Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 776: Dục Hỏa Niết Bàn!

Chương 776: Dục Hỏa Niết Bàn! Chương 776: Dục Hỏa Niết Bàn!
Đột nhiên hắn lại có chút
': không nỡ đưa nó tiến vào
Đạo Cung. Đương nhiên, Thẩm Nghỉ cũng không phải loại người không phân biệt được chủ
_-thứ. Lý Huyền Khánh dùng
ba loại đồ vật còn mạnh hơn
' cái này, cũng mới đột phá được Phản Hư tầng bốn mà thôi, cho nên, chỉ có tích lũy càng thêm phong phú, mới có thể đạt được thành tựu
cảnh giới cao hơn.
Nếu không thì dựa vào cái gì
gã có thể lên làm đệ tử thân
truyần?
_ "Trước tiên cứ thử Linh Khu
Pháp xem sao." Thẩm Nghỉ thu lại tâm thần, nếu có thể
: dựa vào Thiên Hoàng Bất Diệt
Thân để đạt được một chút
lực lượng tự vệ nhất định, thì loại đạo trụ này nên dùng vẫn phải dùng.
_ Ý niệm tới đây, hắn lại lấy ra
toàn bộ đống bảo dược còn
sót lại, thúc giục Ly Hỏa, bắt đầu luyện hóa dược liệu. Tử Kim đan lô chậm rãi chuyển động trên không
trung.
Một tu sĩ hoàn toàn không
hiểu dược lý như Thẩm Nghị, vậy mà thời điểm luyện chế
Thiên Hoàng Đan, lại có được
vài phần phong phạm đại sư. Thẩm Nghi thuần thục luyện
': hóa dược lực, sau đó bỏ thêm
tỉnh huyết của Kim Hỏa Tước
Yêu vào trong đó và cẩn thận cảm nhận được biến hóa phát sinh tại lò đan.
Hiển nhiên, phẩm chất của
tỉnh huyết Kim Hỏa Tước lần
' này kém xa Xích Nhãn Huyền Phượng trước kia, nhưng ỷ vào tu vi cao thâm, hiệu quả của nó lại tốt hơn một chút.
Mười mấy ngày trôi qua trong
. nháy mắt, Thẩm Nghi vững
: vàng khống chế Ly Hỏa, tinh
huyết của bốn con tước yêu đều hòa lẫn vào dược lực. Chỉ
một thoáng sau, trong lò đan
màu tử kim bắt đầu tràn ra thứ ánh sáng vô cùng quen
thuộc.
: Rất nhiều luồng phượng ảnh hư ảo từ từ xuất hiện, đi tới vây quanh lò luyện đan. Lò luyện đan mở ra, từng tia kim
quang nổ mạnh, nhưng tất cả
đầu rơi vào lòng bàn tay của
' Thẩm Nghi.
Mười bảy viên thành đan! Có thể nói là lần này Thẩm
Nghỉ đã triệt để tiêu hao hết
toàn bộ dược liệu của Thiên
: Hoàng Đan - thứ hãn mang
từ Quật thứ tư tới đây rồi.
Hắn nhắm hai mắt lại, ngửi
' mùi thơm của đan hương.
Hẳn là đã đủ. Thẩm Nghi dứt khoát bỏ một viên Thiên Hoàng Đan vào trong miệng, lại mở ra bảng giao diện, trực tiếp rót thọ nguyên của yêu ma vào. [ Phản Hư. Thiên Hoàng Bất ' Diệt Chân Thân: Tiểu Thành } [ Năm thứ nhất, ngươi nuốt Thiên Hoàng Đan, tiêu hóa dược lực trong đó, rồi dẫn nó tiến vào quả trứng phượng trong cơ thể, lấp kín những _ vết nứt phía trên... ] Lần trước, khi giao thủ với lão cầu và Bích Hải Cáp Mô, Thẩm Nghỉ đều bị thương nặng, nhưng toàn bộ những
: vết thương này vốn không
thể hiện trên người hắn, từ
: đầu đến cuối đầu là quả trứng phượng kia đang tiếp nhận thay hắn. Vật này có phần tương tự với tính mạng
thứ hai, không hổ là môn
công pháp có được tên gọi
' "Thiên Hoàng Bất Diệt". Tiêu hao dược lực còn dễ nói, cũng không tốn bao nhiêu thời gian.
Càng ngày càng nhiều tuổi
: thọ của yêu ma được rót vào
quả trứng phượng màu vàng ấy, nó cần năm tháng dài lâu
để trưởng thành.
Thẩm Nghi khoanh chân ngồi xuống, liên tục nuốt vào từng
viên Thiên Hoàng Đan.
: Những loại Linh Khu Pháp tương tự như thế này, để có được hiệu quả tốt hơn, chúng đầu cố ý giữ lại một chút yêu
tính và lệ khí trong tỉnh huyết
của yêu ma. Nếu không phải
' Thẩm Nghỉ đã sớm quen với yêu lực mà trực tiếp nuốt vào lượng lớn như vậy, chỉ sợ thần trí cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Khuôn mặt hắn xuất hiện một
: màu đỏ khác thường, loại ánh
sáng kia lại giống như vật sống, chúng nhanh chóng hội
tụ về phía đồ án hình kim
: diễm ở mi tâm của hắn, thậm
chí còn mang đến cho người ta một loại biểu hiện giả dối : tựa như đạo kim diễm này đang nhảy nhót.
"Phù."
(Năm thứ ba mươi tám ' ngàn, ngươi tiêu hóa xong mười lăm viên Thiên Hoàng '_ Đan, trứng phượng thai
nghén đã lâu, rốt cuộc cũng phát sinh biến hóa }
[ Phản Hư. Thiên Hoàng Bất Diệt Chân Thân: Đại thành ] Trong nháy mắt khi lời nhắc nhở này nhảy lên, bỗng nhiên
Thẩm Nghi lại cảm nhận được một luồng sinh mệnh lực : hùng hậu đang toàn lực gia trì lên thân thể của mình. Bên tai truyền đến âm thanh
"Răng rắc" liên miên, quả
trứng phượng màu vàng phía
: trên ngũ tạng Đạo Anh, đã bắt đầu vỡ vụn, chỉ có điều lần này nó vỡ vụn không phải vì người ta cưỡng ép đánh
_ nát.
Kim diễm chói mắt nhanh chóng bắn ra từ trong đó! "Ngang!"
Sinh linh Dục Hỏa Niết Bàn
_ kia vừa bộc phát ra một tiếng
: thét dài bén nhọn, nó nhẹ
nhàng bay lượn trong cơ thể Thẩm Nghị, vỏ trứng đã vỡ
hóa thành lưu quang rót vào thân thể nó, khiến cho nó
càng ngày càng cường đại.
: Cuối cùng, con Kim Hoàng này giương cánh, kim diễm trên người lan tràn, hóa thành một cây ngô đồng nối
liền với ngũ tạng. Nó đậu trên
cây ngô đồng, hóa thành trái
tim thứ hai của Thẩm Nghi. "Ôi..." Thẩm Nghi phun ra một ngụm khí tức nóng bỏng, rốt cục khuôn mặt
cũng khôi phục lại vẻ trắng
. nõn như thường. Chỉ có ngọn
: lửa màu vàng kia tựa như đôi
mắt của Kim Hoàng là vẫn dựng thẳng ở giữa mi tâm
của hắn, không ngừng tỏa sáng rạng ngời. Bộ áo đen không gió mà bay.
': Có kim quang lay động trong
con ngươi sáng quắc phía
: trên khuôn mặt tuấn tú kia, rõ ràng đôi bàn tay vốn luôn nhuốm đầy máu đỏ, vậy mà đến hôm nay lại có thêm mấy
: phần tiên khí xuất trần.
"Đúng là một bước tiến đáng sợ." Thẩm Nghi thử nắm lấy bàn tay, sau đó nhẹ nhàng giãn nếp nhăn trên mi tâm ra.
Khí tức trên người hắn hiện
giờ, hoàn toàn không thua
: kém lão tước yêu Phản Hư
tâng bốn lúc trước. Thiên Hoàng Bất Diệt Chân Thân từ
tiểu thành đến đại thành,
đúng là đã trực tiếp vượt qua đường ranh giới Phản Hư tiền
kỳ này.
: Chỉ dựa vào Linh Khu Pháp, bảo hắn tùy ý tiến đến một tông nào đó thuộc Nam Hồng Thất Tử, làm chấp sự cũng dư
dả. Nhưng đương nhiên, ở
trong tiên tông, tu vi này vốn
' không được tính là cao, nhưng nó đã mang đến cho Thẩm Nghi một vùng không gian rộng lớn hơn, để hắn có thể thoải mái đại triển quyền
cước, ít nhất là hắn của bây
giờ đã có được tư cách một
: mình rời khỏi Tiên Tông, hành
tẩu trên thế gian rồi.
Thoáng trải nghiệm biến hóa
của Linh Khu Pháp một phen,
lại đưa mắt nhìn khoản thọ nguyên còn thừa lại trên
': bảng giao diện, Thẩm Nghỉ khế nhíu mày, cảm thấy có phần cổ quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận