Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 795: Bảo Chủ Phu Nhân!

Chương 795: Bảo Chủ Phu Nhân! Chương 795: Bảo Chủ Phu Nhân!
Thẩm Nghi nhướng mày, ': không nói gì đã thu hồi ánh mắt nhìn về một hướng khác : bên trong thổ thành. Chỉ thấy ở phương hướng kia, có một bóng người đang cấp : tốc lướt tới, sau đó dừng lại ở trước mặt mấy người bọn họ, ' nghiến răng nghiến lợi nói: "Các ngươi ... con mẹ nó có phải điên rồi hay không?" Hán tử mặc áo vải cường tráng này bước lên, muốn . nắm lấy cổ áo Thẩm Nghị, lại : bị người ta ấn đầu xuống, trực tiếp đè trên mặt đất. Bảo Hoa tiên tử túm tóc gã: "Đừng có hùng hùng hổ hổ với ta, giữ cái miệng cho sạch sẽ một chút, sau đó dẫn ta đi
gặp bảo chủ của các ngươi!
Ta là bằng hữu của bảo chủ
phu nhần các ngươi!"
Vừa nghe nói đến bốn chữ bảo chủ phu nhân, bỗng
: nhiên động tác giãy giụa của
hán tử kia thoáng khựng lại,
' nhưng ngay sau đó, hốc mắt gã lại đỏ lên vài phần, nức nở nói: "Bảo chủ phu nhân không tiếp khách! Mau cút ra ngoài!"
"Hừi! Tính chọc cho cô nãi nãi
: nhà ngươi điên lên hả?" Bảo
Hoa tiên tử hung hăng xắn tay áo lên, đang chuẩn bị cho
con lừa bướng bỉnh này biết
: một chút về sức lực của mình,
lại thấy Thẩm Nghi trực tiếp cất bước vượt qua hán tử nọ,
đi về phía trước.
"Thẩm đạo huynh, chờ ta một chút!" Bảo Hoa tiên tử buông hán tử kia ra, trừng mắt nói: "Coi như vận khí của ngươi
. tốt."
"Không được tự tiện xông vào Tiêu gia bảo..." Người này vừa mới bò dậy từ dưới đất, đã hoảng sợ đuổi theo Thẩm Nghi, muốn giữ chặt lấy đối
phương: "Nghe ta nói một lời,
bảo chủ phu nhân thật sự
: không tiện gặp khách, nếu
các ngươi là bạn cũ của nàng thì càng không nên mang
thêm phiền toái tới cho
nàng." "Phù." Bảo Hoa tiên tử khẽ
: thở dài một cái, sau đó móc
một tấm thẻ bài từ trong ống
_ tay áo ra, lấy tốc độ mắt thường cũng khó thấy quơ quơ trước mắt nam nhân nọ, rồi lập tức thu vào.
Hiện giờ, nàng thực sự rất
' muốn biết, đến cùng là vị sư muội kia của mình có điều gì không tiện.
"Cứ coi như không nhìn thấy, hiểu không? Giờ thì nói mau đi Nam nhân nọ đứng ngây ra tại chỗ. Rồi thực sự không ngờ là ngay sau đó, giọng nói
: của gã lập tức trở nên nghẹn
ngào, rồi dùng bí pháp truyền
:. am nói: "Phu nhân... Phụ nhân đã chết rồi, ngài có thể cứu được bảo chủ hay không."
Nghe vậy, bỗng nhiên Bảo
' Hoa tiên tử lại rơi vào ngơ ngẩn, nàng lập tức sững sờ quay đầu nhìn lại, trong đôi mắt vốn trong suốt kia lại đột ngột bùng lên một mảnh lửa
giận ngút trời. Linh quang lóe
sáng giữa mi tâm, tựa như có
: một loại thần vật khó lường
nào đó sắp sửa nhảy ra
ngoài.
' Nàng siết chặt năm ngón tay,
trực tiếp rơi vào trầm mặc không nói, nhanh chóng lao
: về phía Tiêu gia bảo trước
mặt! "Cái này..." Trương gia vừa thấy tình thế không đúng, đã vội vàng nhìn về phía Thẩm
Nghi, hình như đơn hàng này
không thể làm được nữa rồi.
' Thẩm Nghỉ yên tĩnh đưa ánh mắt chăm chú nhìn vào bóng lưng của Bảo Hoa tiên tử, cũng không nói thêm gì, chỉ
không nhanh không chậm đi
_ theo đằng sau nàng.
Tí tách, tí tách.
Trong Tiêu gia bảo âm u, có một chiếc giường san hô : mềm mại với tấm rèm châu màu đỏ nhẹ nhàng bay. Nữ nhân kiều my khẽ nghiêng người tựa lên giường, dùng đầu ngón tay : nhẹ quấn lấy sợi tóc, trong con ngươi thoáng lóe lên một ' tia xuất thần: "Khi nào thì chúng ta có thể trở về?" Bên cạnh chiếc giường êm, có một lão giả lưng còng đang bình tĩnh chờ đợi: "Chủ nhân, . Long gia rất phiền lòng, cứ : cho nó thêm chút thời gian đi trấn an Long phi đã, chúng ta hãy ở lại nơi này thêm một đoạn thời gian nữa, cuối cùng _ kiểu gì cũng có thể trở về thôi." "Long phi..." Bỗng nhiên nữ
: nhân kia khẽ phì cười một
tiếng: "Có gì đặc biệt hơn
: người chứ? Rồi sẽ có một ngày, ta cũng có thể lên làm
Long Phi, sau đó danh chính ngôn thuận bước vào Long
: Cùng."
"Đó là đương nhiên." Lão nhân lưng còng gật gật đầu, lại đưa mắt nhìn về phía cô nương luôn ở bên cạnh mình từ nhỏ đến lớn này, trong đôi
mắt đục ngầu có thêm vài
phần bất đắc dĩ.
Một con rắn nước, làm sao có
thể vào được Long Cung? Được Long gia sủng hạnh đã
- là chuyện cực kỳ không dễ
dàng rồi, đối phương vốn là
: Tây Cung Hoàng tôn, trong Thủy tộc không biết có bao nhiều mỹ nhân nguyện ý bò lên giường của nó đấy.
Nếu Long gia thật sự có ý đối
' đầu với Long phi, thì người được phái tới trấn thủ nơi đây, không nên là đám Thủy tộc nhàn tản vô danh kia, mà nên là quân phòng ngự Long
Cung chân chính.
"Để lão bộc đi dạy quy củ cho
hắn, nếu cứ tiếp tục như vậy là quá mức dị thường rồi, ta
lo lắng sẽ bị Long phi lần ra
dấu vết." Lão nhân lưng còng trực tiếp lướt qua đề tài này,
sau đó xoay người ổi tới vách
tường nằm bên kia giường
: êm nọ. Chỉ thấy trên vách tường kia có hàng loạt xiềng xích màu đen phủ kín, trực tiếp treo một nam nhân để
_ trần ở phía trên.
Dưới những sợi tóc màu xám trắng hỗn độn nọ chính là một khuôn mặt vô thần tiều tụy, vị trí mi tâm đã bị một cái dùi xuyên qua, những vết
máu khô cạn biến thành
. những đường vân phủ đầy
: khuôn mặt, trong khi đống
huyết tương tươi mới lại bao trùm lên từng tầng từng
tầng.
"Làm phiền Tiêu bảo chủ trợ giúp tay một tay, chớ có phản
' kháng để rồi liên lụy tới
những người khác."
Lão nhần lưng còng nói xong, lại một lần nữa lẫy ra một cái dùi, dịu giọng nói: "Ngươi
: hãy thay Long gia chăm sóc
Quan Thục kia một phen,
' cũng không cần phải cố ý làm cái gì, cứ giống như trước đây là được. Ngươi nhìn xem ngươi đã hại chất bao nhiêu dân chúng của Tiêu gia bảo
rồi... Đợi sau khi chuyện này
. được giải quyết, Long gia
: nhất định sẽ có trọng
thưởng."
Nghe được cái tên Quan Thục
này, Tiêu Viễn Lâm chợt
ngẩng đầu lên, đôi mắt gần như đã trừng to đến lòi ra : bên ngoài hốc mắt, khuôn mặt đầy vết máu lập tức lộ vẻ : hung ác vô cùng. Nàng ta giết phu nhân của gã, lại thay đổi thành khuôn ' mặt phu nhân, muốn chiếm lấy cái tên của phu nhân, ' thậm chí còn muốn gã cũng phải khom lưng nịnh bợt Đó là cô nương mà Tiêu Viễn Lâm gã từng lập lời thề vĩnh viễn bên nhau, từng cưới hỏi . đàng hoàng từ Bảo Hoa tông về Tiêu gia bảo! Giọng nói suy yếu vang lên trong phòng: "Tiện chủng." Hai chữ đơn giản ấy, lại khiến nữ nhân trên chiếc giường
': mềm kia lập tức đứng bật
dậy. Cả đời này, nàng ta kiêng
: ky nhất chính là thân phận rắn nước của mình. Chính vì cái thân phận đó, mà ở trước mặt Tử Nhiêm Bạch Long
' nhất tộc kia, nàng lại lộ ra vẻ
hèn mọn như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận