Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 2524. Nỗi nhục của toàn dân tộc



Chương 2524. Nỗi nhục của toàn dân tộc




Xưa nay thế giới không công bằng.
Nhân vật lớn đã ngồi tù kia bởi vì nỗi phẫn nộ trong lòng mà đột nhiên nảy sinh ý nghĩ trả thù, nhưng lại trở thành yếu tố then chốt làm thay đổi số phận của hơn sáu mươi người này.
Hiện tại hắn đã ngồi tù mọt gông, ông chủ bên Mỹ cũng cần Hàn Quốc và Bắc Triều Tiên duy trì quan hệ tốt đẹp.
Vậy những người này phải xử lý thế nào?
Nên xử lý sáu ngươi mạng người này ra sao?
Đối với người bình thường, có lẽ đáp án rất khó. Nhưng đối với các nhân vật lớn trên đỉnh Kim Tự tháp, đáp án lại rất đơn giản, vứt bỏ là xong.
Vứt bỏ, hơn nữa còn phải giữ bí mật.
Biện pháp tốt nhất là giết hết, làm cho những người này giống như chưa từng tồn tại thì sẽ không còn bất cứ bất đề gì nữa.

Ngược dòng thời gian về ngày 17 tháng 1 bốn năm trước.
Không có ai biết Bắc Triều Tiên đưa hơn sáu mươi lính đặc công vào thủ đô Hàn Quốc bằng cách nào, lại càng không có ai biết làm thế nào mà những người này có thể im hơi lặng tiếng vượt qua vô số trạm kiểm soát, đến một nơi chỉ cách Nhà Xanh hơn ba trăm mét.
Có thể nói nếu một lính gác trực ca không hỏi một kẻ có khẩu âm giống quê nhà thêm một câu, thì sáu mươi hai lính đặc công đã trải qua huấn luyện sinh tử nghiêm khắc nhất này thật sự có thể hoàn thành nhiệm vụ ám sát gây chấn động thế giới.
Ám sát chân chính!
Bởi vì ngay từ đầu mục tiêu của những người này chỉ có một, đó là giết chết bốn con rồng châu Á và một nguyên thủ quốc gia xếp thứ mười quân sự thế giới. Hành động đủ ngông cuồng, nhưng với năng lực hành động khiến người ta sởn tóc gáy của những người này, bọn hắn chỉ cách thành công năm mươi mét cuối cùng.
Sau khi bị phát hiện, sáu mươi hai lính đặc công được võ trang đầy đủ này không hề hoảng sợ, mà ngược lại bọn hắn lập tức hung hãn xông tới trung tâm chính trị của cả Hàn Quốc, phát động cuộc tấn công hình thức 3-3 kiểu tự sát!
Hai bên tiến hành cuộc chiến thảm khốc tại Nhà Xanh.
Sự dũng mãnh của sáu mươi hai lính đặc công Bắc Triều Tiên không có bất kỳ ưu thế địa hình nào khiến quân nhân Hàn Quốc run rẩy. Những tên điên này tấn công tất cả, dùng tính mạng và máu thịt mở đường đến văn phòng của tổng thống.
Trận chiến ác liệt kéo dài suốt nửa tiếng.
Hàn Quốc điều động hai sư đoàn tinh nhuệ phòng thủ, với ưu thế tuyệt đối về hỏa lực, tỉ lệ tổn thất là 1-1,7.
Tức là để giết sáu mươi hai người này, quân nhân tử vong lên tới một trăm linh lăm người, chưa tính nhân viên văn phòng chết dưới họng súng. Đây là trong tình huống đối phương bí mật tập kích nên không mang theo nhiều vũ khí hạng nặng.
"Nỗi nhục của toàn dân tộc! Nỗi nhục của toàn dân tộc!"
Bởi vì sợ hãi và xấu hổ, nhân vật lớn bị hù chạy ra khỏi văn phòng đã hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng. Thậm chí hắn còn nảy sinh suy nghĩ phát động chiến tranh. Nhưng lúc này, chủ nhân của con chó Hàn Quốc và Hạ quốc phía sau Bắc Triều Tiên lại bước vào thời kỳ trăng mật.
Vì vậy, ý tưởng này bị chủ nhân đả kích nặng nề.
Mặc dù nhân vật lớn này là con chó trung thành của Mỹ, nhưng lại chịu ấm ức trên mảnh đất nhỏ này. Lửa giận khiến hắn khó ngủ suốt hơn một tháng, vì vậy hắn nghĩ ra một ý tưởng tuyệt vời.
Ăn miếng trả miếng, lấy máu trả máu, dùng lực lượng cả nước thành lập một đội đặc công hơn xa Bắc Triều Tiên, sau đó phản kích bằng phương thức ám sát!
Để chứng tỏ mình mạnh hơn đối phương, và cũng để trả lại nỗi nhục cho đối phương, nhân vật lớn đã cố ý đặt ra quy định về nhân số.
Sáu mươi hai người.
Không được nhiều hơn cũng không được ít hơn.

Một ý nghĩ của nhân vật cấp cao khiến bánh răng vận mệnh của rất nhiều người bình thường bên dưới bắt đầu chuyển động.
Khang Nhân Xán, một kẻ xuất thân trong căn nhà gỗ đơn sơ trên con đường bẩn thỉu ở Seoul.
Cuộc đời hắn giống như xuất thân của hắn, là một bi kịch. Mẹ hắn là gái làng chơi thấp hèn nhất, ba hắn là một tên nghiện bị đánh tàn phế vì tranh đấu bang phái.
Lớn lên trong hoàn cảnh gia đình như vậy, từ nhỏ trạng thái tâm lý của hắn đã lệch lạc. Có thể thấy điều này từ việc năm lớp sáu hắn dùng dao gọt bút chì cắt đứt nửa vành tai của một bạn học.
Nhưng có một số việc không thể nhìn bề ngoài.
Kẻ ác còn có kẻ ác hơn.
Người bạn bị Khang Nhân Xán cắt tai là một tên đầu gấu trong trường thường hay bắt nạt bạn học. Những đứa trẻ có gia cảnh bình thường bị hắn bắt nạt đến nỗi mắc bệnh tâm lý và phải chuyển trường lên tới hai chữ số, từ đó có thể thấy hành vi của tên này tồi tệ cỡ nào.
Mà nguyên nhân Khang Nhân Xán làm vậy là vì đối phương cố tình bắt hắn quỳ gối dập đầu chào hỏi mỗi ngày.
Trong quá trình xử lý sự việc có tính chất ác liệt lần này, không có bất kỳ một thầy cô hay người trưởng thành nào hỏi Khang Nhân Xán nguyên nhân tại sao hắn làm vậy. Nhận thức chủ quan hạn hẹp khiến những người này nhất trí cho rằng xuất thân và hoàn cảnh gia đình của Khang Nhân Xán không phù hợp để tiếp tục đến trường đi học.
Đuổi học, nhưng không có bồi thường.
Đây là kết quả cuối cùng của sự việc.
Không phải đối phương không muốn đòi bồi thường, mà là do trong nhà Khang Nhân Xán chất đầy kim tiêm và vỏ chai rượu khiến người ta nhìn mà sợ. Cái tính đụng vào một cái là suýt tắt thở của ba Khang Nhân Xán khiến đối phương lặng lẽ rút lui.
Sau chuyện này, Khang Nhân Xán mười ba tuổi chính thức bước chân vào xã hội phức tạp và tàn khốc.
Thế giới thật sự rất kỳ lạ.
Sau khi một đứa trẻ mười ba tuổi không có văn hóa và kỹ năng gì bước vào cái xã hội cạnh tranh khốc liệt, lợi ích là tất cả, hắn sống thoải mái hơn rất nhiều người trưởng thành bình thường hiền lành thật thà, chỉ biết an phận thủ thường.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Thứ nhất là vì vận may của Khang Nhân Xán không tệ, hắn gặp được một lão đại đối xử với hắn rất tốt.
Thứ hai là vì hắn không bán sức lao động, mà hắn bán mạng. Hết chương 2524.



Bạn cần đăng nhập để bình luận