chữ Giác của Thanh Bang dẫn theo bảy tám người trốn đến Hạ thành - Trần Hỏa Thổ, hiện tại là A Thổ bá.
Hắn có rất nhiều đàn em và đồ đệ, tuy không có uy vọng gì nhưng tin tức rất nhanh nhạy. Phải biết rằng thời niên thiếu lão nhân có mái tóc lưa thưa vài sợi, toàn thân tỏa ra mùi vị nước hoa đắt đỏ, mặc quần yếm chỉ nhìn thấy trong phim Hồng Kông, hoàn toàn xứng đáng là nhân vật phong vân.
Giao tình giữa Phương Mộc và A Thổ bá bắt nguồn từ một vụ tranh chấp kinh tế. A Thổ bá đã từng ngông cuồng tự đại bị người thân lừa suýt khuynh gia bại sản.
Phương Mộc tìm được chứng cứ, giúp cho A Thổ bá đã run rẩy đến độ xách búa không nổi mới hết khó khăn, có thể lấy lại tài sản khổng lồ để duy trì cuộc sống tuổi già có thể diện.
Lúc đó hai người không ngờ bọn hắn là duyên trời định.
A Thổ bá ưa sĩ diện, bối phận cao, có nhiều đệ tử thuộc hạ, nguồn tin cực kỳ rộng rãi. Mà Phương Mộc vừa vặn cần một người như vậy.
Phương Mộc lựa chọn A Thổ bá bởi vì hắn đã già không còn hùng tâm tráng chí gì, không làm ra chuyện lớn gì vi phạm pháp luật. Vì vậy, sau khi Phương Mộc giúp hắn tìm mấy đệ tử, dường như A Thổ bá đã khôi phục vài phần vinh quang trong quá khứ.
Có thể diện, sống vẻ vang. Như vậy A Thổ bá càng lấy được nhiều tin tức hơn. Có mấy vụ án lớn Phương Mộc lấy được manh mối từ đây. Hai bên hợp tác rất vui vẻ, tựa như đôi bạn vong niên.
Hiện tại A Thổ bá không tính là nghèo. Ở độ tuổi này, hắn nhớ quê hương, bèn đầu tư mở một quán ăn nhỏ đậm chất Thượng Hải.
Bánh bao chiên, vằn thắn Tam Tiên... khá ngon. Có điều phần lớn thực khách đều là những thiếu niên vô công rồi nghề, vừa ăn vừa nghe A Thổ bá chém gió về quá khứ huy hoàng ngày xưa, cũng là một nơi tốt để giết thời gian. Hết chương 1617.



Bạn cần đăng nhập để bình luận