Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1055: Nó Không Biết Tên Ta (1)

Chương 1055: Nó Không Biết Tên Ta (1) Chương 1055: Nó Không Biết Tên Ta (1)
Ai có thể ngờ rằng, sâu trong
Tây Hồng, nơi bích ba dâng
trào, lại có một tòa ngọc sơn
cao vút, ngấng đầu không thấy đỉnh, sừng sững đứng
đó.
' Thân núi trong suốt, tầng
tầng lớp lớp, ngời sáng tinh
' mỹ nhưng không kém phần trật tự, khéo léo ôm lấy từng tòa các lầu lưu ly, ẩn hiện phảng phất sự uy nghiêm của cấp bậc trên dưới.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy
: ngọc sơn này, tất cả tu sĩ và
yêu ma đều im bặt, ngoan ngoãn xếp thành hàng tiến
lên.
Thẩm Nghi tùy ý liếc nhìn xung quanh, thấy không ai
: chú ý đến mình, đầu ngón tay
giấu trong ống tay áo khẽ lay
: động, hóa hình thuật trước đó chuẩn bị để thâm nhập Nam Hồng lập tức phát huy tác dụng trở lại.
Lần này, hắn không điều
' chỉnh quá nhiều, chỉ để những đường nét trên khuôn mặt tuấn tú thay đổi đôi chút, giữa lông mày và khóe mắt thoáng hiện vẻ lạnh lùng,
khóe môi như mang theo ý
. cười không tan biến, toát lên
ý tứ xa cách. Thẩm Nghỉ quen thuộc với
việc thay đổi dung mạo,
: thành thạo điều chỉnh nét
mặt. Chỉ trong nháy mắt, từ một tu
- SĨ trẻ tuổi có vẻ nội liễm, hắn
đã hóa thành một tán tu cao
: ngạo lạnh lùng. Có thể thấy rằng, yến tiệc mừng thọ gọi là Phi lễ này,
quy mô không kém gì Thất Tử
đại hội ngày xưa. Ngay cả tu
sĩ sở hữu tam thành cảnh giới, ở Nam Hồng đã là bậc trưởng lão tiên tông hàng đầu như Lưu Hưng Sơn, lúc này cũng phải xếp hàng tiến
gần tòa ngọc sơn này.
Thẩm Nghỉ làm như vậy,
ngoài việc chuẩn bị cho những tình huống có thể xảy
ra tiếp theo, còn vì hắn đã có đánh giá mới về mức độ nguy
hiểm của sự việc này.
- VỊ Phi nương kia... hoặc nói đúng hơn là trong ngọc sơn này, rất có thể có một tồn tại tương đương với Hợp Đạo
cảnh tọa trấn. Bằng không,
làm sao có thể trấn áp được
' đám cường giả ngạo mạn này.
Úc Lan dường như đứng cách xa Thẩm Nghị, khiến hai
người trông như không có
. quan hệ gì, nhưng thực ra, họ
: luôn duy trì khoảng cách đủ
để ứng cứu lẫn nhau ngay khi
có bất kỳ sự cố nào xảy ra.
': Đoàn người như con rồng dài
nhanh chóng di chuyển. Dưới ngọc sơn, một con giao
long lưng đen hóa thành hình
người, cao giọng xướng tên:
"Cự Lộc Tông, hư dương trân đan bách bình, thanh vương
ngọc trâm nhất mai, chúc thọ
Long Phi! Thỉnh vào lầu sáu : mươi sáu!"
Xướng tên xong, lập tức có một giao vệ lưng đen khác tiến lên dẫn đường.
Vài tu sĩ Cự Lộc Tông mỉm cười quay đầu lại, có thể thấy -họ rất vui vẻ, chắp tay từ biệt : nhiều đạo hữu đi cùng trước đó.
Có thể tiến vào vị trí cao hơn trong ngọc sơn này, bản thân
: cũng đại diện cho địa vị của
tông môn ở Tây Hồng. Trước mắt bao người, một mỹ phụ vận trường sam thanh vũ hoa lệ, thân hình yểu điệu,
' bước đi thong thả, dù làn da
trắng nõn khá thu hút, nhưng
dưới vẻ mặt lạnh lùng của bà, không một yêu ma hay tu sĩ nào dám nhìn thêm một lần. Úc Lan phớt lờ giao vệ lưng
đen bên cạnh, đi thẳng đến
gần ngọc sơn.
Mí mắt của tên giao vệ đó giật giật, cảm nhận được khí
tức tâm diễm ẩn hiện trên
người nàng, hắn liền im lặng
một lúc, sau đó thấp giọng ra lệnh cho đồng đội bên cạnh:
"Tầng chín mươi chín."
: Bản thân Thanh Phượng Lưu Ly tộc và Tây Long Cung vốn không hòa hợp, dù không biết rõ danh tính của nữ nhân
- này, nhưng chỉ riêng phong
thái cùng thực lực cao thâm
' mạt trắc của nàng, địa vị trong tộc chắc chắn không thấp. Nàng đơn thân đến dự yến, lại với vẻ mặt này, chắc chắn có mang theo ý đồ khác.
Tốt nhất nên sắp xếp cho
_ nàng ở gần Long Phi một
: chút. Dù sao thì cho đến cả
lão tổ của Thanh Phượng Lưu Ly tộc đích thân tới, cũng
chưa chắc đã lấy được tiện
nghi gì trong tay Long Phi. Nghĩ đến đây, giao vệ lưng đen dời ánh mặt trở lại và tiếp tục xướng tên. Rất nhanh, một bóng dáng mặc hắc sam lặng lẽ bước đến. Nhìn thấy người này sắp lặng ' lẽ bước qua như vậy, mí mắt của giao vệ lại giật giật, hắn dùng sức gõ hai lần vào danh sách lễ vật trên bàn. "Âm ầm." Hi II Thẩm Nghi thở dài trong lòng. Thiên tài địa bảo mà hắn vất vả sưu tầm được, sắp bị lãng phí vào đám yêu ma
này, đúng là tội lỗi.
: Hắn đưa tâm thần chìm vào nhẫn, quét một vòng trong kho bảo vật của Kha Lão Thất, sau đó chọn một chuỗi hạt
bình thường đặt lên bàn.
Giao vệ lưng đen im lặng liếc nhìn chuỗi hạt đó, mở miệng nhưng không biết có nên xướng lên hay không.
Đối với ngoại giới, chuỗi hạt
. này quả thật vô cùng trân
- quý, muốn có được một
chuỗi, nhất định phải trả giá không nhỏ. Nhưng vấn đề
là... chỉ cần nhìn thoáng qua
là biết đây là vật đặc hữu của
Long Cung, dùng đồ của Long Cung để chúc thọ Long
Phi?!
: Có phải quá ngu ngốc hay không.
Giao vệ hắc giao nhìn thoáng qua vẻ đau lòng ẩn hiện giữa lông mày của tu sĩ này, lại quan sát trang phục trên
người hắn, chỉ cảm thấy vừa
tức vừa buồn cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận