Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 1015: Vô Danh Sơn!

Chương 1015: Vô Danh Sơn! Chương 1015: Vô Danh Sơn!
Dưới tình huống nhiều năm
: như vậy Nam Hồng Thất Tử
vẫn một mình co cụm lại,
: chưa từng tiếp xúc với ngoại giới, thì gọi bọn họ một tiếng cô lậu quả văn cũng không đủ.
Dù vậy, mấy vị Đạo Tử cũng
' lập tức phản ứng lại và hiểu ra ngọn núi Diêm Sùng Chướng vừa nhắc tới kia là thứ qì.
Bởi vì ngọn núi kia đã tồn tại
_ qua khoảng thời gian quá dài
_ rồi, rất có thể nó đã sừng
sững đứng ở nơi đó từ trước khi Hồng Trạch xuất hiện.
Bàn Sơn Tông không đặt tên
cho nó, chỉ gọi nó bằng một
từ ngắn gọn, đó là "Núi". Tổ Sư khai tông của bọn họ
: tự cảm thấy bản thân không
có tư cách đặt tên cho nó, bởi
- Vì ngay cả toàn bộ tông môn này cũng vì sự tồn tại của nó mà xuất hiện.
_ Để tiện phân biệt ngọn núi
này với những dãy núi khác,
' nhóm thế lực còn lại mới gọi nó là Vô Danh Sơn.
Nghe đồn bên trong Vô
Danh Sơn có ẩn chứa tiên
pháp, chỉ có những thiên kiêu
có đại nghị lực, tư chất trác
- tuyệt mới có thể lĩnh ngộ
được.
Sở dĩ đây chỉ là tin đồn, bởi vì đến tận ngày hôm nay, cái gọi là tiên pháp kia vân chưa xuất thế.
Thật ra người bên ngoài cũng không hoài nghi Bàn Sơn Tông giấu giếm, bởi vì
: một vật trân quý như thế,
hiệu dụng của nó lớn đến
' mức nào hoàn toàn có thể tưởng tượng được, nếu thật sự có vật này, Bàn Sơn Tông đã sớm bứt phá từ lâu, đâu còn dừng lại ở cấp độ này
nữa?
Có một điều làm cho mấy vị
Đạo Tử Nam Hồng không ngờ đến. bởi vì đến tận bây giờ,
Đạo Tử Bàn Sơn Tông vẫn duy
trì thói quen quan sát núi. Bạch Vu khẽ liếc xéo Dương
: Vận Hằng một cái, nhưng rất
nhanh, lại có chút đăm chiêu
: mà thu hồi ánh mắt. Từ phản ứng của vị đại trưởng lão này, hoàn toàn có thể nhận ra, dù bên trong Vô Danh Sơn kia
' không có tiên pháp thì kiểu gì
cũng cất giấu những thứ
' khác.
"Ngươi muốn nói cái gì?" Diễm Sùng Chướng nhìn đại trưởng lão với vẻ nghi hoặc.
Mời tu sĩ thế lực khác cùng
nhau quan sát núi, cũng
: không phải là chuyện gì hiếm
thấy ở Bàn Sơn Tông, dù sao mấy thứ đồ vật trong đó, nếu
không phải tu sĩ tôi thể, cũng
chỉ được coi là kỳ quan mà thưởng thức thôi. "Không... Không có gì." Sắc : mặt Dương Vận Hằng có chút phức tạp, Đạo Tử nhà mình đã lên tiếng, nào có đạo lý dễ dàng thu hồi lại? Chẳng qua - lão còn chưa kịp bẩm báo với đối phương, trong đám khách ' Nam Hồng Lai này lại có một tu sĩ tôi thể thực sự không tệ. Mà thôi, cũng chỉ nhìn một chút, chẳng lẽ hắn lại thực sự nhìn ra cái gì sao? Cũng ' không cần phải quá mức cảnh giác như vậy. Huống chỉ, nếu tiểu tử áo đen kia thật sự nhìn ra một chút gì đó... Nghĩ đến đây, bỗng nhiên sắc
: mặt Dương Vận Hãng lại
chuyển thành dễ nhìn hơn rất
: nhiều, lão biết rõ thứ đang được cất giấu trong núi kia là loại mê hoặc lớn đến cỡ nào đối với tu sĩ tôi thể.
Nếu đối phương nếm được
' ngon ngọt rồi, lại muốn tiếp tục xem, đến lúc ấy, bọn họ hoàn toàn có thể nói đến chuyện mời chào.
"Nếu đã không có chuyện gì
vậy mời chư vị đi theo Diễm
: mồ." Rõ ràng là Diêm Sùng
Chướng đã phản ứng lại, nhưng cũng không nhiều lời,
chỉ tiện tay vỗ vỗ lên y phục,
sau đó quay người đi trước dẫn đường.
Khỏi phải nói, đám tu sĩ Bàn
: Sơn Tông này không chỉ có y phục phục sức duy trì phong thái của giang hồ, mà ngay cả hành vi cử chỉ cũng không
giống tu sĩ. Sơn mạch cao
ngất như thế mà gã lại dự
định đi xuống từng bước một?
Đám người Ngụy Nguyên
Châu có chút mất tự nhiên,
nhưng cũng thu hồi Na Di
Pháp, chậm rãi đi theo phía
- sau. Bọn họ không cảm thấy
hứng thú với chuyến đi ngắm cảnh này, nhưng cả nhóm đi
đến Tây Hồng này là có
' chuyện quan trọng cần xử lý,
nếu có thể tìm hiểu thêm một chút về tình huống của Bàn
' Sơn Tông cũng tốt, ít nhất là không đến mức đi loạn khắp : nơi như con ruồi không đầu.
"Diêm đạo hữu, Vô Lượng Đạo Hoàng Tông lúc trước là
sao?"
Diễm Sùng Chướng thoáng im lặng một lúc, nhưng cũng không trực tiếp trở mặt với
đối phương, chỉ cười gượng
nói: "Nghe nói bọn họ đã
: nhìn thấy thứ gì đó trên tấm
bia kia, nhưng cụ thể là gì thì
ta không biết. Đây đã là
chuyện của hơn một năm về trước rồi, với thế lực của bọn họ, một khi đã mở miệng nói, chúng ta thực sự không thể
không nể mặt một phen."
__ Thật ra dựa theo tâm thái của người bình thường đi suy đoán, thì kể cả Vô Lượng Đạo Hoàng tông bên kia có mạnh
: mẽ đến đâu, cũng tuyệt đối
không dám chọc cho nhiều
' người tức giận rồi chân chính đẩy bản thân mình lên nơi đầu sóng ngọn gió.
Dù sao đối thủ chủ yếu nhất của bọn họ vẫn là Bắc Long
Cung gia đại nghiệp đại kia.
Nhưng mọi chuyện đều có ngoại lệ. Lỡ như bọn họ làm
ra hành động giết gà dọa khỉ
- thì sao? Ai cũng không muốn
trở thành con gà chết oan kia. Huống chỉ đám người này ra
tay cũng đủ hào phóng.
__ "Cho nên nếu các ngươi muốn đến đây là để xin viện trợ thì không bằng cứ ở lại Bàn Sơn Tông một đoạn thời
gian, ngay cả tông môn của
ta cũng như vậy thì những
' tông môn khác..." Diễm Sùng Chướng lắc đầu nói: "Đến lúc ấy, nếu có tin tức gì, ta sẽ cố gắng báo lại cho chư vị."
Lời này của gã nghe như có
phân tự phụ, nhưng cũng
: không tính là khinh thường.
Tuy Tây Hồng hiện giờ đã cường thịnh hơn Nam Hồng
rất nhiều, cũng chỉ có mười sáu - mười bảy vị cự phách
: Hợp Đạo cảnh. Hơn nữa thế
cục ở nơi này lại hoàn toàn
: khác biệt với Nam Hồng.
Rất nhiều cự phách đầu tự
mình thành lập sơn môn,
giữa hai bên cũng không tính
là hài hòa thân mật. Không
' giống như Nam Hồng, Thất Tử đồng khí liên chi, dưới sự chấn nhiếp của mấy người bọn họ, mấy thế lực còn lại như Bảo Hoa tông cũng đã
mơ hồ có ý tứ phụ thuộc vào
Thất Tử rồi.
ấm Tây Hồng... Không, phải nói là ở Hồng Trạch, giữa các
tông môn thường xuyên xảy
ra tình huống chém giết,
thậm chí những trận chiến giữa đám tu sĩ này còn có khả ' năng càng tàn nhân hơn cuộc chiến giữa tu sĩ và yêu ma.
Ngay cả cự phách Hợp Đạo
cảnh cũng từng ngã xuống. Ví dụ như một đống Hợp Đạo Bảo Địa của Vô Lượng ' Đạo Hoàng Tông kia vốn không phải toàn bộ đầu do tự bọn họ chậm rãi phát triển thành. Tự mình bồi dưỡng thế lực đi định khế ước với thiên địa, đâu có thuận tiện : băng trực tiếp cướp của người khác?
Dù sao thì tổng số cũng không thay đổi, một cự phách ': Hợp Đạo cảnh ngã xuống, lập tức sẽ có tu sĩ Bạch Ngọc Kinh khác đứng trên đỉnh, sẽ ': không ảnh hưởng đến cục diện giằng co với Long Cung. Đơn giản chỉ là tông môn đổi cách xưng hô mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận