Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 938: Đã Tới, Vậy Thì Ở Lại Đi!

Chương 938: Đã Tới, Vậy Thì Ở Lại Đi! Chương 938: Đã Tới, Vậy Thì Ở Lại Đi!
Nếu có người quen thuộc với
- Liễu Thế Khiêm ở đây, khẳng
định là đối phương có thể
nhìn ra, Liễu trưởng lão vốn không phải là loại tu sĩ thích so đo miệng lưỡi, tuy ông ấy thật sự rất am hiểu mấy thứ
_ này.
Sau khi lại nói một câu khiến dưới nước nổi lên gợn sóng, hành động này vừa có thể chọc giận Kha Lão Tứ đồng thời nó cũng cho thấy nỗi
lòng của Liễu Thế Khiêm đã
xuất hiện một chút biến hóa.
Ông ấy đưa mắt nhìn về phía trước, đột nhiên miếng
ngọc giản trên người lóe sáng. Theo lý thuyết, mỗi vị trưởng _ lão đều có đạo bài ở trong người, nhưng ông ấy lại : không mang nó đi theo. Trên thực tế, loại chuyện chém giết Kha Thập Tam này, có thể lớn cũng có thể nhỏ. Nếu có lý có cứ thì đương ' nhiên là không đáng kể gì, nhưng từ đầu tới cuối Kha Thập Tam vốn không đi trêu chọc Thanh Nguyệt Tông, thậm chí lúc ấy người ra tay còn là Thẩm tông chủ... Nếu ' Long Cung muốn ngụy biện, : bọn chúng hoàn toàn có thể nói rằng Kha Thập Tam chỉ đơn thuần muốn mượn một tòa đại trận của thế lực phụ thuộc vào Nam Dương tông thôi, dưới tiền đề là Long
:: Cung thế lớn, không cần biết
sự thật như thế nào, Kha
: Thập Tam kia cũng không đáng tội chết.
Liễu Thế Khiêm khẽ thở dài ': một hơi, nhẹ nhàng bóp nát miếng ngọc giản trong tay.
' Ông ấy nhẹ nhàng lướt xuống từ trên chiếc thuyền nhỏ bé nọ. Thân hình xuất hiện ở phía trước một cái hang đá với hình tượng hệt
như cái miệng lớn của một
_ con hung thú, sau đó cất
bước đi vào.
Tâm mắt bắt đầu phát sinh biến hóa, đợi cho đến khi một - luồng khí tức mục nát chui vào trong mũi miệng, Liễu Thế Khiêm mới ngẩng đầu
nhìn lại, chỉ thấy có ba pho
tượng khổng lồ hệt như ngọn
: núi nhỏ đang khoanh chân ngồi bên trong tòa đại điện tối tăm kia.
_ Chúng nó lần lượt là một
con cá răng nhọn béo ú, một
con quái xà ba đầu có đôi con ngươi dựng thẳng đứng và một con voi mũi dài với một tầng vảy màu sắc sặc sỡ trên người.
Đợi cho đến khi Liễu Thế
: Khiêm đứng lại, con voi mũi
dài trên người phủ lân phiến kia mới chậm rãi mở to mắt,
thân thể ướt sũng bắt đầu có
: động tác. Lúc này mới khiến
người ta phát hiện ra nó không phải là pho tượng, mà
là vật sống.
—— Mọi người đầu biết, dưới trướng Long Tử, ít nhất cũng có năm đội yêu quân. Thực lực của đám thủ lĩnh thuộc
': mấy đội yêu quân này đầu
không thua kém trưởng lão
' Tiên Tông.
Mà ngoài sáu vị Vương gia của Nam Long Cung kia, Long Tôn Kha lão tứ này chính là
tồn tại duy nhất có được năm
đội yêu quân.
Điều làm Liễu Thế Khiêm có chút bất ngờ chính là, vì đối
phó với ông ấy mà đối
phương lại cam tâm tình nguyện phái ra cả ba vị đại tướng đều đang dẫn dắt một ' quân, chằng trách nó lại dám đưa ra ước hẹn ba ngày.
"Tới rồi?" Con voi mũi dài chậm rãi đứng lên, dễ dàng đưa tay nhấc lên phần nóc
của đại điện, để lộ ra vòm trời mờ tối bên trên.
"Tới rồi." Liễu Thế Khiêm giơ ngón trỏ tới, điểm nhẹ lên mi tâm. Một cái cầu vồng hiện ra, bắt đầu từ dải sáng màu
xanh nước biển, ở khoảng giữa lại có hai màu tím và : trăng hòa lần vào nhau, đột ngột nối liền tới chân trời. Nếu cẩn thận quan sát và phân biệt, thì có chừng năm : tòa Thiên Cung vừa mới xuất hiện, điều này đã đủ để chứng minh vì sao ông ấy có - thể leo lên vị trí trưởng lão này.
Phía sau đám mây, Long Hán đại thành và Xích Minh đại thành liên tiếp xuất hiện,
hai cánh cửa lớn nặng nề đầu bị bàn tay vô hình nào đó đẩy ra, thanh quang lập tức tràn tới, quấn lên thân thể Liễu Thế Khiêm. Đợi cho đến khi luồng ánh sáng xanh nọ tiêu tán, phía. trên thân thể gầy gò của Liễu : Thế Khiêm đã có thêm một chiếc áo choàng màu đen nhánh, nhưng trên lưng lại thêu hình một vầng trăng khuyết trắng đến chói lòa. Trong lòng bàn tay của ông
ấy cũng có thêm một thanh
Yến Nguyệt đại đao. Hai kiện
:: Thanh Loan Tiên Binh trực tiếp phản chiếu cho tòa đại điện u ám này thành một vùng không gian sáng sủa
giống như tiên cảnh. Nhưng
vẻ mặt của ba con Đại Yêu kia
' lại không có lấy một chút biến hóa nào, chúng chỉ thản nhiên nói: "Đã tới, vậy thì ở lại đi."
Phía trên đại dương mênh
mông.
Trì Dương trưởng lão với vẻ
mặt ngưng trọng, nhìn miếng ngọc giản không ngừng lập lòe sáng bất định trong tay, mở miệng nói: "Lão già này, lại giở chứng rồi."
Vốn dĩ loại chuyện không
liên lạc được này đáng ra _ phải ăn mừng mới đúng. Dù sao thì ngay từ ban đầu, Trì ' Dương trưởng lão cũng không hiểu rõ lắm, rốt cuộc là chuyện ông ấy đưa Thẩm tông chủ đi chịu chết như vậy, sẽ bị tính là tội nghiệt lớn đến bao nhiêu. Nhưng giờ phút này, ông ấy lại không thể vui vẻ nổi.
Tuy gặp phải tình huống trước mắt, ông ấy hoàn toàn có thể trực tiếp rút lui khỏi chuyện này, thậm chí trong lòng ông ấy cũng tin tưởng lão Liêu tuyệt đối có thể xử lý gọn gàng mọi chuyện, nhưng : chẳng hiểu vì sao trong lòng lại nghẹn đến hoảng. Nói thật, đạt đến cảnh giới ' Bạch Ngọc Kinh như bọn họ, một người bạn tốt có thể ' thản nhiên thổ lộ tâm tình như vậy, đúng là thứ quá mức quý hiếm. Trì Dương chỉ có một vị lão hữu như vậy, mà đối phương _ cũng là như thế. "Hay là... ngài về trước đi." Trì Dương thoáng điều chỉnh _ nỗi lòng, sau đó quay đầu cố nặn ra một nụ cười miễn cưỡng: "Ta lại đi tìm tiếp."
Vào thời khắc này, bỗng
: nhiên ông ấy lại không muốn mang theo một tồn tại có thể làm vướng víu chân tay mình, hoặc là nói vài ba câu khách
_ sáo với đối phương.
"Để ta tới đi." Dường như Thẩm Nghi không nhìn ra sự lo lắng mà Trì Dương trưởng lão vẫn đang cố gắng che giấu. Hắn chỉ bình thản nhắm
mắt lại, tâm thần khẽ động,
_ trực tiếp kết nối với Kha Thập
Tam ở trong mi tâm.
"Nếu Long Cung phát hiện tin ngươi đã chết, Kha Lão Tứ : muốn báo thù cho ngươi thì đại khái là nó sẽ làm như thế nào?"
"Ách... A... Ách..." Bức Trấn - Thạch có chút ngốc nghấch đáp lại: "Nếu nó không có chứng cứ, hẳn là sẽ không
huênh hoang, có vẻ như nó _ sẽ hẹn Liễu trưởng lão đến Tiên Nhân động."
"Đã biết." Thẩm Nghi khẽ gật đầu, lại một lần nữa mở to mắt nói: "Đi thôi, chúng ta đi xem một chút."
"Hả?" Trì Dương thoáng
: sửng sốt, hắn nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ là tìm được rồi? Không phải chứ, chẳng lẽ ở - dưới đáy nước Thẩm tông chủ cũng có mạng lưới quan hệ sao?
Còn nữa... Nói như vậy có
: nghĩa là đối phương quyết tâm muốn tham dự vào việc này rồi? Có đúng hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận