Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 682: Ở Thiên Yêu Quật, Bản Hoàn...

Chương 682: Ở Thiên Yêu Quật, Bản Hoàn... Chương 682: Ở Thiên Yêu Quật, Bản Hoàn...
Vô Lượng Đạo Hoàng Cung
: vốn là một nơi thuyết pháp truyền đạo cho chúng sinh lê : dân, sau đó được đúc thành
Vô Lượng Quan Tưởng Đồ mà
vạn người hướng tới.
Nếu xét về chất, thì khẳng
định là chín con Tiên Yêu của
' Thẩm Nghi sẽ vượt xa nó, nhưng số lượng lại còn kém rất nhiều.
Giờ phút này, Quan Tưởng Đồ đã biến thành Đạo Cung. Thẩm Nghỉ vốn nghĩ về sau, thiếu sót ấy sẽ từ từ được bổ
sung, nhưng chờ đến thời điểm hắn chân chính thi triển _ nó ra mới phát hiện, con đường này không thể thực hiện được. Hiện giờ, hắn mới dừng lại ở : cảnh giới Hóa Thần, vấn đề đó còn chưa thể nhìn ra được, nhưng chờ sau khi hắn thật sự đột phá Phản Hư, nó _ sẽ trở thành một loại điểm yếu trí mạng của hắn. Nếu có ' thể tìm được phương pháp giải quyết từ trong Nam Dương tông, thì đương nhiên là tốt nhất rồi, còn nếu thật sự không được, đến lúc ấy, lại nghĩ biện pháp khác đi. "Phù." Nghĩ đến đây, Thẩm Nghi hít sầu một hơi, có kinh nghiệm đóng vai yêu ma trong thời gian dài như vậy, gân như hắn không cần phải suy nghĩ quá nhiều, chỉ trong chốc lát đã hóa thành bộ : dáng hung thần ác sát ngập trời. Ngay sau đó, hắn trực tiếp bay vào cái cổng chào cao lớn kia. Quật thứ ba, Luyện Đan phường. Mấy con Yêu Hoàng xốc lên mười hai phần tâm tư, vững . vàng canh giữ ở phía trước tấm màn sáng nóng bỏng kia. Thật ra có bọn chúng nhìn chằm chằm như vậy, cũng ': không khác gì Bạch Hồng Yêu Hoàng trực tiếp trông coi, chỉ cần có thể ngăn cản một chút : thời gian, thì nhóm Đại Yêu Hoàng còn lại sẽ lập tức chạy tới kịp. Ngay khi chúng nó đang hết sức chăm chú, đột nhiên con báo yêu màu trắng như tuyết cực kỳ to lớn ở phía trước đã ' bị bóp cổ, rồi ngay cả một chút phản ứng cũng không có, liền bị đánh bay ra ngoài! Oanh —— "Địch tập kích!" Mấy con Yêu Hoàng còn lại không chút do dự đã bộc : phát ra một tiếng rít gào bén nhọn. Nhưng chỉ trong nháy mắt sau đó, dường như bọn chúng đều bị bóp chặt lấy cổ họng, đồng loạt nghẹn ngào
ngưng bặt.
"Các ngươi nói, bản Hoàng là địch?" Chỉ thấy một con Kim Tình Hùng Sư cao đến tám trượng đang đứng từ trên
cao nhìn xuống bọn chúng,
trên thân thể vô cùng thê
' thảm của hắn tản ra một mảnh huyết khí nồng đậm. Bàn tay con sư tử khổng lồ kia chầm chậm siết chặt lại, hắn để lộ ra một bộ răng
nanh sắc bén, hung hãn bật
_ ra một tiếng cười gắn.
"Là chúng ta quá mức cẩn thận—— " Mấy con Yêu
Hoàng khác đầu liên tục lui
về phía sau, tỏ vẻ hèn mọn
nói: "Nên nhất thời nói sai, xin Sư Hoàng bớt giận!"
Dù trên thực tế, nguyên nhân
- dẫn đến sự hiểu lầm này vốn là đối phương không hiểu sao lại ra tay, nhưng ở trước mặt Đại Yêu Hoàng, nào có đạo lý
gì có thể giảng được?
"Cút ngay." Thẩm Nghi thu hồi nụ cười, sau đó hờ hững cất bước đi về phía trước. "Sư Hoàng, không được! Ngài
đây là... Làm hỏng quy củ..."
Mặc dù trong lòng chúng yêu
: vô cùng sợ hãi, nhưng vân cố
chấp ngăn ở bên ngoài động phủ, cẩn thận từng li từng tí
vươn tay ra muốn đẩy con sư
- tử kia, nhưng lại không dám
chân chính chạm đến da lông của đối phương. "Quy củ?" Thẩm Nghi cúi đầu xuống nhìn lại, lưu quang lấp lánh trong đôi mắt màu vàng kim kia, có cảm giác ngay một khắc sau, luồng kim quang ấy sẽ phóng thẳng ra ngoài. Hắn cất tiếng nói bình - tĩnh đến dọa người: "Ở Thiên
Yêu quật, bản Hoàng chính là
quy củ."
Trong lúc nói chuyện, bỗng nhiên con cầm yêu kia bị nắm _ lấy cổ, một phát xách lên. "Ngươi không thừa nhận quy củ của bản Hoàng?" Cầm yêu vội vàng vỗ cánh
- theo bản năng, đối mặt với
cái nhìn chăm chú của con sư
- tử kia, không cần biết nó nghĩ như thế nào cũng chẳng dám nói ra một chữ "Không". Vì vậy, nó run rẩy nói: "Ngài chờ
' một chút... Chúng ta tuyệt đối
không dám quản chuyện của
' ngài, mời Sư Hoàng chờ cho một chút." Nghe lời ấy, bóng người đã sớm xuất hiện trên không
trung từ trước cũng phải bất
. đắc dĩ thở dài, rồi ôm theo
: một chút khẩn trương, hạ
xuống phía dưới.
"Sư Hoàng, có chuyện gì từ từ
nói, chớ để người một nhà bị thương." Trên đầu nữ nhân
' vừa Xuất hiện có một đôi
sừng trâu cực lớn, ngoại trừ
: Cự Giác Yêu Hoàng lúc trước chạy trốn còn có thể là ai? Nhưng so với lần gặp mặt
: trước đó, cách ăn mặc lần này
của nàng lại khiến Thẩm Nghi
' thoáng ngẩn người. Chỉ thấy thân thể của Cự Giác Yêu Hoàng vừa có thêm một bộ pháp bào màu đen nhẹ nhàng lay động, bên trên có
thêu kim văn hình Nam Nhạc
Đại Nhật (Mặt trời ở núi phía
Nam). "Đây là pháp bào của trưởng
lão Nam Dương tông, chính
- là thứ được quật chủ ban
tặng, Sư Hoàng cũng có phần." Cự Giác Yêu Hoàng
' ngượng ngùng cười một
tiếng, đối mặt với con sư tử
: hùng vĩ dám ném cầm yêu trong tay xuống đất rồi đi thẳng về phía mình, nàng lập tức theo bản năng lui về phía
sau hai bước.
Cũng may bộ pháp bào này đã mang đến cho nàng đủ lực lượng.
Sau khi phản ứng lại, Cự Giác Yêu Hoàng chợt khoát tay áo: _ "Ta biết trong lòng Sư Hoàng : có phần nộ, đúng là trước đó, Cự Giác quá mức nhát gan
nhu nhược, nhưng nói đi cũng phải nói lại, khi đối mặt với một tên cường địch như vậy, lưu lại để bảo toàn tính mạng cho mình, cũng là thiên
tính."
"Hơn nữa, có bộ pháp y này hộ thể, hôm nay Sư Hoàng không thể gây thương tổn cho Cự Giác được đầu, không
' bằng hãy lưu lại một chút khí
lực, chữa thương cho tốt, Cự
' Giác ta tất sẽ cho ngươi một lời giải thích hợp lý."
Đổi lại là lúc trước, dù nàng đuối lý, cũng không có khả
năng khách khí với con sư tử
kia như thế, nhưng lúc này đã
: không giống ngày xưa. Đối
phương lại có thể sống sót dưới tay Nhiếp Quân, ngược
lại đã khiến nàng có chút
': không nắm rõ được thực lực
của hắn. Cứ ổn định hắn trước lại nói
tiếp sau.
"Thật sao?" Thẩm Nghi chậm rãi mở móng vuốt ra, nắm chặt lấy phần eo bụng của nàng, nâng lên trước mắt hỏi:
"Không làm ngươi bị thương
được hả? Bản Hoàng lại rất
' muốn thử xem sao."
Nhịp hô hấp của Cự Giác Yêu
Hoàng lập tức trở nên dồn
dập, nói tới nói lui, nàng cũng
: chưa từng thử qua hiệu quả
của chiếc pháp bào này, nên cuối cùng vẫn không nhịn
được, đành phải chịu thua nói: "Sự Hoàng không cần
: phải làm như thế, ngươi thay
Thiên Yêu quật lập xuống
: công lao hãn mã, nên hôm nay mọi chuyện ở nơi đây đầu do ngươi định đoạt."

Bạn cần đăng nhập để bình luận