Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 859: Kẻ Bị Vạn Người Ghét Bỏ!

Chương 859: Kẻ Bị Vạn Người Ghét Bỏ! Chương 859: Kẻ Bị Vạn Người Ghét Bỏ!
Ngụy Nguyên Châu lẳng lặng bước vào màn sáng. : Khi bóng dáng gã biến mất, thật nhiều tiếng thì thầm lập tức vang lên trong Đạo Bài, đều là những lời oán giận kể _ lể với người được mình tín nhiệm. "Hắn là người tốt, chúng ta đều là ác nhân." "Không trải qua đau khổ, làm sao nhìn ra được vị Thẩm _ tông chủ kia có tư cách chấp chưởng Bảo Địa hay không?" "Chẳng lẽ Nguyên Châu sư huynh muốn nuôi dưỡng Thẩm Nghi thành tiền bối Huyền Khánh thứ hai sao?" "Còn chưa kế thừa Lăng Vân
: Bảo Địa, đã thật sự coi mình
là tông chủ rồi, đúng là thứ
: không biết điều, sao không dứt khoát quản luôn cả bảy tông đi, về sau Nam Hồng Thất Tử sẽ mang họ Ngụy!"
Hiển nhiên, những tu sĩ này
' đã đã hoàn toàn thất vọng với chuyện bản thân không thể chờ được đến lúc Thẩm Nghỉ tìm tới cầu viện.
Lần này, chẳng những đã
' không công bỏ lỡ một cơ hội
: tốt như vậy, mà chuyện Ngụy
Nguyên Chầu rời tông, càng như lời tuyên bố ngầm với
người bên ngoài rằng, gã chính là người ủng hộ Nam
': Dương tông, thậm chí còn
khiến cho người bên ngoài
: cảm thấy Lăng Vân tông sẽ giúp đỡ bảo hộ cho những gia tộc phụ thuộc vào Nam Dương tông.
Cứ như vậy, tình huống Thẩm
Nghỉ có thể chống đỡ cho đến ngày tổ chức đại hội Thất Tử, gần như là chuyện ván đã đóng thuyền rồi. Thứ bọn họ chờ mong tựa như hoa trong
gương trăng trong nước, trực
tiếp tuyên bố thất bại từ đây.
Nhưng rõ ràng là suy nghĩ của những người này hoàn
toàn không ảnh hưởng được
' Ngụy Nguyên Châu. Gã về tới
Lăng Vân tông, sau đó không nhanh không chậm bước vào Tổ Sư điện, khoanh tay đứng trước một pho tượng. "Thế nào, hắn có nhận ân tình của ngươi không?" Dường như đôi mắt của vị tổ Sư cao lớn trên kia vừa #8esing li lEtà Đầu tiên, Ngụy Nguyên Châu khom mình hành lễ, sau đó mới đứng thẳng người, chân thành nói: "Việc này không liên quan đến Nguyên Châu, đều do sức một mình Thẩm tông chủ." Nghe được câu này, rõ ràng là bức tượng tổ sư vừa thoáng trầm ngâm chốc lát, sau đó có phần kinh ngạc hỏi: "Ngươi nói hắn đã có thực lực : vượt qua con Đạo Hải Thủy Mãng kia rồi?" Có thể làm cho giọng nói của : một vị cự phách Hợp Đạo cảnh sinh ra biến hóa như vậy, dù chỉ vì vị tồn tại này đang đối mặt với đệ tử thân cận nhất của mình, nhưng cũng đủ để biểu hiện ra cái nhìn của Tổ sư đối với việc lần này. "Tu vi Phản Hư tầng năm, Thiên Cung tầng bốn, nắm giữ hai thức linh pháp, trong đó thức linh trận đã có cảnh giới tiểu thành. Hắn có tư chất của Huyền Khánh tiền bối." Ngụy Nguyên Châu thở
dài một hơi nói.
"Hiện giờ đã nói lên được điều gì đâu?" Tổ sư cười khẽ một tiếng: "Huyền Khánh vẫn duy trì Thiên Cung mãi cho
đến khi đột phá Phản Hư
tầng chín, ngay cả cảnh giới
' Phản Hư viên mãn gian nan nhất, hắn cũng có thể đúc ra đạo trụ nhất phẩm, trực tiếp đúc thành ba tầng Tiên Cung, lúc trước đã khiến chúng ta
đỏ mắt không thôi."
"Hắn đi ra từ Tiềm Uyên chỉ
địa, còn Huyền Khánh tiền bối được Nam Dương tông
chủ nâng niu trong lòng bàn
- tay." Ngụy Nguyên Châu
thoáng ngước mắt nhìn lên, bày tỏ suy nghĩ của mình,
: cũng không sợ đắc tội Huyền
Khánh, bởi vì chính gã cũng
như thế. Bản thân vốn là đệ tử thân truyền của tông chủ, nên đãi ngộ gã nhận được cũng không phải giống như
': những gì nhóm tu sĩ khác có
quyền hưởng thụ. Nói là khác nhau một trời một vực cũng không quá đáng. "Thôi." Tông chủ Lăng Vân
tông cũng không có ý định
_ dây dưa quá lâu về chuyện
: này, sau khi đến Hợp Đạo
cảnh, bọn họ rất ít khi chú ý đến quá trình, mà chú trọng
đến kết quả hơn. Con đường
tu hành biến hóa vô cùng, nó
vốn là thứ không có cách nào dựa vào sức người đi mưu
tính được.
: Không tồn tại cái được gọi là tu sĩ Hợp Đạo cảnh tương lai. Nếu có thể Hợp Đạo sẽ là Hợp Đạo, còn không phải thì
chỉ đơn thuần là không phải
mà thôi. "Nếu không liên quan gì đến ngươi thì vừa rồi ngươi còn bày ra bộ dáng kia làm gì?" Tổ sư có phần cảm khái cúi đầu
nhìn xuống.
"Chỉ là một đám xấu xa thôi
mà, có gì phải sợ?" Ngụy Nguyên Châu nhíu mày, bỗng
nhiên lại cười nói: "Chẳng lẽ
'. Nguyên Châu còn sợ người
khác nhìn mình nhiều hơn vài lần sao? Bọn họ lại dám đến
trước mặt ta om sòm hả?"
: Lúc hai sư đồ bọn họ nói chuyện phiếm, từng bóng người cũng từ bên ngoài trở về, lần lượt phân tách ra, sau
đó lao về phía sáu đại Tiên
Tông. Đám người này nhanh
' chóng chui vào một tòa động phủ nào đó, vội vàng nói ra tất cả những gì bản thân vừa được tận mắt chứng kiến.
Gần như đồng thời, trong
Đạo Bài của toàn bộ sáu đại
: Tiên Tông này đầu tràn ngập
cái tên Thẩm Nghỉ này. Ví dụ như Thiên Cung hay linh
pháp các loại, tin tức này đã
: khiến cho vẻ mặt của những
bóng người ở bên trong động phủ kia dần dần phát sinh biến hóa. Nhất là những tồn tại vẫn luôn chú ý tới tình huống của ': Nam Dương tông bên kia, giờ phút này càng hiếm khi trông ' thấy gương mặt bọn họ lộ vẻ mê mang mờ mịịt. Bởi vì những tin tức bọn họ thu thập được từ đầu tới cuối, đều đang bày ra trước mắt, nhưng chẳng cần biết ghép _ nối kiểu nào cũng không ăn khớp. Dường như trong mỗi một phong thư này đều nói về : một tu sĩ đơn độc, nhưng sau đó những thám tử này lại nói với bọn họ rằng, những người kia vốn chỉ là một người mà thôi?
Hoang đường!
Trong trúc lâu, Thanh Nguyệt ' tông.
Liễu Thế Khiêm đưa mắt nhìn
hai tấm Đạo Bài trên bàn,
một tấm trong đó vẫn lặng lẽ không tiếng động, trong khi . một tấm khác lại lấp lóe sáng không ngừng.
Trì Dương trưởng lão thu hồi tấm Đạo Bài thuộc về mình, sau đó liếc mắt nhìn qua tựa như trêu chọc nói: "Bây giờ ngươi đúng là kẻ bị vạn
: người ghét bỏ rồi, rõ ràng là
một chuyện náo nhiệt như
: Vậy mà không ai nguyện nói chuyện với ngươi."
Nhưng Liễu Thế Khiêm vẫn ¡m lặng, hoàn toàn không đáp lại, dường như đang suy ' nghĩ về một chuyện gì đó.
"Làm sao vậy?" Trong mắt Trì
Dương trưởng lão lóe lên vẻ
hiếu kỳ, lão lập tức ngồi thẳng người dậy: "Ngươi xem . người trẻ tuổi này đi, bây giờ : hắn đã trưởng thành nhanh chóng mãnh liệt rồi, khiến
cho cả Thất Tử cũng kinh ngạc, nhưng ngươi lại giả vờ thâm trầm là sao?" Nghe vậy, Liễu Thế Khiêm khẽ : nhắm mắt lại hỏi: "Nếu bọn họ phát hiện ra đây là chuyện : không thể làm, thì mọi chuyện sẽ ra sao?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận