Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 794: Ta Cảm Thấy Ngươi Rất Giốn...

Chương 794: Ta Cảm Thấy Ngươi Rất Giốn... Chương 794: Ta Cảm Thấy Ngươi Rất Giốn...
"Ta, ta có cách!" Đúng vào lúc : này, một tấm bồ đoàn vừa bay trở về trên không trung. Trương gia lập tức nhảy xuống, đầu tiên là dùng ánh mắt sợ hãi xen lẫn với thán phục nhìn Thẩm tiền bối, sau : đó mới đưa mắt nhìn về phía tiên tử của Bảo Hoa tông. "Bích Thúy tiền bối, thật ra ngài chỉ muốn cứu người mà thôi, chứ không phải là chân chính chống lại bọn chúng. Mà ta lại có thể tìm được một nơi đê đám người kia di : chuyển tới, chẳng qua giá cả có chút đắt đỏ mà thôi." "Cái đó không thành vấn đề." - Sắc mặt Bảo Hoa tiên tử lập tức trở nên vui vẻ. Thân là người thừa kế tông chủ
: tương lai, còn là tu sĩ Phản
Hư hậu kỳ, thứ nàng không
- thiếu nhất chính là thiên tài địa bảo.
"Ngoại trừ giá tiền, còn phải lấy thân phận tán tu, diệt sạch toàn bộ Thủy tộc trấn ' thủ ở nơi đây, tay chân nhất
định phải gọn gàng!" Mặc dù
Trương gia tham tài nhưng
cũng sợ chết. Nếu không phải
vừa trông thấy thực lực và thủ đoạn của Thẩm Nghị, thì _ lão tuyệt đối sẽ không chọc vào vũng nước đục này.
Nghe vậy, Bảo Hoa tiên tử khẽ giật mình một cái, hai : mắt đã nhanh chóng đẫm lệ mông lung, lập tức nhìn về phía Thẩm Nghi, dùng giọng
: điệu yếu đuối nũng nịu nói:
"Thẩm đạo huynh... Tiểu
: muội vẫn còn một..." "Cảnh giới cao hơn vừa rồi ta không đánh." Ngay cả nhìn
' Thẩm Nghi cũng lười nhìn
nàng một cái, hắn thản nhiên
' nói: "Giá tiền giống như vừa rồi, nhưng đương nhiên ngươi hoàn toàn có thể dùng thiên tài địa bảo khác tới thay thế."
Nghe vậy, khuôn mặt nhỏ của
: Bảo Hoa tiên tử lập tức biến
thành trắng bệch. Đúng là nàng có chút tài sản riêng,
nhưng dù nói như thế nào
: chăng nữa, thì nàng cũng chỉ
là một đệ tử thân truyền mà thôi. Nàng thoáng do dự một chút - rồi cắn chặt răng nói: "Được!" Nhưng ngay sau đó, nàng lại bồi thêm một câu: "Nếu có : tồn tại ngươi không đánh được, ta sẽ tự mình xông lên! ' Đến lúc đó, chỉ cần ngươi chạy trốn là được." Lo lắng bản thân sẽ gây phiền toái cho sư phụ là một chuyện, nhưng tốt xấu gì . nàng cũng là Bảo Hoa tiên tử... Nếu thật sự không được, vậy thì đến Nam Hồng Thất Tử cầu tình, sau lưng ai mà không có đồng minh thực lực cường hãn chứ? Trưởng lão Thiên Kiếm Tông
- thích nàng, vân luôn muốn
giới thiệu nàng cho đệ tử của
: đối phương đó. Mà dù sao hôm nay nàng cũng ra ngoài này rồi, tuyệt đối không thể bàng quan mặc kệ được.
"Tiểu tu đi làm ngay." Nghe
' thấy câu nói này, nhìn bề ngoài có cảm giác Trương gia đang rất căng thẳng khẩn trương, kỳ thực trong lòng lão đã sớm nở hoa rồi, chỉ
thiếu điều cười ra thành tiếng
mà thôi.
Quả nhiên! Quả nhiên là vị
kial
Đây đúng là cái bánh từ trên trời rơi xuống. Lão tùy tiện đi ra ngoài một chuyến, lại có thể đụng phải chỗ dựa lớn : nhất trong tương lai của Bảo Hoa tông rồi. Nhìn bộ dáng khẩn trương _ của đối phương kia kìa, hiển nhiên là do kinh nghiệm quá ít, Mà ngay cả Trương gia cũng có thể nhìn ra thân phận chân chính của nàng, chẳng lẽ đám Thủy tộc kia lại không biết? Có lẽ thế lực Thủy tộc Ở : nơi đây rất lớn, nhưng khăằng định là bọn họ có nỗi khổ tâm gì đó, nên không thể tự mình lộ diện. Nói cách khác, có Bảo Hoa tiên tử ở đây thì hôm nay : chưa chắc bọn họ sẽ gặp phải hung hiểm gì. Nghĩ đến đây, lão lại nhìn về phía Thẩm Nghi bên cạnh, chỉ thấy sắc mặt của hắn vẫn như : thường, tựa như không nhìn ra bất cứ điều gì cả. Chậc, đúng là Thẩm tiền bối, thủ đoạn làm ăn này, đã đủ cho lão học cả đời rồi. Thẩm Nghi bứt khỏi hai người bọn họ, đi về phía thổ thành, yên lặng kiểm kê thu hoạch. Tính cả hai con Thủy : tộc Long Cung bị chém chất trên thuyền lúc trước, thì tổng cộng hắn đã có trong
: tay hai con Phản Hư tầng hai,
bốn con Phản Hư tầng ba,
: một con Phản Hư tầng bốn rồi, đây chính là 320 ngàn năm thọ nguyên, đó là chưa cộng thêm mười mấy con
' Hóa Thần cảnh khác nữa.
Nếu cộng lại cùng một chỗ, toàn bộ chúng đã cống hiến cho hắn 570 ngàn năm thọ nguyên yêu ma, một con số vô cùng khủng bố.
[ Thọ nguyên của yêu ma
còn thừa: 756 ngàn năm ] Với con số này, dù ngưng tụ
toàn bộ thành Trấn Thạch tam phẩm trở lên, thì dựa theo tiêu chuẩn tiêu hao Yêu Ma Bản Nguyên bình quân để
- tính, cũng tương đương với
mười tòa rồi. Nhưng có một điều cực kỳ hoang đường trong chuyện này, bởi vì mãi tới tận bây giờ,
_ hắn lại hoàn toàn không dính
líu tới một chút phiền phức
' nào cả. Bởi vì lần nào cũng có người vừa đưa thiên tài địa bảo vừa gánh vác tất cả trách nhiệm, hơn nữa còn tùy thời chuẩn bị xuất thủ giúp đỡ
hắn.
Không thể không nói nhóm
tu sĩ bên ngoài này cực kỳ
không tệ. Bên trong thổ thành, chỉ có
: những con phố bằng đá thô
ráp, với từng cơn gió cuốn đi
đống cát bụi bên đường và hai bên đứng đầy người. Bọn họ cực kỳ trầm mặc ít
- nói, chỉ một mực nhìn chằm
chằm vào mấy bóng người
' đang thong thả bước đến gần mình, ánh mắt không tự chủ được lại rơi xuống thân hình đang mặc chiếc áo khoác màu đen kia.
Đột nhiên trong đôi mắt ảm
: đạm ấy lại hiện lên một chút
cảm xúc phức tạp và biết ơn.
Những năm gần đây, Tiêu gia
bảo cực kỳ thê thảm, dù không so sánh được với
: những tồn tại đã bị đồ môn
diệt tộc, nhưng đối với bách
- tính và tu sĩ còn sống sót này, thì đó lại là một hồi tra tấn mãnh liệt ngày đêm không ngừng nghỉ.
"Ách." Bảo Hoa tiên tử vốn đã
chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ chắp tay ra hiệu, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt của những người này, đột nhiên nàng lại không còn hứng thú làm như
vậy nữa, chỉ biết ngây ngốc
. buông hai tay xuống, yên tĩnh
đi theo bên cạnh Thâm Nghi. Nàng nghiêng mắt nhìn lại,
chỉ thấy dưới ánh mắt chăm
chú của tất cả mọi người,
Thẩm Nghi vẫn bày ra bộ dáng bình tính như thường, ': không nhìn ra một chút ý tứ thương hại nào, tựa như hắn : vốn không cảm thấy hứng thú đối với những chuyện này. _ Nhưng lúc trước, khi cự chưởng tạo thành từ cơn sóng biển kia xuất hiện, đạo kim hải hỏa dực đột ngột bùng lên kia... là ý gì? Rõ ràng người này đã đoán ra thân phận của nàng bất ' phàm, nhưng đến cuối cùng, : hàn vân không đặt toàn bộ hi vọng vào loại suy đoán ấy. "Này." Bảo Hoa tiên tử lặng lẽ đẩy tay Thẩm Nghi một cái, trong nháy mắt khi đối phương cúi đầu ngó xuống,
: nàng lập tức nhìn chăm chăm
vào đôi mắt đen nhánh kia,
- đột nhiên cắn môi nói: "Ta cảm thấy ngươi rất giống một vị hiệp khách."

Bạn cần đăng nhập để bình luận