Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 927: Hồng Mông Thiên Binh! Than...

Chương 927: Hồng Mông Thiên Binh! Than... Chương 927: Hồng Mông Thiên Binh! Than...
Huyền Khánh khẽ thở dài một hơi, sau đó thấp giọng nói: "Những gì nên nhìn thấy đầu đã nhìn thấy, ta thật sự sống đủ rồi." Chuyện trong lòng luôn ': mong đợi đã phát sinh, nếu còn tiếp tục sống tạm, thì ' ngoại trừ tra tấn chính mình, căn bản không có ý nghĩa. Nghe đến đây, cơn gió nhẹ phía chân trời cũng thoáng trầm mặc trong khoảnh khắc, lại lập tức nhẹ giọng nói: "Ta : vân chưa được nghe chuyện xưa của ngươi, lại nhẫn nhịn thêm một chút nữa đi." __ Lời này vừa nói ra, đột nhiên Lý Thanh Phong cảm nhận được bộ Mộc Nhân dưới thần : thoáng run rây một cái, tia chất phác trong đôi mắt kia _ cũng lập tức bị nỗi sợ hãi và phức tạp phủ kín. Hơi thở của Huyền Khánh - đột nhiên chuyển thành nặng nề. Gã vừa chợt phản ứng lại ' một việc. Hình như Thẩm Nghi cũng không phải là thiên địa rủ lòng thương xót, sau đó trả lại một Huyền Khánh khác cho Nam Dương Tông, mà hắn vốn là một vị tông chủ tâm tính trầm ổn, - thiên tư tuyệt thế, đủ khả năng để một lần nữa dẫn dắt Nam Dương Tông ởi lên. Hắn không phải là Huyền Khánh thứ hai, hắn là Thẩm Nghi, độc nhất vô nhị.
Một tu sĩ chỉ vừa đạt tới
: Phản Hư trung kỳ đã dám đi chém giết đại tướng của Long Cung, còn ngông cuồng hơn cả Huyền Khánh năm đó.
Trên đỉnh núi nội môn Nam Dương tông.
Thẩm Nghi thu hồi thần hồn, hắn tương đối tham lam, _ hơn nữa thứ hắn tham nhất : chính là sống sót, chính là không muốn chết.
Nhưng không muốn chết lại : không đồng nghĩa với sợ chất. Hắn hy vọng, dưới tiền đề có
: thể đảm bảo bản thân còn
sống, cũng thuận tiện trợ
giúp những người từng biểu hiện ra thiện ý với mình có thể cùng sống sót.
Nhưng nắm lấy thứ này... lại
quá bỏng tay.
Thẩm Nghi khẽ lắc lắc đầu sau đó đưa mắt nhìn về phía chân trời... một chút bất đắc dĩ vừa lướt qua đôi mắt trong
suốt ấy. Đại khái là lần trước,
vào thời điểm thiên địa ban
: tặng Tử Khí, dù quá trình kia
còn chưa chấm dứt nhưng hắn đã công khai chặt đứt Tử
Khí ở trên người mình rồi, nên lần này, rõ ràng là thiên
- địa cố ý muốn bù đủ phần
phần mặt mũi lần trước đã
: thiếu mất. Nên đến tận bây giờ bài tiên nhạc chúc mừng vẫn còn chưa kết thúc.
_— Nhìn bụng dạ hẹp hòi kia
xem hệt như đầu óc có bệnh
. Vậy.
May mắn là lần này hắn không lựa chọn lâm trận đột phá, thời gian vẫn khá là dư
dả, nếu không kiểu gì hắn
_ cũng không thể tránh được,
: sẽ phải mặc kệ mặt mũi của
nó, chặn đứng quá trình này thêm một lần nữa.
__ Sáu cây đạo trụ này, hắn đã dùng mấy tên đại tướng Phản Hư tầng mười hai của Quy
: quân lúc trước để xây nên.
Ngoài ra, hắn còn thu hoạch
- được ba con Đại Yêu ở chỗ của mẫu tộc Kha Lão Thất, chúng hoàn toàn có thể ngưng luyện thành Trấn
' Thạch nhất phẩm đỉnh cấp.
"Đã đủ rồi." Thẩm Nghỉ lại nhìn về phía Đạo Cung, nếu tính luôn cả Ô Tuấn và Nhục Dực Tàm Trùng, thì nói thật, hắn có nắm chắc cực lớn để
một hơi đúc thành cảnh giới
Phản Hư tầng mười, hơn nữa
: xác suất lớn vân đạt đến
Thiên Cung, nhưng hắn lại
không gấp gáp.
__ So Với trực tiếp đột phá thì
tạm thời hai con Đại Yêu này vẫn còn có thể phát huy ra
tác dụng càng lớn hơn.
__ Nghĩ đến đây, Thẩm Nghi lại gọi Ô Tuấn ra, sau đó lấy ba bộ thi thể, theo thứ tự là hai con Kim Văn Quy đại tướng
' Phản Hư viên mãn, cùng với
lão rùa đen có thể sánh
' ngang với Bạch Ngọc Kinh kia.
Sau khi tâm thần khẽ động, ba bộ yêu thi cường hãn ấy nhanh chóng hóa thành biển . máu, được hắn rót vào trong
cơ thể Ô Tuấn, lực lượng
huyết mạch nồng đậm trong đó làm cho người ta nhìn mà
phát khiếp.
Thông qua hồi giao thủ giữa Đạo Tử Thiên Kiếm Tông và
Thủy tộc, hoàn toàn có thể
nhìn ra, dù cùng là Bạch
Ngọc Kinh, nhưng chênh lệch giữa hai bên vẫn cực kỳ rõ ràng.
_ Nếu để Tô Hồng Tụ thành
công mở ra tòa tiên thành
' thứ hai, chỉ sợ nàng hoàn toàn không cần đến hắn, vẫn có thể dễ dàng chém giết toàn bộ đám yêu ma đương trường.
Có lẽ sau khi ăn mấy bộ yêu
thi này, Ô Tuấn cũng có thể
gia tăng tới cấp độ tương tự?
Trong lúc Ô Tuấn đang hấp
- thu yêu thi, Thẩm Nghỉ lại gọi
con Nhục Dực Tàm Trùng kia ra, cùng với thi thể đông đúc
của đám đồng tộc nó.
__ Mặc dù chất lượng kém hơn rất nhiều, nhưng số lượng hoàn toàn lấn áp. Đây mới là, dốc hết lực lượng toàn tộc,
' nuôi dưỡng một vị tuyệt thế
thiên kiêu theo ý nghĩa chân
' chính của nó.
Hai bức Trấn Thạch một trái một phải, trực tiếp bảo hộ bên cạnh Thẩm Nghi, bọn họ
đều ngồi xếp bằng, lặng lẽ
hấp thu lực lượng huyết
mạch mênh mông.
Ngày đêm luân chuyển, đợi cho đến khi mặt trời mọc, rốt cuộc Ô Tuấn cũng mở mắt, Nhục Dực Tàm Trùng theo sát phía sau, dù thân thể là trấn
: thạch, nhưng toàn thân cả
hai vẫn có yêu khí đang lặng
- lẽ tràn ra.
Thực lực của cả hai tương đương. Đó là một loại yêu khí
': khủng bố mà Thẩm Nghi
chưa từng trông thấy.
"Nếu Đạo Tử Thiên Kiếm Tông mở ra hai tòa tiên thành, các ngươi có thể thắng được nàng hay không?" Thẩm
Nghi nghiêng đầu nhìn lại, _ trong câu hỏi có mang theo vài phần tò mò.
Chẳng qua tình huống tiếp theo lại khiến hắn có chút ngoài ý muốn, bởi vì vừa trải qua loại gia tăng to lớn như thế nhưng hai con yêu vật
này vẫn có thể duy trì sự tỉnh
táo như bình thường. Sau khi
: chúng thoáng suy nghĩ một lát, mới có chút chần chờ nói: "Hồi bẩm chủ nhân, nếu cả hai chúng ta hợp lực, hẳn là
_ sẽ có 20% chiến thắng."
"Chânh lệch nhiều như vậy sao?" Thẩm Nghỉ có chút ngoài ý muốn hỏi.
Ô Tuấn ngậm miệng lại,
trong lòng có chút xấu hổ,
cuối cùng vân là con Nhục
: Dực Tàm Trùng có kiến thức
tương đối uyên bác, tỏ vẻ hèn mọn nói: "Chủ nhân có điểm
không biết, tuy cùng là một
- tòa thành nhưng loại Đạo
Binh lẫy ra lại khác nhau một trời một vực. Giống như Tô
: Hồng Tụ kia, thời điểm nàng
còn dừng tại ở Phản Hư cảnh
: đã từng đúc thành bảy tầng Thiên Cung, vì vậy, thứ nàng lấy ra từ trong Long Hán đại thành chính là Hồng Mông
: Thiên Binh. Tuy ta cũng
không biết nàng có thể lấy ra
' thứ gì từ trong Xích Minh thành, nhưng ít nhất cũng là Thanh Loan Tiên Binh."
"Đây vốn không phải thứ mà
nhóm tu sĩ Bạch Ngọc Kinh
_ bình thường khác có thể so
: sánh được. Nếu là loại tu sĩ
Bạch Ngọc Kinh mở ra hai thành bình thường, chỉ có thể
cầm được Linh Binh tới chiến
đấu thì một mình ta cũng có
thể đối phó được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận