Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 988: Ta Là Tông Chủ Sao?

Chương 988: Ta Là Tông Chủ Sao? Chương 988: Ta Là Tông Chủ Sao?
"Lúc trước ta còn tưởng mình
sẽ mất mặt đấy."
_ Tại vị trí dành cho nhóm thế lực phụ thuộc Nam Dương tông, đây là lần đầu tiên tu sĩ Bạch Ngọc Kinh của Vân Tiêu
: Các và Huyền Hải Trai nhìn
thấy Thẩm tông chủ, và thật
' đáng ngạc nhiên, bởi vì biểu hiện của đối phương vượt xa những gì bọn họ từng tưởng tượng lúc trước, chính cảnh tượng này đã khiến bọn họ
không tự chủ được mà ngồi
. thăng sống lưng, bày ra dáng
vẻ vô cùng vinh dự.
Ngược lại, Nhan Hiền Thanh đang ngồi bên cạnh thì vừa
- lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm
một hơi, nếu tông chủ an toàn trở về, vậy là không cần
: Huyền Khánh tiần bối phải
dẫn đầu đi tìm Nam Long
: Cung gây phiền phức nữa, Nam Dương tông cũng có thể giành được một cơ hội thở dốc, đây đương nhiên là
chuyện tốt đối với những thế
lực phụ thuộc bọn họ.
Nghĩ đến đây, lão lại cùng với nhóm tu sĩ khác cùng nhau ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua bóng dáng mặc áo
đen kia, lại nhìn về phía màn
_ trời sau lưng đối phương.
_ Có sáu luồng hư ảnh với khí thế hùng hồn lần lượt đứng ở
nơi đó, tuy bọn họ đang đứng
ở trên cao nhưng lại thể hiện
ra một chút ý tứ vây quanh Thẩm Nghi.
Đại hội Thất Tử hôm nay vốn
: được tổ chức vì Nam Dương tông, nên chủ thứ phân chia cực kỳ rõ ràng.
_ Hiện tại, chỉ cần chờ sáu vị
tông chủ ban xuống pháp chỉ,
' mở miệng vàng lời ngọc, là xem như việc này đã được định, không còn khoảng trống để thay đổi nữa.
Sáu luồng hư ảnh khẽ liếc
mắt nhìn nhau một cái, ai nấy
: đều bắt gặp một tia phức tạp
trong mắt đối phương. Nhưng bọn họ cũng không
nói thêm điều gì.
Ngay sau đó, Cơ tông chủ của Thanh Nguyệt tông cụp
mắt xuống nhìn về phía Thẩm
Nghi, truyền âm vào tai hắn,
: nhẹ giọng nhắc nhở: "Thay pháp bào của tông chủ lên đi."
__ Có lẽ người trẻ tuổi này còn
chưa đủ kinh nghiệm, nân
' không nghĩ nhiều như vậy. Ngày thường hắn mặc cái gì cũng không sao, nhưng hôm nay thì khác, ít nhất cũng phải để nhóm tu sĩ Nam
Hồng biết hắn là tông chủ
của tông nào chứ?
Tất cả mọi người đều đang ngưng thần định khí, an tĩnh
chăm chú nhìn lên bậc thầm
dài trước mặt. Hiện giờ, chỉ cân đối phương : mặc vào bộ áo bào màu trăng kia là từ hôm nay trở đi, hắn sẽ trở thành tông chủ Nam Dương thật sự. Nhưng đúng vào thời điểm ' khẩn trương như vậy, Thẩm Nghỉ lại không lấy ra chiếc pháp bào kia, mà ngược lại, hắn ngước mắt nhìn lên trời. Ngay sau đó, một giọng nói bình thản nhưng mang theo nội dung khiến tất cả mọi người đều biến sắc, chậm rãi - vang lên ở phía chân trời. "Ta là tông chủ sao?" Thẩm Nghi đang bày ra vẻ mặt nghiêm túc, dường như ý tứ của hắn vốn không phải là khiêu khích hoặc là chất vấn ai, chỉ đơn giản là hắn hiếu kỳ mà thôi.
Người bên ngoài đầu kinh ngạc. Ngay cả đám thế lực phụ thuộc Nam Dương tông,
cùng với rất nhiều chấp sự
Tiên Tông dưới sự dẫn dắt
' của Lý Thanh Phong, cũng hiện lên vẻ nghi hoặc trong mắt.
Ngay tại thời điểm này, vì sao hắn lại đột nhiên hỏi ra một câu vô nghĩa như vậy? Đại hội Thất Tử đã đi hết
quá trình rồi, không phải hắn cũng trở thành tông chủ chân _ chính rồi đó sao? Chẳng lẽ còn có cách nói gì khác nữa? Sáu vị Đạo Tử cũng giật mình tại chỗ, bọn họ thực sự không hiểu Thẩm Nghi đang : muốn làm gì. Chỉ có mấy
luồng hư ảnh phía trên chân
trời thoáng trầm mặc xuống,
dường như đang cẩn thận suy nghĩ về thâm ý của vấn đề này.
Rất nhanh, Thiên Kiếm tông chủ đã gật đầu nói: "Ngươi đương nhiên là vậy."
"Được." Sau khi nhận được
_ câu trả lời khăng định từ phía : đối phương, Thẩm Nghi khẽ
gật đầu, cuối cùng mới thu hồi ánh mắt. Thật ra hắn không phải kẻ
ngu dốt, bởi từ lâu hắn đã
hiểu được đạo lý cần phải
: dựa vào nắm đấm để ứng phó mọi tình huống có thể xảy đến với mình.
Ví dụ như quyền sở hữu
Nam Dương Bảo Địa chẳng
' hạn, theo lý thì nó nên thuộc về đệ tử Nam Dương tông. Nhưng đạo lý này lại không có ai dùng nắm đấm đi chứng thực.
Có lẽ Huyền Khánh tiền bối
có thể tính là một nửa, nhưng
hiển nhiên là còn chưa đủ. Nói cách khác, chỉ cần những
vị cự phách Hợp Đạo cảnh
này tình nguyện, thì bất cứ lúc nào, bọn họ cũng có thể ': cướp đi khối Bảo Địa này, ít nhất cũng có thể vĩnh viễn : niêm phong hắn ở bên trong. Nhưng không cần biết dưới đáy lòng đang tính toán ra _ sao, thì ở mặt ngoài, Minh tông vẫn sẽ chừa lại cho Nam ' Dương tông một con đường sống dù có chút gian nan. Đây đã được coi là thái độ không tệ rồi. Vì vậy, Thẩm Nghi cũng tình : nguyện phối hợp với bọn họ, đi tiếp nhận những cái gọi là khảo nghiệm kia. Đương nhiên, khảo nghiệm phải là hai chiều, hiện đã đến lúc nhóm Minh tông cần đi thực hiện lời hứa hẹn.
Thẩm Nghi vẫn không đứng
- dậy, chỉ chậm rãi lấy ra một phong thư từ trong ống tay áo. Sau đó, ngay trước mắt bao người, đầu ngón tay hắn
' khẽ búng, phong thư kia lập
tức bắn ra, giống như một
' lưỡi đao cắm vào một chiếc bàn dài phía dưới.
Đến đây, bỗng nhiên biểu cảm trên khuôn mặt tuấn tú trắng nõn của hắn lại chuyển : thành hững hờ. Đôi mắt đen
: nhánh thâm thúy như mặt
giếng cổ không gợn sóng, tầm nhìn trực tiếp bao phủ
bóng dáng đang ngồi phía
sau chiếc bàn dài kia, trong
giọng nói có mang theo một chút ý tứ không cho phép làm - trái, sau đó nhẹ nhàng phun ra hai chữ: "Đi ra."
Trong nháy mắt khi giọng nói này truyền ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều hội
: tụ đến phía sau chiếc bàn dài ấy.
Lưu Hưng Sơn vừa mới hứng chịu một cuộc trừng trị của Tô Hồng Tụ, hôm nay vẫn thành thành thật thật ngồi
trên vị trí của mình. Và mãi
cho tới giờ khäc này, khi gã
: nhìn chằm chằm vào lá thư ở
gần mình trong gang tấc kia, khóe mắt mới thoáng co rút
lại, rốt cục cũng chịu ngẩng
đầu nhìn lên. Luồng khí tức tràn đầy trên lá
thư kia đã làm cho các vị
trưởng lão Thiên Kiếm Tông
: chung quanh vô thức nhíu chặt lông mày.
"Đây là cái gì?" Có người đưa
- tay muốn lấy, lại bị Lưu Hưng Sơn ngang nhiên đè cổ tay . lại.
"Ngươi có ý gì?" Vị trưởng lão kia hướng ánh mắt tràn ngập kinh ngạc lẫn nghi ngờ
nhìn lại, chợt bắt gặp Lưu
. trưởng lão để lộ ra khuôn
: mặt dữ tợn giống như hung
thú phẫn nộ, gầm nhẹ với mình: "Chớ xen vào việc của
người khác!" ",,." Lời này vừa nói ra, không
: cần biết là trên quảng
trường, hay là giữa màn trời,
: tất cả mọi người đều đã cảm nhận được bầu không khí xung quanh vừa sinh ra một chút biến hóa quỷ dị.

Bạn cần đăng nhập để bình luận