Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1479. Ăn ý



Chương 1479. Ăn ý




Rebecca ở bên cạnh mỉm cười lấy ra một tập tài liệu: "Lê thái thái, khoản tiền đảm bảo đầu tiên đã chuyển vào tài khoản của ngươi, phiền ngươi ký tên vào bản hợp đồng bổ sung này."
"Chàng trai à, thủ đoạn này của ngươi thật cao siêu!"
Lê phu nhân cẩn thận lắng nghe con trai đọc nội dung tài liệu, sau đó gật đầu với Tô Bình Nam: "Tài liệu rất chặt chẽ, xem ra sau chuyện này Hào Giang phải đổi chủ rồi. Không thành vấn đề, ta ký."
Nữ nhân ký tên rất dứt khoát.
Tô Bình Nam mỉm cười nhìn theo bóng lưng Lê phu nhân được người ta dìu vào khách sạn Peninsula.
Biết từ bỏ chứng tỏ nữ nhân này rất thông minh.
Với tính cẩn thận của nam nhân, làm gì có chuyện hắn không chuẩn bị hậu chiêu. Nếu bà cả Hà gia quá tham lam, không ký vào tập tài liệu bổ sung kia, thì kế hoạch bên Lam tiên sinh sẽ là một thanh đao rất tốt.
"Boss, có phải chúng ta quá rêu rao không?"
Rebecca đứng sau lưng Tô Bình Nam nói: "Hôm nay chúng ta đến đây sẽ xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Ngươi phải biết rằng rất nhiều người không có thiện cảm với thuộc tính tư bản của chúng ta."
"Chuyện gì cũng có hai mặt."
Tô Bình Nam nói: "Yên tâm đi, rất nhiều chuyện không đơn giản như vậy đâu. Có lẽ hiện tại khoản lợi nhuận đầu tiên của quỹ Hồng Mông đã đến tay người nên đến, vấn đề không lớn."
Nam nhân nói sang chuyện khác: "So chiêu với Lam tiên sinh lâu như vậy, đã đến lúc gặp mặt rồi."
Rebecca nở nụ cười xinh đẹp: "Rất nhiều năm trước ta và mẹ từng tới tham dự bữa tiệc sinh nhật của Lam tiên sinh. Đêm ấy Lam tiên sinh cao cao tại thượng, một đêm gọi sai tên ta hai lần."
Nữ nhân tỏ vẻ khinh thường, tiếp tục nói: "Hi vọng lần này nàng không gọi sai tên của ta nữa."
"Ngươi đoán xem?"
Nam nhân cười to.
...
Nam nhân nói không sai, trong lúc hắn đang chĩa kiếm vào Hào Giang, một khoản ngoại hối khổng lồ rốt cuộc cũng thông qua con đường bình thường với thủ tục rườm rà đã tới một tài khoản trong nước thuộc quỹ tài chính Cẩm Tú.
Vì vậy, chi phí tập đoàn Cẩm Tú phải chi trả không nhỏ.
Nhưng Tô Bình Nam vẫn từ chối lời đề nghị chuyển tiền vào trong nước bằng con đường khác của cấp dưới. Bởi vì hắn biết rõ số tiền này sẽ đến tay ai.
Vì vậy số tiền này nhất định phải sạch sẽ, có thể chống đỡ bất kỳ cuộc kiểm tra nào, cho dù phải tốn một khoản phí ngoài định mức.
Có đôi khi không được chiếm món hời nhỏ.
Nam nhân biết tập đoàn Cẩm Tú đi tới độ cao hiện tại, rất nhiều chuyện nhất định phải cẩn thận.
Đây là lần đầu tiên Trương Lệ Hoa bước vào văn phòng của Mạnh Tịnh Tuyết ở Thịnh Kinh.
"Mạnh tổng, đây là toàn bộ báo cáo và tài liệu."
Lúc này Trương Lệ Hoa đâu còn dáng vẻ ngày trước. Mái tóc dài uốn xoăn xõa vai, áo sơ mi trắng phối hợp với váy bút chì màu xám, chín chắn mà không mất đi vẻ xinh đẹp, phô bày sức hút của nữ nhân hơn ba mươi tuổi.
Một năm này Mạnh Tịnh Tuyết dời trọng tâm sự nghiệp sang mảng giáo dục của Phương Đông Mới. Tuy lợi nhuận từ việc kinh doanh trang phục và công ty rượu vang không tệ, nhưng so với con quái thú ngành giáo dục phát triển cực nhanh thì hiển nhiên là không đáng kể.
"Nhiều thế?"
Mặc dù biết Tô Bình Nam rất hào phóng, hơn nữa nữ nhân cũng hiểu thật ra đây là đối phương giết gà dùng dao mổ trâu, nhưng vẫn kinh ngạc bởi con số trước mắt.
"Làm quỹ cá nhân, độ nổi tiếng rất quan trọng. Nếu ý tưởng của Tô tổng đã thuận lợi thì ngưỡng cửa phải cao hơn một chút."
Trương Lệ Hoa trả lời rất trôi chảy, nhưng lần đầu tiên nàng nhìn thấy số tiền này cũng chẳng khá hơn Mạnh Tịnh Tuyết là bao.
Mạnh đại tiểu thư sai cấp dưới đi pha trà, còn mình thì nhận tài liệu xem rất tỉ mỉ.
Lần này lợi nhuận phong phú như vậy không chỉ là chuyện tốt với Tô Bình Nam, mà cũng trợ giúp rất lớn cho nàng.
Mạnh gia hiển hách, tuổi tác của Mạnh lão đại so với những người khác có cùng địa vị thì có thể coi là trẻ, nhưng hiện tại có hơi lúng túng.
Chỉ bốn chữ: không người kế tục.
Trong quan trường, người đi trà lạnh là thái độ bình thường. Nhưng mấy nữ hài Mạnh gia không chỉ kế thừa gen ưu tú của Mạnh gia, ngoại hình cực kỳ xinh đẹp, mà bản tính cứng đầu cũng không kém chút nào.
Các nàng cực kỳ bài xích liên hôn chính trị.
Vốn dĩ không phải chuyện gì to tát, cánh tay còn có thể lớn hơn chân chắc? Quan điểm của Mạnh lão nhị và Mạnh lão tam là đừng có học đại học được vài ngày đã chạy đến nói với ta về tình yêu chó má gì đó. Các ngươi sinh ra trong Mạnh gia thì nhất định phải gánh vác trách nhiệm này.
Nhưng Mạnh lão đại lại nói không được can thiệp vào chuyện tình cảm của lứa nhỏ.
Con cháu tự có phúc của con cháu, con gái không giỏi giang thì cứ sống bình an cả đời cũng được.
Ông chủ Mạnh là một người rất mâu thuẫn.
Hắn cực kỳ tự phụ và có quan niệm giản dị của thế hệ trước. Hắn thấy ngoại trừ con gái mình, mấy đứa cháu gái khác chỉ có tư chất bình thường, không gánh nổi trách nhiệm của chủ gia tộc, cho dù liên hôn thì sao nào?
Nhưng Mạnh Tịnh Tuyết thì khác, nữ nhân cực kỳ kiêu ngạo càng hiểu rõ hơn về tầm quan trọng của quỹ cá nhân.
Liên hôn á?
Nữ nhân khinh thường. Nàng tin tưởng sự bền vững và đáng tin cậy của lợi ích chung hơn là thủ đoạn liên hôn với gia tộc khác.
"Tốt lắm."
Mạnh Tịnh Tuyết khép tài liệu lại: "Rất nhiều người sẽ rất thỏa mãn. Về chuyện ngưỡng cửa quá cao, ta đồng ý với ý kiến của Bình Nam, ta sẽ tiến hành."
Từ miệng nữ nhân vĩnh viễn không nghe thấy hai chữ Tô tổng, nàng thích cách gọi Bình Nam có vẻ thân mật hơn.
"Ăn ý vậy?"
Trương Lệ Hoa chậm rãi thưởng thức trà, ánh mắt nhìn Mạnh đại tiểu thư khép lại tài liệu không giấu được vẻ kinh ngạc.
Bởi vì trong phương án phân chia hoa hồng không đề cập tới tỉ lệ phần trăm của Mạnh đại tiểu thư. Trương Lệ Hoa còn cố ý hỏi Tô Bình Nam, nhưng nam nhân chỉ cười chứ không trả lời, và giao cho nàng một tập tài liệu khác.
"Nếu nàng không hỏi thì đưa cho nàng."
Trương Lệ Hoa đi theo mình tay trắng giành thiên hạ, Tô Bình Nam rất thả lỏng trước mặt đối phương, nụ cười vẫn luôn thoải mái. Hết chương 1479.



Bạn cần đăng nhập để bình luận