Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 753: Tông Chủ Ở Đâu?

Chương 753: Tông Chủ Ở Đâu? Chương 753: Tông Chủ Ở Đâu?
Cả người hắn xuyên qua 'ngưu yêu, đạp xuống huyết lôi, trực tiếp bỏ Yêu Đan trên - tay vào trong nhẫn, bộ áo màu đen được may từ một loại vải vóc bình thường trên người đã bị máu nhuộm đẫm, : nhưng rất nhanh màu máu trên tầng da trắng nõn kia đã bị kim diễm đốt đi. Kim diễm lóe lên trên mi tâm của hắn, Thẩm Nghi hờ hững ngoái đầu nhìn lại, chuyển ánh mắt nhìn về phía ba con yêu ma khác. Mãi tới tận giờ phút này, thần thể lão Ngưu kia mới ầm ầm rơi xuống đất, phát ra một tiếng “bịch” trầm đục. [mm
"
"Ngưu huynh." Linh Vần
: Thượng Nhân mở to hai mắt nhìn qua, nó hoàn toàn không ngờ được, chỉ trong vòng một - hai câu nói, mà
' bản thân đã thiếu đi một vị
huynh đệ thân thiết rồi. Nó
' thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, lại thấy lão cẩu kia liên tục vung trảo, dựa vào thân thể gầy yếu của mình lại gắt gao trấn áp con cóc kia dưới
đất, có cảm giác nó muốn
_ dùng cặp vuốt chó kia, tươi
: sống lăng trì đối phương
thành một bộ bạch cốt mới
chịu ngừng.
Liễu Thiến Vân vẫn còn kinh ngạc nhìn chằm chằm vào
: thanh niên áo đen kia. Chỉ
thấy trên khuôn mặt tuấn tú
: của hắn, mặc dù ngũ quan cực kỳ bình tĩnh, lại hiển lộ ra sát cơ lớn lao, phảng phất như muốn khắc sâu vào trong
' xương tỦy.
Có... Có ý gì. Áo bào trắng đổi thành áo bào đen nên người cũng thay đổi hả?
Lúc trước, khi ở bên trong
- Thanh Nguyệt tông, hắn vẫn
luôn nho nhã lễ độ, khiêm tốn ôn hòa, vậy mà chỉ trong
nháy mắt này, tất cả đều biến
: mất không còn thấy gì nữa.
Dường như cả người hắn đã biến thành một tên đồ tể hai : tay nhuốm máu, đến ngay cả nàng nhìn vào cũng có chút Sợ hãi, tim đập thật nhanh. Cái này... rốt cuộc là phải tạo ra bao nhiêu sát nghiệt, mới có thể ngưng tụ được một thân sát khí nồng đậm đến ' mức này? Hình như cũng đúng... Kẻ đầu lĩnh có thể giết ra từ bên trong khu vực Tiềm Uyên vốn đã bị chặt đứt truyền thừa, lại được đám người kia vui lòng : phục tùng, tôn sùng là tông chủ, thì làm sao có thể là quân tử khiêm tốn gì? "Ngươi mặc kệ đúng không?" Bên tai Liễu Thiến Vân lại vang lên tiếng rít gào của Linh Vân Thượng Nhân. Lúc này, con hươu sao ấy đã hoàn : toàn xé rách da mặt, gầm gừ gào thét rồi: "Vậy bổn tọa sẽ đến quản!" Nàng thoáng ngây người một phen. Quản? Ai quản ai chứ? Chưa nói đến chuyện người ta vốn không phải là đệ tử của Thanh Nguyệt tông bọn họ, dù Nam Hồng Thất Tử vốn là một thể thì bàn về địa vị bối : phận, hằn cũng là một vị tông chủ hàng thật giá thật đó, bảo nàng đi quản kiểu gì? Liễu Thiến Vân khẽ lắc đầu. Trong nháy mắt khi con lộc
yêu kia nhảy xuống phía
dưới, Thẩm Nghi thoáng phất
: tay một cái, trong lòng bàn tay đã xuất hiện một thanh trường kiếm. Khí tức bên trong Đạo Cung ở mi tâm đầu
rót cả vào mũi kiếm. Chốc lát
sau, phảng phất như bốn
' phía đều hóa thành kiếm vực vô cùng vô tận, hết thảy đầu bị bạch mang sắc bén che phủ, tiếng kiếm ngân ầm ầm truyền ra, một mực vang lên
không dứt bên tai.
Đợi cho đến khi bàn tay kia
hạ xuống, bạch mang đều hội tụ vào một điểm, rơi xuống
ngực lộc yêu. Phụt.
Linh Vân Thượng Nhân bị nỗi
đau thấu tim đột ngột truyền đến làm cho kinh sợ, thân hình từ lầu hai ngã xuống. Nó dùng cái nhìn mang theo nỗi
kinh hãi đến khó có thể tin
nổi vào mắt mình, một mực
' nhìn chằm chằm vào trường kiếm đã xuất hiện trên lồng ngực, sau đó lập tức ngạc nhiên quay đầu lại nhìn Liễu Thiến Vân.
"Ngươi... Ngươi... Có phải
: ngươi điên rồi?" Theo âm
thanh trầm đục truyền ra, Linh Vân Thượng Nhân ngã
xuống thạch phủ. Nó hơi hé
miệng, bên trong chứa đầy huyết tương, tiếp tục hỏi: "Ngươi vì một tên gọi là đạo hữu này mà muốn đắc tội cả : Hồng Trạch Thủy tộc?" Nó thực sự không hiểu. Có phải đầu óc của nữ nhân này bị hỏng rồi? Cái gì nhẹ cái gì nặng đầu không phân biệt được sao? Làm sao Thanh Nguyệt Tông có thể tùy tiện cho loại nữ nhân ngu xuẩn này lên làm „ ung: l : chấp sự, còn lây danh nghĩa Nam Hồng Thất Tử hành tẩu ở bên ngoài được? ': Nếu đám đệ tử tông môn kia đều có tâm trí như vậy thì Nam Hồng Thất Tử đã sớm
con mẹ nó diệt môn từ lâu
rồi. Nhưng dưới cái nhìn chăm chú của Linh Vân Thượng Nhân, nó chỉ có thể nhìn thấy
'. gương mặt lạnh nhạt của
Liễu Thiến Vân, nàng đang
cúi đầu xuống nhìn về phía nó, đôi môi đỏ khẽ mở, cất ra âm thanh sắc lạnh như lợi kiếm: "Một đám tà ma ngoại đạo, kẻ cướp xấu xa, cũng
dám xâm phạm đến uy
. nghiêm của tông chủ Nam
: Dương tông ta? Tội này đáng
chém."
Trong khoảnh khắc khi ra tay,
: dường như nàng cũng biến
thành một người khác, giọng nói tựa như pháp chỉ ngọc
: lệnh, mang theo uy thế
không thể kháng cự. Lại ấn bàn tay xuống. "Trảm!"
Vốn dĩ dựa vào thực lực của
' Linh Vân Thượng Nhân, dù bị Liễu Thiến Vân đánh lén sau lưng cũng không đến mức hoàn toàn không có sức phản kháng, nhưng tại khoảnh
khắc nó nghe được bốn chữ
_ "Nam Dương tông chủ", trái
- tim vốn đã bị trường kiếm
xuyên qua của nó, không ngờ
lại hung hăng đập một cái.
': Dường như vừa gặp được
một loại vật lấy mạng mà bản thân vô cùng kiêng ky, khiến
: cho toàn bộ thân hình của nó
đầu không tự chủ được, lập
- tức trở nên run rẩy. Mọi người đầu biết, tông chủ của Nam Hồng Thất Tử đều là
': Địa Tiên Hợp Đạo Cảnh, dù ở
trong vùng thủy bộ Hồng
Trạch này, cũng là tồn tại khủng bố tựa như Tiên Phật, hoàn toàn không giống với trưởng lão chấp sự bên dưới kia.
Cho Linh Vân nó một ngàn
: tám trăm cái lá gan, nó cũng
không dám nhìn tồn tại như vậy nhiều hơn lấy một cái,
càng không cần phải nói đến
: chuyện mạo phạm uy nghiêm
của đối phương. Thế nhưng, tông chủ ở đâu? Vào khoảnh khắc ấy, Linh Vân : Thượng Nhân lại không để ý đến nguy cơ sinh tử do thanh trường kiếm kia mang đến, ngược lại nó còn theo bản ' năng đưa mắt đi tìm kiếm xung quanh. Không chỉ có Linh Vân Thượng Nhân, ngay cả Bích Hải Cáp Mô cũng cố nén cơn đau nhức kịch liệt trên người, để dùng ánh mắt đầy ngạc . nhiên nghỉ ngờ, nghiêng đầu nhìn lại. Đúng vào thời khắc này, bàn tay Liễu Thiến Vân vốn đang đè xuống cũng hơi khựng lại. Chỉ vì nàng vừa phát hiện, giờ phút này vị tông chủ trong : miệng mình lại trực tiếp từ bỏ mục tiêu ban đầu để đột nhiên đánh về phía Linh Vân lộc yêu rồi, sau đó hắn dùng một tay nắm lấy chuôi kiếm, hung hăng kéo nó ra. Hắn làm như vậy, người ta còn thi triển thủ đoạn như thế nào nữa... Liễu Thiến Vân kinh ngạc đến . mức vội vàng dừng bấm niệm : pháp quyết. Nàng cũng không dám làm Thẩm Nghỉ bị mm Nhưng đây là ý gì, chẳng lẽ đối phương đột nhiên mầm lòng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận