Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi

Chương 1745. Chơi lớn



Chương 1745. Chơi lớn




Tăng Quốc Sơn thật sự rất cay độc.
Toàn bộ sự việc xảy ra cho đến bây giờ, áp lực như núi khiến cho Phi Cơ của Hòa Ký nhìn có vẻ bị động.
Chưa nói đến việc mấy địa bàn bị mất ảnh hưởng đến thu nhập, một khi bị người khác đoạt đi, bất luận ngày sau có thu hồi lại hay không, địa vị như mặt trời ban trưa của Hòa Ký trong giang hồ vẫn bị rung chuyển.
Đổi góc độ mà nhìn, nếu Phi Cơ không có tập đoàn Cẩm Tú làm chỗ dựa, dựa vào nội tình của một mình hắn, muốn đơn độc đối kháng với nhà họ Tăng tuyệt đối không có phần thắng.
Cho đến bây giờ, Tăng Quốc Sơn làm chẳng qua chỉ là thực hiện một vài lời kêu gọi rút lại sự ủng hộ. Có thể thấy rõ sức mạnh của hắn trong thành phố này.
Hành động của cảnh sát có chút kỳ lạ. Trước đây, xe tuần tra của cảnh sát thường xuyên xuất hiện vào ban đêm, nhưng bây giờ lại không thấy đâu.
Khoảng chín giờ tối, một số lượng lớn những người lạ mặt bắt đầu tụ tập trên phố Bát Lan. Bầu không khí vô cùng căng thẳng. Điều khiến cho người ta cảm thấy kỳ lạ là đám hồng côn của hai băng đảng lớn là Tân Ký và Hào Mã Bang lại không có bất kỳ phản ứng nào.

Ở sở cảnh sát Loan Tử, Phi Cơ bình tĩnh tháo thắt lưng, áo khoác, điện thoại, chìa khóa của mình cho cảnh sát đang căng thẳng nhìn hắn.
Từ đầu đến cuối, Phi Cơ không nói gì cả.
Sau khi hắn được dẫn về, không ai nói chuyện với hắn, cũng không ai hỏi cung hắn.
Thời gian kéo dài đến ban đêm, lúc này mấy người này mới bắt đầu chương trình bình thường.
“Các ngươi đừng nhìn ta giống như nhìn phạm nhân thế.”
Phi Cơ nói câu đầu tiên: “Cảng thành yên ổn phồn vinh không chỉ có công lao của các ngươi, việc chúng ta tuân thủ quy củ cũng rất quan trọng. Các ngươi vượt quá giới hạn, các ngươi sẽ phải trả giá đắt.”
Dứt lời, nam nhân mỉm cười, không để ý đến người phụ trách là sếp Hoàng muốn nói rồi lại thôi, hắn quay người đi theo một nữ cảnh sát bước vào phòng giam.
Nhà giam của Loan Tử không lớn. Hiển nhiên cảnh sát vẫn khá nể mặt Phi Cơ. Mấy ngày nay có hành động an toàn trật tự, cho nên nơi này đã kín hết chỗ từ lâu. Cho dù vậy, bọn hắn vẫn sắp xếp cho Phi Cơ một gian phòng riêng.
Nhìn thấy Phi Cơ tiến vào, đám lưu manh phòng giam hai bên đồng thời đứng dậy.
“Lão đại.”
Đại Phi và Hung Nhân Kiệt hiển nhiên không được đãi ngộ như Phi Cơ. Hai người nhẹ gật đầu với Phi Cơ, xem như chào hỏi.
Cảnh tượng đó khiến cho nữ cảnh sát cảm thấy căng thẳng. Phi Cơ mỉm cười an ủi đối phương một câu: “Chúng ta là người biết giữ quy củ, ngươi không cần sợ hãi.”

Mười phút sau, luật sư Tô bước vào.
“Đám cảnh sát đang trêu chọc chúng ta. Bọn hắn chờ ba tiếng mới bắt đầu quy trình, mục đích là không cho ta gặp ngươi.”
Bệnh cà lăm của luật sư Tô rất kỳ lạ. Chỉ cần là chuyện lớn, tật nói lắp của hắn sẽ biến mất không thấy đâu.
Phi Cơ lạnh lùng nhìn camera trên đỉnh đầu, nhếch miệng cười với màn hình giám sát, ánh mắt khinh thường.
Hắn không thông minh cho lắm, nhưng hắn lại có trực giác như dã thú. Không cần ai nhắc nhở, hắn cũng biết mục đích của những người này là khiến cho hắn mất đi quyền khống chế lớn nhất đối với Hòa Ký.
Phi Cơ cười lạnh.
Lão đại Tô Bình Nam vẫn còn ở Cảng thành, mọi thứ sẽ không thoát khỏi sự khống chế của lão đại.
Phi Cơ sùng bái Tô Bình Nam không ít hơn Rebecca bao nhiêu.
“Ta đã điều tra thông tin của bọn hắn, không đủ chứng cứ để khởi tố. Ngươi nhiều nhất chỉ bị giam giữ bốn mươi tám tiếng. Vấn đề bây giờ là tin tức trên giang hồ.”
“Ta biết rồi, ngươi truyền một câu ra ngoài giùm ta.”
Phi Cơ cúi người thấp giọng nói: “Người nào bước qua ranh giới của Hòa Ký, ta và hắn không chết không thôi.”
“Biết rồi.” Luật sư Tô gật đầu.
“Ngươi giúp ta tìm người giám sát đám người Đỗ Thuận còn chưa bị bắt. Ta muốn biết hành động của bọn hắn.”
Phi Cơ thể hiện sự độc ác của mình trên giang hồ: “Ai muốn trở thành kẻ phản bội, để cho Hỏa Ngưu xử lý. Ta không thể ra ngoài trong vòng bốn mươi tám tiếng.”

“Ngươi đoán Phi Cơ sẽ làm như thế nào?”
Tô Bình Nam đã thay quần áo lắc lư ly rượu trong tay. Chất lỏng màu đỏ sẫm như máu tỏa ra mùi thơm ngát.
Rebecca ngừng động tác cắt bò bít tết, nghiêm túc suy nghĩ rồi mới trả lời: “Phi Cơ là người giang hồ tiêu chuẩn. Hắn không thiếu sự cay độc, nhất định sẽ nặng tay trừng trị những kẻ ngốc ngo ngoe muốn động.”
Nữ nhân nói xong, lại bổ sung một câu: “Tăng Quốc Sơn đã coi thường lực khống chế của Phi Cơ đối với Hòa Ký. Phi Cơ sẽ không để cho Hòa Ký loạn đâu.”
“Thử ngọc sẽ mất ba ngày để đốt cháy, nhưng nó sẽ tồn tại trong vài năm.”
Nam nhân nâng ly: “Ta không gửi tin tức cho hắn, ta muốn nhìn xem hắn quyết định như thế nào. Nếu hắn lựa chọn như lời ngươi nói, chỉ có thể nói hắn giữ đúng quy củ, cay độc có thừa mà chiến lược không đủ.”
Tô Bình Nam thở dài: “Bồi dưỡng cái nhìn đại cục rất khó. Đầu lĩnh Hòa Ký đã là cực hạn của Phi Cơ. Sau này ngươi sẽ phải tốn nhiều tâm tư.”
Nữ nhân khom người.
“Nếu nhà họ Tăng đã muốn chơi, vậy thì chơi lớn một chút.”
Nam nhân uống cạn ly rượu vang của mình.

Khi luật sư Tô bước ra khỏi sở cảnh sát, hắn còn bị mấy cảnh sát tính tình thẳng thắn nhìn chằm chằm mấy lần.
Vị luật sư cà lăm này được xem là một người hiếm thấy trong giới luật sư, thanh danh của hắn có thể nói là tiếng xấu lan xa trong hệ thống cảnh sát. Vô số kẻ xấu thoát tội nhờ những lý lẽ tưởng chừng như nói lắp nhưng hoàn hảo của hắn.
Mình vất vả lắm mới bắt được nghi phạm, nhưng đối phương lại bình an vô sự, bị chế nhạo nhiều lần, chuyện này làm sao không khiến người ta ngứa mắt cho được.
Không được chào đón cũng là chuyện bình thường. Hết chương 1745.



Bạn cần đăng nhập để bình luận