Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 827: Đúng Là Không Bị Diệt Môn ...

Chương 827: Đúng Là Không Bị Diệt Môn ... Chương 827: Đúng Là Không Bị Diệt Môn ...
Dựa vào cái gì mà người có
: thực lực mạnh hơn lại chỉ có
thể uổng phí thọ nguyên,
: trong khi người khác chỉ cần dựa vào vận khí, lại có thể một bước lên trời, đạt được thứ mà đông đảo nhóm tu sĩ
' Bạch Ngọc Kinh nằm mơ
cũng muốn có, lại khiến bọn
' họ phải một mực cung kính, cúi người hành lễ trước đối phương?
"Nếu ngươi dám nói ra
chuyện này, đừng trách sư tỷ
_ ta tâm ngoan thủ lạt." Ngụy
:: Nguyên Linh vươn tay siết
chặt lại, buông lời uy hiếp đối
phương.
_ "Vẫn chưa xong sao?" Lật Vũ
vừa hoảng sợ vừa kinh ngạc nhìn lại.
"Đương nhiên là chưa xong."
:.NÑNgụy Nguyên Linh lộ ra một nụ cười cổ quái, bỗng nhiên lại đưa tay, dùng ngón tay chọc lên đầu thiếu niên kia
: một cái, biến gã thành một
con trư yêu trắng trắng mập
' mập. "Ngươi trà trộn vào bầy yêu kia cho ta, cho tiểu tử kia một chút màu sắc... Cũng thuận
tiện khống chế cục diện một
_ phen, đừng để những con
: yêu ma kia thật sự tạo ra sát
nghiệt gì. Nếu đánh thua, ngươi biết hậu quả là gì rồi
đấy."
Nhìn biểu cảm trên mặt Ngụy Nguyên Linh, Lật Vũ mở hai
' cái móng heo ra, đờ đân nói:
"Vậy nếu ta đả thương hắn
: thì phải làm sao bây giờ? Hắn chính là tông chủ đó!" Ngay cả khi bản thân đã tận
' mắt nhìn thấy Thẩm Nghi ra
tay, gã vẫn có thể hỏi ra một
' lời như vậy, cũng không phải là tự ngạo, chỉ đơn thuần là thiên kiêu xuất thân từ Nam Hồng Thất Tử vốn không cùng một cấp bậc với những
tu sĩ bình thường.
Ở trong mắt hai người bọn
họ, quá trình tu hành của hai bên có sự khác biệt về bản
chất. Lấy ví dụ đơn giản,
trong khi tu sĩ bình thường
còn đang dốc hết toàn lực, đánh cược tính mạng, chỉ vì
': muốn đột phá thâm tầng một
nữa, thì tầm mắt của đám đệ
- tử thân truyền như bọn họ, đã sớm đặt ở phía trên Phản
Hư viên mãn, thậm chí là
Bạch Ngọc Kinh rồi.
Tất cả nội tình của bọn họ
' đều để chuẩn bị cho thời khắc bản thân đi hất con đường Thông Thiên này.
"Để tiểu tử kia mất mặt trước mặt đám người này là được, chứ đừng làm thật." Ngụy :. Nguyên Linh thoáng trầm ngâm một cái chớp mắt,
trong lòng có chút do dự, nhưng rất nhanh, nàng đã - trấn tĩnh lại: "Cái gì mà tông chủ chứ? Trước khi đại hội Thất Tử được tổ chức, toàn
': bộ những tuyên bố trước đó
đều không tính!" "Dù sao ta cũng không đánh lại ngươi, ngươi nói thế nào thì làm như vậy, nấu lỡ xảy ra
': chuyện, tự ngươi đi mà
[ do c f u L L . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n ph í ]
chống đỡ nhé." Lật Vũ ủ rũ
' nhún nhún vai, nhưng trong mắt gã lại lập tức hiện lên một tia nóng bỏng. Tu tập nhiều năm như vậy, gã còn chưa chính thức giao thủ với
tu sĩ Linh Pháp đâu. Lật Vũ
_ cũng rất muốn nhìn xem thứ
: được gọi là Thiên Diễn Tứ
Cửu kia
Khôi tông. Mấy lão nhân run rẩy tiến lên:
"Hồi bẩm chấp sự Tiên Tông,
nửa tháng trước, có yêu ma
: bên ngoài Nam Hồng đột kích, chúng ta hết sức chống cự, nhưng vẫn bị đối phương đánh tan Xích Tu Huyết Trảo
: Khôi, may mà có đạo hữu
Thanh Hải phủ đi ngang qua,
' không chỉ giúp chúng ta tạm thời đánh lui yêu ma, còn mời được đông đảo viện thủ đến từ Triệu gia và Thanh Hải phủ."
"Là Dương Lầm tìm được
: thiên tài địa bảo từ nơi khác
tới đây, tu sửa bộ Linh Khôi này, chúng ta mới coi như
chống đỡ được đám yêu ma phản công lại, kéo dài cho tới
khi minh hữu đến giúp đỡ."
"Vì vậy..."
Mấy lão nhân nọ còn muốn giải thích điều gì đó, nhưng
_ khi đối mặt với đôi mắt đen
nhánh của thanh niên kia,
' bỗng nhiên trong lòng bọn họ lại hoàn toàn không còn tâm tư ngụy biện thêm nữa. Thật ra chuyện này vốn
không phức tạp, bởi vì
chuyện Khôi tông bị Lăng Vân
: tông vứt bỏ đã trở thành sự
thật, Dương Lâm có thể tìm được bảo vật từ nơi khác đến,
đã nói rõ là đối phương tìm
được núi lớn để dựa vào rồi.
Chính vì hiểu được điểm này, bọn họ mới không dám đắc
: tội với đối phương, thậm chí
trong lòng bọn họ cũng
: không khỏi nảy lên suy nghĩ, chẳng biết mình có thể nhân cơ hội này đi tìm một lối ra mới hay không.
Đến đây, tất cả mọi người
' trên đài cao, đầu ngừng thở. Có thể nói cảnh tượng thanh niên mặc áo đen này ra tay lúc trước đã làm cho người ta
nhìn mà tay chân lạnh lão cả
rồi. Lại quan sát bộ dáng trẻ
- tuổi của hắn... đây là tồn tại
mà một tông môn nghèo túng có thể bồi dưỡng ra
được sao?
So sánh với những thiên kiêu khác trong Nam Hồng Thất
Tử, người này cũng chẳng
thua kém chút nào đâu.
"Hồi bẩm Thượng Tiên!"
Đúng vào lúc này, lão nhân
Thanh Hải phủ lúc trước từng tranh chấp với Dương Lâm lại bước ra, quỳ lạy đại lễ:
_ "Chúng ta thân ở Nam Hồng, được bảy đại Tiên Tông nâng đỡ phù hộ, đột nhiên nghe thấy biến cố như vậy phát sinh, tâm trạng không yên
cũng là chuyện thường tình
của con người, lại cộng thêm
: những lời Dương Lâm nói của
mê hoặc, mới khiến chúng ta làm ra loại chuyện hồ đồ nhất
thời như thế, chỉ hy vọng
' Thượng Tiên có thể cho
chúng ta một cơ hội để tự mình sửa sai."
"Chúng ta nhất định sẽ dốc
: hết sức lực, thay Thượng Tông phân ưu!” "Hít." Mấy vị tộc lão Trần gia
' khẽ trầm mặc liếc nhìn bọn
họ, trong lòng thực sự hoài
' nghỉ có phải đầu óc của người này có vấn đề gì đó hay không. Lúc trước, Khôi tông chiếm
ưu thế, lão này muốn nói đỡ
thay cho Nam Dương tông,
: hiện giờ Khôi tông xảy ra
chuyện, lão lại muốn cầu tình giúp những người còn lại,
thậm chí còn không tiếc
': mang cả Thanh Hải phủ cùng
cuốn vào vòng xoáy này. Thanh Hải phủ có thể bổ
: nhiệm một tên quản sự nhữ
vậy, đúng là mộ tổ bốc khói
: xanh. Đúng là không bị diệt môn thì trong lòng không thoải mái.
Thẩm Nghi quét mắt nhìn qua, cẩn thận đánh giá lão nhân vừa nói chuyện một phen. Thực lực của đối phương không tệ, Phản Hư
tâng sáu, khí tức hùng hậu
. vững chắc, nhưng hắn là sẽ
: không mạnh hơn Xích Tu
Huyết Trảo Khôi quá nhiều, nếu đặt bên trong Nam Hồng
Thất Tử, có thể gọi là nửa chân miễn cưỡng đạp vào : cánh cửa ngoại môn trưởng lão.
"Ngươi tên gì?"
"Hồi bẩm Thượng Tiên, ta là Thanh Hải phủ Kinh Cảnh Tùng." Lão nhần kia khẽ ho ' nhẹ hai tiếng, trong nháy mắt
khi Thẩm Nghỉ hỏi câu này,
lão cũng không còn tự tin như vừa rồi nữa, tiếng nói cũng theo bản năng mà hạ thấp đi rất nhiều. Tuy bên _ ngoài vẫn tỏ ra bản thân : không sợ hãi, nhưng toàn bộ đều là miễn cưỡng chống đỡ mà thôi. _ "Yêu ma ở đâu?" Thẩm Nghỉ đứng lên, trực tiếp lướt qua đề tài này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận