Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 775: Tình Huống Bất Ngời

Chương 775: Tình Huống Bất Ngời Chương 775: Tình Huống Bất Ngời
"Nếu cần cái gì, có thể nói với
: hắn." Thẩm Nghỉ vươn tay chỉ
vào Lý Thanh Phong rồi lập
: tức cất bước rời đi. Hắn đã không thể chờ đợi được nữa rồi, rất muốn đi luyện chế thêm một đám Thiên Hoàng
Đan nữa. Lý Thanh Phong gian nan nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng để bản thân trấn định
lại. Rõ ràng là miệng lưỡi của
gã vô cùng khéo léo, nhưng
: đến giờ phút này lại đột
nhiên biến thành một kẻ kiệm lời, cả nửa ngày cũng
không phóng được một cái
rắm. Mãi cho đến khi một bà lão lại bước ra từ trong đám người. Trong nháy mắt khi đối phương tới gần, bỗng nhiên Lý Thanh Phong cảm nhận được một tia khí tức làm cho người ta vô cùng sợ hãi. Còn cao hơn cả sư phụ... Không đúng, hẳn là khí tức này cũng tương tự như vị Liễu chấp sự của Thanh Nguyệt Tông kia. Ngay tại thời điểm da mặt Lý Thanh Phong bắt đầu run rẩy, lại thấy bà lão kia cung kính : chặp tay hành lễ với mình: "Dư thị tham kiến Thượng Tiên, chúng ta cũng không cần nhiều lắm, nếu có thể ở một nơi gần hồ nước là tốt nhất."
Thượng Tiên? Bàn tay Lý Thanh Phong đang giấu trong ống tay áo vừa dùng sức nắm chặt lại. Gã
hiểu, nếu giải quyết chuyện
này không trôi chảy, làm
' Thẩm tông chủ mất mặt xấu hổ thì khẳng định là về sau loại công việc tương tự sẽ không tới lượt gã đi xử lý nữa.
Nghĩ tới đây, gã cố gắng kiềm
: chế nỗi lòng, mở miệng nói:
"Mời chư vị hãy đi theo ta."
Những ngày này, ngoại trừ
phải làm bạn và dành sự
chăm sóc đặc biệt cho Huyền Khánh tiần bối, Lý Thanh
Phong cũng bớt ra một chút
thời gian đi ghi nhớ những
- tin tức nội môn do người khác đưa tới. "À¡." Nhìn mọi người đều rời
_ đi, Nhan Văn Thành có chút
bất đắc dĩ tiến về phía Giảng
' Pháp đường. Vốn dĩ gã còn muốn mượn cơ hội này để trò chuyện thêm vài câu với Thẩm tông chủ. Đối phương là một trận pháp sư, sao tới
tận bây giờ gã còn chưa nhìn
thấy hắn ôn tập những thứ có
- liên quan tới trận pháp? Kỳ
quái thật.
Cùng lúc đó, Thẩm Nghi đã
tìm được một tòa động phủ
không có người quấy rầy, và một lần nữa lấy ra cái lò đan : tử kim đã rách tung toé của mình. Trong lòng có phần : cảm khái, hắn nhẹ nhàng xoa xoa lên nó một hồi, đã nhiều ngày qua đi như vậy, rốt cục hắn cũng tìm được cơ hội để gia tăng thực lực của mình lên. Hắn lấy chiếc chuông bạc ra, bắt đầu thu thập tinh huyết của bốn con tước yêu lúc trước, nhưng lại không vội mở lò, mà đưa mắt nhìn về _ phía thọ nguyên của yêu ma. Trong những khoản thu hoạch lần này, khoản lớn nhất tuyệt đối là con ấu tước kia. [ Giết chết Kim Hỏa Tước Yêu Phản Hư cảnh, tổng thọ hai mươi mốt năm, thọ : nguyên còn thừa mười bốn vạn năm, hấp thu xong ] Nhưng lão tước yêu kia lại có : phần keo kiệt, chỉ còn sót lại hơn vạn năm thọ nguyên : thôi. Bốn con cộng lại, đã cống hiến cho hắn xấp xỉ 27 vạn năm thọ nguyên. May mà lần trước vẫn còn dư : một chút, bằng không cũng không đủ để tái tạo bốn con Kim Hỏa Tước này. [ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: 394 ngàn năm ]
Thẩm Nghỉ ngưng tụ ra một
: bức tượng Trấn Thạch trước, sau đó đưa máu thịt của Kim Tước thiếu chủ vào. Tiếp đó là bức thứ hai, vừa mới chuẩn bị
' đưa lão tước yêu Phản Hư
tầng bốn vào, lại đột nhiên
' phát hiện đống huyết nhục hóa thành sông dài kia lại không rót vào pho tượng thứ hai, mà ngược lại, nó một mực tràn vào trong pho
tượng của Kim Tước thiếu
chủ.
Thẩm Nghi ngạc nhiên mở
mắt ra, đây là có ý gì vậy? Chẳng lẽ yêu ma có cùng
: huyết mạch thì không thể tạo
ra bức Trấn Thạch thứ hai? Hắn chần chờ một lát, sau đó khẽ cắn môi, dứt khoát rót thi thể của cả bốn con tước yêu
: vào. Dù sao cũng không thể
lãng phí được. Sau khi máu thịt được rót vào, bức tượng của con Kim Hỏa Tước kia càng ngày càng trở nên rõ ràng, thậm chí
những chỉ tiết bên trên cũng
_ bắt đầu phát sinh biến hóa.
: Lớp lông vũ trên người nó
càng ngày càng thon dài mầm mượt, ngay cả cái mỏ
chim cũng dài ra không ít, hệt
như đang trải qua một loại lột xác nào đó.
Thẩm Nghi nhíu mày nhìn
: chằm chằm vào bức Trấn Trạch kia, cũng không biết lần này bản thân thiệt thòi hay lời lãi, nhưng vốn dĩ quá trình
_ này cần đến bốn luồng yêu
hồn, vậy mà hiện giờ chỉ cần
' một luồng là đủ. Hắn lại thuần thục ngưng tụ ra bảy viên Yêu Ma Bản Nguyên, nhanh chóng tái tạo
ra thần hồn của Kim Tước
thiếu chủ.
Ai ngờ một quá trình bản thân đã trải nghiệm đến mấy
lần rồi, lại có thời điểm xảy ra
: chuyện ngoài ý muốn. Đó là
yêu hồn của Kim Tước thiếu chủ vốn không đủ để chống đỡ gọi tỉnh bức tượng này... "Phù." Thẩm Nghi dứt khoát trao đổi từng viên Bản Nguyên, lần lượt đút cho nó ăn. Sau khi cho nó ăn đến : tám viên Yêu Ma Bản Nguyên, rốt cuộc bảng giao diện cũng '_ phát sinh biến hóa. [ Phản Hư ( Trân): Kim Tước thiếu chủ ] Kỳ thật Thẩm Nghỉ rất muốn biết, chữ Trân này còn có : phân tiếp theo hay không, đáng tiếc là hiện tại thọ nguyên của yêu ma trong tay hắn không còn nhiều, hơn nữa hắn cũng không thể lãng phí chúng trên một món đạo trụ được.
Hắn lại đưa luồng yêu hồn nọ : tiến vào Trấn Thạch. Đến lần này, rốt cục bức tượng Kim
Hỏa Tước kia cũng có sắc thái rồi, nhưng hoàn toàn khác với hình dáng lúc còn sống của Kim Tước thiếu chủ, phần ' đầu của bộ lông vũ vốn có màu vàng óng ánh kia, lại có thêm một mảnh màu đỏ, màu xanh sẫm và màu vàng xen lẫn vào nhau, mà giờ phút này màu xanh sẫm bên trong _ đã ít đi rất nhiều. Nhìn qua : hình thể của nó càng lớn hơn một vòng. Thẩm Nghi trực tiếp bấm quyết, kéo Lượng Trụ Xích lại gần. Chỉ trong nháy mắt, kim mang đã bùng lên mãnh liệt,
: thậm chí nó còn không cho
người ta có thời gian để phản
: ứng, đã trực tiếp vượt qua lần ranh tam phẩm, sau đó một đường tăng vọt lên trên, tới khi chỉ còn một phần tư
': khoảng cách nữa là vượt qua
lần ranh nhị phẩm, nó mới
' chịu dừng lại. "Hít." Thẩm Nghỉ lập tức nắm chặt tay theo bản năng.
Dựa theo phỏng đoán ban
đầu của hắn, muốn ngưng tụ
ra đạo trụ nhị phẩm, thì ít
nhất cũng phải tìm được một con yêu ma Phản Hư tầng sáu
trở lên, tương đương với
: trưởng lão ngoại môn của
Thanh Nguyệt tông. Tồn tại này, nếu thả ra bên
: ngoài khẳng định sẽ đủ sức
để xưng bá một phương. Và trình độ hiện tại của con ấu tước này hẳn là đã đạt đến Phản Hư tầng năm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận