Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 981: Vượt Lão Kiếp (2)!

Chương 981: Vượt Lão Kiếp (2)! Chương 981: Vượt Lão Kiếp (2)!
Lúc này, chỉ vừa mới bắt đầu
quá trình vượt kiếp, vậy mà
trong mắt Ô Tuấn đã hiện lên
: một tia bối rối. Nó chợt phát hiện, yêu thể mà mình vẫn luôn tự hào kia lại trong nháy mắt đã bị một bàn tay lớn
' nào đó vô hình tước đoạt,
khiến nó biến thành một con
' nhuyễn trùng yếu đuối, ngay cả hoạt động tứ chi cũng thấy khó khăn võ cùng, càng đừng nói đến chuyện lật núi đạp biển.
"Chủ nhân..." Nó vừa theo
: bản năng sinh ra một tia
thoái ý.
Thẩm Nghi thoáng nhíu
: mày, hắn đã nhận ra tình
huống dị thường này, đáng tiếc lại không giúp được đối
phương điều gì.
__ Mặc dù Ô Tuấn đã hưởng thụ Yêu Ma Bản Nguyên ban ân, nhưng thứ kia vừa tra tấn nó vừa giúp nó mạnh lên, so
_ với cảm giác bản thân càng
ngày càng trở nên yếu ớt,
' nhưng không thể làm được gì của hiện giờ, vốn là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Thứ chân chính làm người
sợ hãi vốn không phải là thời
_ gian trôi qua, mà là loại cảm
giác tuyệt vọng bất lực kia.
Thọ nguyên của yêu ma trong bảng giao diện nhanh
: chóng vơi đi. Tương ứng,
hình thể của Ô Tuấn cũng dần dần biến lớn, lớp vỏ cứng như vàng dần dần bị bão cát cọ rửa, đã trở nên càng ngày : càng thô ráp, lại có nham thạch chồng chất ở bên trên, khiến cho tứ chỉ thô to của nó bành trướng đến mức rặng đá ngầm nọ hoàn toàn không thể chứa nổi nữa. Cứ như vậy, mãi cho đến khi nó biến thành một hòn đảo. Làn da thô ráp không khác gì mặt đá, khí tức cũng yếu ớt . đến mức không thể phát hiện : ra, bên trong đôi mặt đục ngầu kia đã sớm bị khí tức xế chiều chiếm cứ. _ "Chủ nhân, có thể nó không vượt qua được." Chẳng biết từ lúc nào phía trên chiếc bảo
: tọa bên trong Vạn Yêu Đông
Điện đã trở nên trống rỗng,
: Kha Thập Tam xuất hiện bân ngoài, và hiện tại, cả về dáng vẻ lẫn khí độ của nó đều phát sinh những biến hóa long trời
_ lở đất so với trước kia, thực
lực lại càng không thể so
' sánh nổi.
Mặc dù vẫn kém xa Hợp Đạo cảnh, nhưng cảm giác áp bách mà bản thân nó mang
đến cho Thẩm Nghi đã không
hề thua kém những Đạo Tử
- kia rồi, thậm chí còn có thể
chiến thắng.
Nó chậm rãi đi tới sau lừng
chủ nhân, hết thảy đầu đã
thay đổi, chỉ có nỗi kính sợ trong mắt là hoàn toàn ': không thay đổi, thậm chí mức độ càng nồng đậm hơn một - chút so với thời điểm trước khi nó vượt qua sinh kiếp. "Nhìn lại xem." Thẩm Nghi - liếc mắt nhìn hơn một triệu năm thọ nguyên của yêu ma còn sót lại, tâm trạng vẫn khá là vững vàng. Kỳ thật chỉ cần Ô Tuấn có thể vượt qua lão kiếp lần này thì hắn cũng không tính là quá mức thua thiệt. Dù sao : khoản thọ nguyên yêu ma tiêu hao nọ cũng chân chính gia tăng thực lực của Trấn Thạch lên, mà không phải là không công lẵng phí. [món
"
Kha Thập Tam cũng có thể
:. cảm nhận được sự biến hóa của Ô Tuấn lúc này. Mặc dù trong lòng nó không quá ưa thích kẻ tinh ranh miệng lưỡi
trơn tru ấy, nhưng vẫn hi
vọng đối phương có thể vượt
' qua.
Chỉ có điều, dựa theo những gì nó đang chứng kiến trước mắt, thì có vẻ như cơ hội của
Ô Tuấn rất xa vời.
Hiển nhiên là hiện tại, Ô
Tuấn đã chìm đắm trong tâm kiếp và thực sự không có đủ
đại nghị lực để phá vỡ quá
trình già nua này. Nếu chỉ dựa vào chính nó, thì : nên nhớ ráắng lúc trước, Ô Tuấn cũng chỉ là một con yêu : ma Phản Hư tầng mười mà thôi, tâm tính còn không được coi là thượng giai, không vượt qua được Thiên : Kiếp mới là chuyện bình thường. Sở dĩ đến tận bây giờ, nó còn chưa thất bại, chỉ vì Thẩm Nghỉ còn chưa ngừng cung ứng thọ nguyên của yêu ma cho nó mà thôi. Trên thực tế, hòn đảo nổi do _ con Kim Quy kia hóa thành đã không khác gì vật chết. "Phù." Thẩm Nghi hơi mím môi. Đối mặt với kiếp số như vậy, : nếu nhất quyết phải tìm ra một chút cơ hội xoay chuyển thì đó chính là một tình huống hi hữu, kiểu như ở trong vô tận trầm luân, ngẫu nhiên con quy yêu này lại sinh ra một tia linh cơ. Nhưng ngay cả khi nó thoáng tỉnh lại thì nên làm như thế nào mới có thể nắm bắt được một tia linh cơ chợt thoáng qua kia? Đúng vậy, là rất khó. Nhưng nếu nó bỏ lỡ rồi lại một lần nữa rơi vào : trầm luân, thì thực sự không biết còn phải chờ đợi thêm bao nhiêu năm sau mới có thể gặp lại được. Thọ nguyên cuối cùng cũng
có lúc tận... May mà thọ
nguyên của yêu ma thì
: không.
Thẩm Nghi lại ngước mắt
nhìn lên, hắn đã nói, cái khác
' không có nhưng thứ này bao
no. Thọ nguyên cuồn cuộn
' của yêu ma lại một lần nữa được rót vào trong cơ thể Ô Tuấn. Khi thời gian được kéo dài đến mức khủng khiếp, ngay cả những tia linh cơ
thưa thớt cũng trở nên dày
đặc hơn.
"Hống —— " Cũng không biết đã bỏ lỡ bao nhiêu cơ
hội, bỗng nhiên đến một thời khắc nào đó, đột nhiên "hòn
- đảo bay" kia thoáng run rẩy
một hồi, giống như đất rung
: núi chuyển. Núi rừng rậm rạp bên trên ầm ầm sụp đổ, đá lớn ùn ùn lăn xuống, làm dấy lên từng cơn sóng lớn bao
trùm thuỷ vực.
Cái mai rùa dày nặng lúc trước đã sớm mất đi ánh sáng màu vàng óng năm đó, trở nên hỗn tạp không chịu nổi, nhưng sau khi những
đường hoa văn màu vàng nọ
lại một lần nữa bừng sáng
- lên, sau khi chấn động quét
sạch toàn bộ đám vật chất dơ bẩn, rốt cuộc ánh sáng màu
vàng đen bên dưới cũng hiện
ra. Đến đây, rốt cuộc lão quy ngủ
' say không biết bao nhiêu
năm cũng ngẩng đầu, phát ra
: một tiếng gầm nhẹ khàn khàn kéo dài không dứt.
Cùng thời điểm đó, mấy
' chục vạn năm chịu đựng tra
tấn cũng phản hồi đến trên
' người điện chủ Thẩm Nghi này. Bóng dáng cao lớn của hắn đột ngột khom xuống, cảm giác mệt mỏi mãnh liệt rót vào châu thân, dường
như ngay cả đầu ngón tay
_ cũng không nhấc lên nổi.
Dưới những sợi tóc tung bay, gương mặt trắng nõn kia
vẫn trẻ tuổi tuấn tú như cũ,
nhưng ẩn sâu bên trong đôi mắt lại tràn ngập khí tức già
nua.
__ Trong chốc lát, cửa thành Xích Minh tiên thành đã bị hung hăng đẩy mở. Tử Khí nồng đậm như trường Long
âm ầm đánh tới, xuyên qua
thân thể Thẩm Nghị, hội tụ
' thành một bộ Ô Quang Huyền Giáp dán sát thân thể nằm ngay chính giữa tứ chị, kề sát vào các khớp xương, một lần nữa nâng thân thể
sắp rơi xuống của Thẩm Nghi
bay lên.
Kim quang bên trong Tử Khí lao vút đi, hóa thành một
chiếc ngọc quan buộc tóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận