Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 733: Phản Hưi

Chương 733: Phản Hưi Chương 733: Phản Hưi
Lý Thanh Phong vừa trông
- thấy cảnh này lập tức hưng
phấn hỏi: "Chúng ta có thể
- tùy tiện chọn lựa động phủ của đệ tử để dọn vào ở hay không?"
' Đương nhiên, nhóm động
phủ gã vừa nói đến không
' bao gồm động phủ của trưởng lão, hoặc là thập đại Bảo Địa vào bên trong. Chỉ vì bọn họ muốn trùng
kiến Nam Dương tông, mới
. càng phải coi trọng những
: quy củ này, nếu không,
trưởng lão tông môn khác đều là đại tu sĩ Phản Hư,
thậm chí còn đạt tới Bạch
Ngọc Kinh gì đó kia, mà bọn
họ bên này lại là một đống lớn tu sĩ Hóa Thần, vậy còn ra
thể thống gì nữa?
"Đi đi." Thẩm Nghỉ cảm thấy hơi đau đầu, hắn thật sự không am hiểu mấy chuyện này cho lắm.
So sánh với hắn, cả đệ tử Ngô
' Đồng sơn vốn xuất thân từ tiên môn kia, hay là đám người của Võ Miếu vốn quản lý Đại Càn, mà chẳng cần nói đâu xa, ngay cả Hứa gia nho
nhỏ, cũng có thể xử lý loại
. chuyện này tốt hơn hắn.
Nhìn mọi người tản đi, lúc này Thẩm Nghi mới đưa mắt
quan sát đống đồ vật mình
- từng thu vào trong nhẫn lúc
trước. Nếu hắn nhớ không lầm thì
: hắn là lão cầu đã thu hết vật
trấn cung ở nơi này vào trong
: tay nó rồi. Sau đó, hắn lại một lần nữa đi trở về chính điện, võ võ bả vai Lý Huyền Khánh, nói: "Tỉnh lại đi."
Nếu đối phương là đệ tử thân
truyền của Nam Dương tông thì đưa ra biện pháp giúp tông chủ cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Hắn dứt khoát đưa mười mấy
kiện trân bảo kia tới trước
: mặt đối phương: "Ta muốn
đột phá Phản Hư, dùng cái
nào sẽ tốt hơn?" mm
"
Lý Huyền Khánh mở mắt, gần
: như không chút suy nghĩ đã chỉ vào cây phất trần có vẻ không bắt mắt nhất trong đám bảo vật kia: "Chỉ có thứ
này là vật trấn cung thôi, nó
chính là thứ lúc trước Huyền
' Khánh từng tìm cho đệ tử." Nói xong, gã vươn tay nắm chặt phần cán của cây phất trần, chỉ thấy phía trên có vài
vết cào nhỏ tới mức khó mà
nhận ra được, có vẻ như ai đó
: muốn phá hủy thứ này nhưng
lại không làm được.
Lý Huyền Khánh giơ tay lên,
cây phất trần lập tức khôi phục lại như lúc ban đầu, sau
đó đưa đồ vật trở về.
: Thẩm Nghỉ đang định đưa tay ra tiếp nhận cây phất trần ấy, lại cảm nhận được tấm Đạo Bài đột nhiên rung chuyển.
Từ sau khi pháp trận hộ tông
được khởi động lại, Nam
' Dương tông vốn bị ngăn cách cuối cùng cũng thu được tin tức từ bên ngoài rồi.
"Nam Dương gặp đại biến,
truyền thừa đoạn tuyệt, nếu
_ tông chủ không ngại thì cứ
dân theo đệ tử đến Thanh
Nguyệt Tông tham quan học tập một phen, ta đã sắp xếp
xong mọi việc, yên lặng chờ
ngài quang lâm." Thẩm Nghi tiếp nhận cây
: phất trần, nhìn về phía Mộc
Nhân. Hiển nhiên người vừa
- truyền tin kia chính là vị trưởng lão của Thanh Nguyệt tông lúc nãy.
"Nếu tông chủ dự định trùng
kiến Nam Dương thì có thể đi
xem một chút, Huyền Khánh chính là đệ tử thân truyền, từ khi nhập tông đã chuyên tâm tu hành, rất ít để ý tới mấy chuyện nhàn rỗi bên ngoài,
cũng chưa từng tự mình dạy
dỗ đồ đệ, hiện giờ còn đang
- thành tâm nhận tội, không
giúp được ngươi quá nhiều."
"Vấn đề là nếu chưa tiến vào
Phản Hư, có lẽ tông chủ cần mượn nhờ một chút ngoại : lực, mới có thể đi đến Thanh Nguyệt Tông được." Dứt lời, Lý Huyền Khánh lại một lần nữa nhắm mắt xuống. Hiểu biết sâu sắc nhất của Thẩm Nghi đối với tông môn bên ngoài đầu đến từ đan phương Hóa Thần. Căn cứ vào những ghi chép phía trên, hắn hiểu được đám đệ : tử thiên kiêu chân chính đầu tiến vào Hóa Thần trong vòng trăm năm, hơn nữa còn phải tự ngưng linh căn. Nhưng đối với tu sĩ trong Nam Dương tông, đầy tuyệt - đối là chuyện không thể tưởng tượng nổi. Ngay cả khi hắn đang nắm giữ bảng giao diện, thì nấu có thể tận mắt nhìn thấy những _ tu sĩ khác tu hành ra sao, chắc chắn sẽ đạt tới hiệu quả ' làm ít công to. Thẩm Nghi đi ra khỏi đại điện, lập tức điều động khí tức thiên địa, màu đỏ tươi đầy trời lại tái hiện, chúng hội tụ thành Vô Lượng Yêu Hoàng Cung. Hắn nhìn cây phất trần trong tay, mặc dù hắn không biết : phẩm cấp của nó, Mộc Nhân cũng không nguyện nhiều lời, nhưng ngày đó, lão cầu đã vơ
: vét gần như toàn bộ vật trấn
cung của Nam Dương tông,
: mà đến hôm nay chỉ còn lại duy nhất một món này, thì đương nhiên những cái khác đầu bị nó phá hủy hết rồi.
Vậy mà vật này vẫn có thể
' bảo tồn đến tận ngày hôm nay...
Hơn nữa, Lý Huyền Khánh vốn là đệ tử thân truyền sẽ kế thừa Nam Dương Bảo Địa
- trong tương lai, vật trấn cung
: này lại do gã tự mình tìm
được...
Có lẽ thứ này chính là một
món trân bảo nhất đẳng. Thẩm Nghỉ mở bàn tay ra,
chậm rãi nhắm mắt xuống.
: Ngay sau đó, cây phất trần trong tay hắn trực tiếp bay lên trời, hóa thành một luồng lửu quang rơi vào tay bóng
' người đang ngồi trên tấm bồ
đoàn trong tòa Đạo Cung nọ.
' Dưới biển máu ngập trời làm nền, phía trên cây phất trần cũng có thêm một chút huyết quang.
Cửu Yêu dần dần hóa hư
: thành thực, vốn dĩ bộ dáng
: của chúng chỉ có sự hung hãn
thuần túy, thì hiện tại cũng có thêm một chút sinh cơ rồi,
tựa như chuẩn bị sống lại hoàn toàn, nhưng mấy bức
Trấn Thạch lại không phát
sinh một chút biến hóa nào. Chỉ trong nháy mắt sau khi Thẩm Nghi khẽ động tâm thần, toàn bộ Vô Lượng Yêu
': Hoàng Cung đã lao vào mi
tâm của hắn, trực tiếp chìm
' xuống thức hải. Từ giờ phút này, biển máu hơn năm trăm trượng vốn được hội tụ từ khí tức thiên
địa đã hóa thành nội tình của
Thâm Nghị, gia trì cho linh
: khu hăn, khí tức trong đó
cũng chậm rãi chảy vào ngũ
tạng Đạo Anh.
__ [Thọ nguyên còn thừa: Ba
mươi lăm ngàn chín trăm bảy mươi ba năm ]
Ngoại trừ thực lực tăng
: trưởng, cảm xúc lớn nhất mà quá trình này mang đến cho Thẩm Nghi lại là tuổi thọ của bản thân tăng trưởng.
Có một mảnh thiên địa đơn
' độc cung cấp nuôi dưỡng cho bản thân, thọ nguyên của hắn đã trực tiếp tăng vọt thêm ba vạn năm.
Nếu không gặp phải chuyện
_ gì ngoài ý muốn thì con số
: này cũng gần được coi là
trường sinh bất lão rồi.
Lý Huyền Khánh hơi mở mắt ra, liếc ra ngoài điện một cái.
Lúc mới gặp mặt, đối phương
- chỉ là Hóa Thần hậu kỳ, vậy mà ngay sau đó, đối phương lập tức đột phá cảnh giới viên mãn trước mặt gã.
Nói cách khác, từ khi còn là
' Hóa Thần hậu kỳ, đối phương đã khiến cho Đạo Cung hoàn toàn thành hình rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận