Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 960: Chúng Ta Đều Như Vậy!

Chương 960: Chúng Ta Đều Như Vậy! Chương 960: Chúng Ta Đều Như Vậy!
Nói cười thì nói cười, nhưng
: một khi làm chính sự, nó sẽ
lập tức chuyển sang phong
- thái cẩn thận vững vàng, không ai có thể bắt bẻ được.
Còn loại chuyện như mỉa
mai này, có thể chờ sau khi giãm nát đầu đối phương lại ' làm cũng chưa muộn.
"Cho ngươi một cơ hội để nói rõ nguyên do." Đại tướng cua yêu trầm giọng nói xong,
cánh tay phải đã bắt đầu
phun ra hào quang, hóa _
: thành một cây kéo đỏ thẫm
với phần lưỡi kéo lồi lõm gồ ghề. Cùng lúc đó, yêu lực đã
xông lên đôi mắt nó, tầm
: nhìn cũng trở nên cực kỳ
chăm chú, có ý đồ sau khi xem thấu liễm tức pháp, sẽ
: một lần nữa đi sâu vào xác
minh hư thật của đối
: phương, nhưng không cần biết nó nhìn như thế nào, thanh niên kia cũng giống như đang giả thần giả quỷ,
chỉ đơn thuần muốn chết mà
thôi.
Với thực lực của nó, muốn chém giết đối phương hoàn toàn không cần phải tốn quá nhiều sức lực. Cho nên Giải
Yêu thật sự nghĩ mãi mà
. không rõ, đến cùng là ai cho
sinh vật ngu xuân này dũng
khí, để hắn dám can đảm đến mức ngang nhiên đưa lưng
về phía nó như vậy? Thẩm Nghỉ ngoái đầu nhìn - lại, trên khuôn mặt trằng nõn không nhìn ra vui giận.
Hắn chỉ lắng lặng chăm chú nhìn vào con Giải Yêu Đại Tướng kia rồi nhẹ nhàng gật
' nhẹ đầu, tựa như đang ra hiệu cái gì đó.
Chỉ trong chốc lát, một đôi tay rắn chắc đã lặng lẽ thò ra từ dưới nách của Giải Yêu, đột nhiên khóa chặt hai vai
của nó, đồng thời một bàn
_ tay thuộc về một kẻ khác lại
: hung hãn đánh úp sau ót nó,
chỉ đậm trong nháy mắt kim văn nồng đã bao phủ toàn
thân Giải Yêu. "Ai!" Theo bản năng, Giải Yêu
: Đại Tướng muốn giơ cây kéo
lớn màu đỏ sậm của mình
: lên, ai ngờ lại bị đôi bàn tay thứ ba ngang nhiên đè lại!
"Địch tập kích!" Tên phó
: tướng kia phản ứng cực
nhanh, nó vội vàng hô to một
' tiếng, nhưng lời vừa nói ra khỏi miệng bản thân đã bị bóng dáng thứ tư cho một quyền đánh nát đầu.
Trước khi chết, rốt cuộc nó
_ cũng ngửi được một chút mùi
: máu tươi như có như không
xuyên thấu qua cấm chế. Oanh —— Cái đầu lâu của
phó tướng nổ tung cũng
không làm cho Giải Yêu Đại
: Tướng mất đi phong độ bình thường, nó không chút do dự đã tế ra bản mệnh tỉnh huyết của mình. Chỉ thấy lớp vỏ
' cứng bên ngoài nhanh chóng
lan tràn ra, trong nháy mắt
' thân thể cũng bắt đầu tăng vọtl
Thật hiển nhiên, đám tu sĩ
này có chuẩn bị mà đến. Nó
cũng không hề khinh thường
đối phương mà trái lại, bắt
: đầu cân nhắc đến phương
thức ứng phó với tình huống trước mặt. Nó cần gây ra
động tĩnh đủ lớn, để dùng
thứ này chấn nhiếp địch quần, sau đó lại tìm cơ hội
khác cho mình.
__ "Có phải các ngươi đã quên, bản tướng chính là một con Đại Yêu?" Nương theo tiếng gào thét, yêu khí toàn thân
- Giải Yêu Đại Tướng lại một
lần nữa trở nên hùng hậu
' hơn lúc trước rất nhiều.
Một đám tu sĩ cũng dám tới gần một con Đại Yêu có thể sánh ngang với Bạch Ngọc
Kinh như nó? Kế sách sai lầm
này sẽ khiến bọn họ hối hận
đến suốt đời cũng khó quên.
Nhưng tình huống xảy ra
sau đó lại khiến con Giải Yêu
: này có chút sợ hãi, bởi vì
ngay cả khi nó đã toàn lực thúc giục lực lượng của yêu
: thân, thì tất cả mọi phương
thức ứng phó đầu bị cưỡng
ép trở về, không cần biết nó muốn hóa ra nguyên hình, hay là vung vẩy cặp càng cua đã luyện hóa thành một cặp
kéo lớn màu đỏ thẫm có thể
sánh ngang với Đạo Binh kia.
Thân là Đại Yêu tiếng tăm
lừng lẫy, nó lại hoảng sợ phát hiện, bản thân đã thật sự bị giam cầm tại chỗ rồi.
"Các ngươi!" Giải Yêu lập tức
: quay đầu nhìn lại theo bản
năng, nhưng thứ mà nó nhìn thấy chính là bốn khuôn mặt
đang nở nụ cười đầy ác độc
' dữ dằn, hơn nữa khuôn mặt
sau còn quen thuộc hơn khuôn mặt trước.
"Trùng hợp như vậy, ta cũng
_ thế đó." Ô Tuấn để lộ ra hàm răng trắng sáng, lập tức dồn lực kiềm chế sợi kim tuyến trên tay, chỉ thiếu chút nữa
_ đã đè nát bộ giáp xác trên
người con cua yêu.
"Chúng ta đầu như vậy." Khoé môi của ba bóng dáng còn lại cũng cong lên, trực tiếp phát ra tiếng cười nhạo
trầm thấp đến đáng sợ, tựa
_ như lời thì thầm đầy chất
: chóc của những con ác quỷ,
muốn dìm chết con Giải Yêu trong từng cơn sóng xanh
đang bao phủ xung quanh
thân thể nó. Chúng nó không chỉ là yêu, ': mà tất cả đều là Thủy tộc. Quan trọng hơn, bất cứ một con nào trong số chúng đều có tu vi ngang ngửa với Giải Yêu, thủ đoạn liễm tức lại càng thêm quỷ dị, nhìn giống như vật chết, rồi không có lấy một chút dấu hiệu nào đã ' lặng lẽ tới gần sau lưng đối phương. "Các ngươi... Các ngươi dám can đảm ởi theo địch..." Rốt cuộc tiếng nói của Giải Yêu cũng trở nên run rẩy, dường : như nó đã nhìn thấy một thứ gì đó không thể tưởng tượng nổi. Nhưng dưới nhiều nhân tố chồng chất lên nhau như vậy,
: thứ đang chờ đợi nó cũng chỉ
có duy nhất một kết cục mà
_ thôi.
Rắc! Rắc!
__ Thủy Tượng ầm ầm đạp một
cước vào ngực nó, đồng thời
Ô Tuấn vung hai tay lên, đánh mạnh vào lưng Giải Yêu. Ngư yêu và Nhục Dực Tàm Trùng cũng không chịu thua kém, hung hăng đánh ngã nó
xuống đất rồi không chút keo
kiệt trút hết toàn bộ sức
: mạnh ấn chứa bên trong thân
thể mình lên lớp giáp xác của
con cua yêu kia.
_ Tơ vàng càng quấn càng
chặt, Giải Yêu trừng to mắt, hít thở không thông, chỉ con
biết bất lực thét gào: "..."
:— Nhưng ngay cả tư cách gào thét nó cũng không giành
được, bởi vì hết thảy mọi nỗ lực kia đầu bị một quyền chọc
: thẳng vào cổ họng của Ô
Tuấn tước đoạt.
Huyết tương màu đỏ rực rỡ bắn ra, Ô Tuấn vừa dùng hành động nhanh gọn lưu loát của mình, cưỡng ép bắt
con Giải Yêu kia phải yên tĩnh lại.

Bốn đánh một còn là đánh
lén.
__ Giải Yêu thực sự không nghĩ
ra một cơ hội sống sót nào cho mình. Nhưng còn một
: chuyện càng khiến nó khó
hiểu hơn, đó là rốt cuộc nó đã
_ đắc tội với những kẻ hung ác này từ khi nào vậy? Để khiến đối phương tỉ mỉ thiết kế một cái bẫy kín kẽ như thế, còn
đặc biệt gom quân, đi tới
chặn giết ngay trên đường
' đúng vào thời điểm nó đang chạy về địa phương mình trấn giữ?
Nhưng đương nhiên là
không có ai tình nguyện
_ đứng ra giải thích cho nó.
Giải Yêu chỉ có thể trơ mắt nhìn chằm chằm vào thanh
niên đang đứng một mình
kia, muốn mở miệng chửi bới,
muốn cầu xin tha thứ, nhưng từ đầu đến cuối nó vẫn không : phát ra được bất cứ âm thanh nào.
Mà dường như đối phương cũng lười nhìn nó lấy một cái, chỉ lạnh lùng bình tĩnh đứng ở đằng kia, khiến lòng người phát lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận