Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 758: Có Thời Gian Rảnh!

Chương 758: Có Thời Gian Rảnh! Chương 758: Có Thời Gian Rảnh!
Liễu trưởng lão suy nghĩ một chút, lúc này mới lấy bút lông ra, tùy ý vung ngòi bút: "Nếu : như Hồng Trạch Thủy tộc đến tranh luận điều gì, thì đã là Minh tông, ngươi hãy ra mặt thay bọn họ, nấu gặp phải chuyện không thể xử lý, cũng có thể tế ra pháp chỉ của ta." "Chắc là không cần đâu, tay chân hắn sạch sẽ lắm, còn lão luyện hơn cả ta nữa." Liễu Thiến Vân nói là nói như vậy, nhưng vẫn nhận lấy pháp chỉ đối phương đưa tới. Phải biết : rằng, ngay cả khuê nữ thân sinh như nàng cũng rất khó lấy được loại đồ tốt này từ trong tay đối phương. Mặc dù đây là thứ chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng pháp chỉ đại biểu cho tu sĩ Bạch Ngọc Kinh, có thể giải quyết - được chín mươi chín phần trăm phiền phức trong Hồng Trạch. "Còn chuyện gì khác không?” Liễu trưởng lão liếc mắt nhìn qua. Liễu Thiến Vân bĩu môi, tự giác đứng lên từ trên ghế: "Ta đoán chừng nội tình trong Nam Dương tông không còn nhiều lắm, tướng ăn của hắn : khá là khó coi, thật sự không giống như danh môn chính tông..." "Dưới tình huống không phá hư quy củ, nếu có thể thì lại giúp đỡ đối phương thêm
: một chút, nếu trong tông có
chuyện gì mà bản thân hắn
: nguyện ý, ngươi cũng có thể hành động cùng một chỗ với đối phương, cho đối phương đãi ngộ chấp sự... Còn nữa,
- loại lời nói kiểu như tướng ăn
khó coi này, là thứ ngươi có
' thể ở sau lưng người ta nghị luận sao? Chớ quên tôn ti trưởng ấu." Liễu trưởng lão bình tĩnh nhắc nhở một câu.
"Đệ tử biết sai rồi." Liễu Thiến
Vân cũng không dám già
: mồm cãi láo với đối phương
trong loại chuyện này, lão nhân trước mắt nàng sẽ chân
chính trừng phạt người ta đó.
Nàng lập tức quay người đi ra ngoài cửa, lúc ra cửa lại
': không nhịn được khẽ quay
đầu lại hỏi thêm một câu: "Tại
: sao chúng ta phải giúp hắn như vậy? Chẳng lẽ ngài dự tính nâng đỡ hắn đi lên bảo vị tông chủ thật sao?"
"Hồ đồ." Liễu trưởng lão
' trừng mắt liếc nàng một cái, lại lập tức bất đắc dĩ nói: "Ta chỉ là một tu sĩ, nào có tư cách nâng đỡ người khác bước lên tiên vị, đã hoàn
thành ước hẹn Minh tông...
Đợi đến lúc hắn bị mấy tông
: khác dồn đến cùng đường
mạt lộ, không giữ được Hợp Đạo Bảo Địa, lúc ấy niệm chút
tình cũ, có lẽ người ta sẽ
' nguyện tiến vào tông ta làm
đệ tử." "Câu nói lúc trước của Thiên
: Kiếm Tông không sai, người
trẻ tuổi này thực sự có Long
:: Tướng trên thân." "Bọn họ cam lòng từ bỏ mặt mũi đi cướp Hợp Đạo Bảo
Địa, Thanh Nguyệt tông ta
không thể làm ra loại chuyện
'_ như vậy được, nhưng nếu có thể thu được một đệ tử ưu tú như thế cũng không tồi." Dứt lời, Liễu trưởng lão vung tay áo bào, trực tiếp nói: "Đi ra
ngoài."
Hiển nhiên, vào ngày hôm đó khi Nam Dương tông lại một lần nữa thấy được ánh mặt trời, lời nói và hành động của một số Minh tông thực sự
: khiến vị trưởng lão này nhìn
mà buồn nôn, cũng bởi vậy,
: hiếm khi mới thấy lão dứt khoát nói ra lời lẽ đắc tội người như vậy.
Nói cái gì tướng ăn khó coi,
đầy mới chân chính là tướng
' ăn khó coil
Phía trên phù điêu Nam
Dương.
Thẩm Nghi đang chuẩn bị mở
đại trận ra, lại phát hiện vẫn còn hai bóng người đang
đứng nơi xa. Lý Thanh Phong cũng nhận ra : người tới chính là Dương trưởng lão và Nhan sư huynh : hôm qua. "Các ngươi đã trở lại." Dương trưởng lão thở dài tới gần, sau đó mở miệng phàn nàn: "Thẩm tông chủ, ngươi cũng ' nên quản lý đám chấp sự trong tông môn các ngươi đi, ta phụng pháp chỉ của trưởng lão đến giảng pháp, nhưng bọn họ lại không mở trận cho lão phu, để mặc ta ở bên . ngoài kêu gọi cả một ngày. Đây là loại đạo lý gì chứ?" "Đã làm phiền Dương trưởng lão rồi." Thẩm Nghi không đổi sắc mặt, gật đầu nói: “Để ta
trở về nói với bọn họ."
: Vốn tưởng rằng Thanh Nguyệt tông chỉ khách khí thôi, không ngờ đối phương lại thực sự phái người tới
': nhanh như vậy, hơn nữa
người được phái tới còn
' không phải một vị chấp sự bình thường, mà là trưởng lão ngoại môn tỉnh thông trận pháp nhất.
May mà lúc trước hắn đã rót
khí tức vào rồi, thực sự không
- cần biểu diễn trước mặt Minh
tông thêm một lần nữa.
"Không sao không sao, chớ
coi đó là thật." Dương trưởng
lão khoát khoát tay nói: "Ta chỉ nói xằng nói bậy mà thôi, : lần này ta chủ động dựa theo ước hẹn tìm đến, chính vì : muốn cùng Thẩm tông chủ trao đổi một chút về trận pháp nhã đạo." ' Nghe vậy, Nhan Văn Thành khẽ cười khổ một tiếng. Đây ' là lần đầu tiên gã cảm nhận được tư vị thất sủng. Nhưng nhìn về phía Thẩm Nghị, lại nghĩ tới chuyện tỷ thí trong đại điện lúc trước, nếu tất cả những chuyện xảy ra hôm đó đầu là sự thật, thì đừng nói là : ga, dù bới móc sàng lọc toàn bộ Nam Hồng Thất Tử, cũng rất khó tìm ra một tên đệ tử nào ưu tú hơn đối phương. Lần này gã đi theo tới đây chỉ đơn thuần là muốn một lần
: nữa được chứng kiến thủ
đoạn của vị Tiểu Thẩm tông
: chủ này mà thôi.
"Chờ ta có thời gian rảnh,
nhất định sẽ làm theo ước hẹn." Thẩm Nghỉ gật đầu đáp lại rồi cầm Đạo Bài mở trận,
' dẫn theo mấy người quay trở về nội môn Nam Dương tông. Dương trưởng lão nghe vậy lập tức lộ vẻ vui mừng: "Được
được được, lão phu chờ
_ ngươi.”
Cũng may Ngô Đạo An và Trần Càn Khôn không có mặt
ở đây, nếu không chắc chắn
- là bọn họ sẽ nói cho lão nhân
này biết, rốt cuộc là khái niệm "có thời gian rảnh" của : Thấm Nghi khó chờ tới cỡ nào. "Ngươi đưa Dương trưởng lão đến Giảng Pháp đường, lại đi thông báo cho những : người khác tới nghe pháp." Thẩm Nghi gật đầu với Lý ' Thanh Phong. Trải qua mấy ngày nay không ngừng dọn dẹp sửa sang, ngoại trừ người ở có phần thưa thớt thì nội môn cũng . miễn cưỡng có thể nhìn ra dáng vẻ của tiên tông rồi. Có ngoại môn trưởng lão tự mình đi tới giảng pháp như _ vậy, chắc hẳn Hứa gia sẽ cảm thấy vô cùng hứng thú. Đưa tiễn mấy người bọn họ
xong, lúc này Thẩm Nghỉ mới
trở lại phía dưới bức tượng tổ
- sư tại chính điện, ngồi bên cạnh Mộc Nhân, nói khẽ: "Quấy rầy một chút, ta muốn biết chuyện có liên quan tới
' Thăng Cung Pháp, nếu muốn
được tặng Thanh Loan chỉ
' khí, thành tựu Tiên Cung, cần
phải chú ý đến điều gì?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận