Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 773: Tính Cách Của Hắn Vẫn Luôn...

Chương 773: Tính Cách Của Hắn Vẫn Luôn... Chương 773: Tính Cách Của Hắn Vẫn Luôn...
"Tính cách của hắn vẫn luôn như vậy sao?" Trịnh Thiên thấp giọng nói. "Đại khái là vậy." Liễu Thiến Vân cười khổ một tiếng, nàng cũng chỉ mới quen biết Thẩm Nghỉ được mấy ngày mà thôi, nhưng coi như cũng hiểu một ' chút về hắn. Khi đối mặt với yêu ma, hắn lập tức biến thành một tồn tại hung tàn đến khó có thể nói rõ thành lời, nhưng khi đối mặt với nhóm bán yêu này, hắn lại dùng giọng điệu ôn hòa hiếm : thấy để nói chuyện với bọn họ. Trình độ tương phản này hơi lớn quá mức rồi, thậm chí nó còn khiến người ta rất khó để tưởng tượng nổi, ngay vừa rồi hãn còn trực tiếp dùng nắm đấm đánh chết một con : Kim Hỏa Tước. "Ta..." Dư Tổ cảm thấy hơi choáng váng, cũng không - phải vì chuyện Thẩm Nghi trực tiếp phủ nhận thân phận cự phách Hợp Đạo Cảnh, mà vì đối phương vốn là tông chủ Nam Dương Tông, lại dùng thái độ này để nói chuyện với bọn họ. Có phải hắn làm vậy là hơi khách khí quá mức rồi không? Không nói đến những cái khác, chỉ tính đến chuyện Dư thị của hiện tại đã suy yếu quá mức ngay cả một tiểu cô nương Phản Hư tầng ba bên kia cũng có thể tùy tiện tiêu diệt toàn tộc bọn họ là đủ hiểu vị thế của Dư thị đang : nằm ở đâu. Và cho dù Nam Dương tông bên kia không có tu sĩ Hợp _ Đạo, chỉ cần có Bảo Địa và đại trận, cũng quá đủ để che chở ' cho đám bán yêu bọn họ, rồi Dư Tổ còn chưa nói gì, những tộc nhân còn lại đã cắm đầu xuống đất. Thật ra bọn họ : mới là nhóm người sợ hãi nhất. Một khi bị bắt vào làm nô lệ thì vĩnh viễn cũng không có ngày xoay người. ' Nhưng thái độ của Thẩm Nghi như vậy, ngược lại đã khiến bọn họ nhìn thấy một
chút hy vọng.
"Dư thị cảm kích đại ân đại đức của tông chủ, muôn đời này cũng khó mà đần đáp được." Dư Tổ hít sâu một hơi.
Vào thời điểm hiện tại, giọng
nói của bà ấy đã không còn
' sợ hãi như trước nữa, mà trở nên thành khẩn hơn nhiều. "Được." Thẩm Nghi gật gật đầu. Hắn đặt bàn tay lên vai
Dư Tổ, cảm nhận được nhiệt
. lượng nóng bỏng trong cơ
: thể đối phương, rồi không
chút do dự, nhẹ nhàng thúc giục Thiên Hoàng Bất Diệt
Chân Thân.
Sau khi hắn rút tay ra, một đám kim hỏa giống như chất
lỏng cũng chậm rãi bị kéo
theo. Thứ này vốn là thủ đoạn
- do Kim Hỏa Tước Phản Hư tầng bốn lưu lại, còn gây họa cho Dư Tổ suốt mười mấy ngày ròng rã rồi, đương
' nhiên Thẩm Nghi ở thời điểm
hiện tại không thể giải quyết
. triệt để được. Nhưng hắn vẫn có thể giảm bớt một chút cho đối phương.
"Phần còn lại cứ chờ ta đột
: phá lại nói sau." Thẩm Nghỉ
phất tay, nhanh chóng hấp
thu hết kim hỏa.
"Không vội không vội, đa tạ
tông chủ đã cứu mạng ta." Dư Tổ không ngờ mình vừa : mới nhập tông đã nhận được lợi ích lớn lao như vậy, ít nhất : cũng giữ được cái mạng. Phần còn lại... Ít nhất bà ấy vẫn có thể kiên trì thêm chừng ngàn năm nữa, quãng thời gian này cũng đủ để đợi đến ngày tông chủ đột phá rồi. Bà ấy lập tức bảo đám người bên ngoài mang nhánh san hô màu đỏ tươi và một túi trữ vật tới: "Tông chủ, đây là bảo tài và nguyệt châu chúng ta đã nhắc đến trước đó." Thẩm Nghi vẫn yên tĩnh đứng tại chỗ, không có động tác gì. Liễu Thiến Vân đã phần nào nhận ra ý tứ của hắn, nàng
: lập tức bước nhanh đến, tiếp
nhận đồ vật trong tay tộc
: nhân của Dư thị, sau đó lui trở về.
Lúc này, đột nhiên Trịnh Thiên lại cảm thấy lúng túng, nàng vội vàng truyền âm nói: ' "Thật sự lấy đi sao?"
Bản thân nàng vốn là một tu
sĩ Phản Hư tầng bốn, nhưng
lại xử lý công việc tệ hại như vậy, toàn bộ quá trình đầu nhờ một người ngoài đi tới : chống đỡ, làm sao nàng có thể mặt dày đưa tay ra nhận khoản thù lao kia? "Hắn còn muốn tìm Thiên Kiếm Tông đổi lấy tinh huyết của phượng yêu, đến lúc đó, lại tính vào là được." Liều Thiến Vân đáp lại. Thấy mọi chuyện đã xong xuôi, cuối cùng Thẩm Nghỉ cũng vung tay lên, thu toàn : bộ đống nguyệt châu còn lại trên tường đất vào trong ' nhẫn, khiến cho toàn bộ cái hang bùn này trực tiếp rơi vào một mảnh đen kịt. ",,." Trịnh Thiên bất đắc dĩ phải bấm pháp quyết, dùng _ linh quang chiếu sáng xung quanh. Liễu Thiến Vân che miệng cười trộm. Quả nhiên, đây : mới là tướng ăn quen thuộc của Thẩm tông chủ. Mấy người bọn họ lập tức
: dẫn theo Dư thị nhất tộc rời
khỏi hang bùn. Sau khi Liễu Thiến Vân bấm pháp quyết, chiếc Thanh Nguyệt bảo thuyền màu đen
' nhánh kia cũng nhanh chóng
hiện ra. Chỉ trong nháy mắt
' thân thuyền đã bành trướng lên, mang đến cảm giác muốn che khuất bầu trời. Đây là lần đầu tiên Thẩm
tông chủ dẫn người trở về,
_ cũng không thể bỏ mặc
: nhóm bán yêu kia chậm rãi
bay được.
"Đa tạ." Thẩm Nghỉ dẫn theo đám tộc nhân của Dư thị
': bước lên bảo thuyền, trong
lòng không nhịn được lại bắt
- đầu suy nghĩ đến chuyện kiếm một món pháp bảo thay cho đi bộ.
' Dù thái độ của Thanh Nguyệt
tông có tốt đến mấy thì bọn
' họ cũng chỉ là Minh tông, không thể chuyện gì cũng dựa vào bọn họ được, nếu thực sự làm như vậy chỉ sợ sau khi tách ra, bản thân nửa
bước cũng khó đi... Vậy còn
' không bằng trực tiếp gia
nhập.
Nhưng hiện giờ, điều quan trọng nhất vẫn là tiêu hóa xong mấy con Kim Hỏa Tước bên trong nhẫn, nhìn xem có thể đột phá thực lực tới một
bước nào đó hay không.
: Hắn cúi đầu nhìn xuống phía dưới.
Đợi cho đến khi toàn bộ Dư thị nhất tộc đã lên thuyền, chỉ trong nháy mắt chiếc bảo ' thuyền nọ đã lao vút vào biển
mây, tiến thẳng về phía Nam
Dương tông.
Trong trúc lâu, Thanh Nguyệt "¬
Liễu trưởng lão đang ngồi đằng sau chiếc bàn đọc sách, : nghiêm túc lật qua lật lại những trang sách trên tay. Đối với cảnh giới tu hành, giai
: đoạn Bạch Ngọc Kinh này
thật sự làm cho tâm trạng
của người ta trở nên phức tạp. Bởi vì bọn họ đã đi tới điểm cuối của con đường tu hành. Trên tay có một đống
- tuổi thọ mênh mông không
biết nên dùng vào đâu, chỉ có
' thể ngồi không chờ đợi một cơ hội. Tiến thêm một bước sẽ là Tiên.
Nhưng rất có khả năng đến
: tận lúc chất đi, bọn họ cũng
không thể vượt qua một
bước này được. Vì vậy, so với ngọc giản, Liễu
: Thế Khiêm càng thích dùng
sách để giết thời gian hơn. Đúng vào lúc này, bỗng nhiên từ ngoài cửa truyền đến bước chân. Lão khép sách lại,
' ngước mắt nhìn qua.
Chỉ thấy người đi vào là một lão nhân cũng mặc trường bào trên người, cũng tóc bạc mặt hồng hào, tỉnh khí thần sung mãn, thậm chí còn có
cảm giác đối phương trẻ hơn
_SO với Liễu Thế Khiêm có vẻ
: ngoài trung niên kia một
chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận