Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 851: Có Tiến Triển Nghĩa Là Có Th...

Chương 851: Có Tiến Triển Nghĩa Là Có Th... Chương 851: Có Tiến Triển Nghĩa Là Có Th...
Khí tức tĩnh mịch nồng đậm lan tràn, lại nhanh chóng hội tụ về phía bóng người đang : bay lơ lửng kia. Chỉ thấy một mảnh sương mù màu xám trắng đan xen, trực - tiếp ngưng tụ thành một bộ giáp trụ không trọn vẹn, chỉ ' bao trùm được phần vai và cánh tay phải. Đồ văn trên đó vô cùng quỷ dị, cũng chẳng có chút ý nghĩa thực tế gì, nhưng : không hiểu vì sao khi người : bên ngoài nhìn thấy nó, lại phát sinh một loại cảm giác hoang đường tựa như tâm thần đã bị nó kéo vào. Thẩm Nghi siết chặt năm
: ngón tay chậm chạp mà hữu
lực, phần giáp cổ tay sắc bén
_ nối liền với da thịt. Trong chốc lát sau, một vòng khí tức mênh mông kinh người khiến thiên địa cũng hóa thành hư
vô nhanh chóng phát tán ra
ngoài. "Hình như cũng không tệ lắm?" Thẩm Nghỉ buông tay ra, trực tiếp hóa giải bộ giáp trụ màu xám trắng quỷ dị
này. Đại trận xung quanh
cũng nhanh chóng tụ tập lại,
: một lần nữa rơi vào vị trí lồng
ngực của hắn.
Hắn vốn không quá tình nguyện đi nghiên cứu sâu
: thêm về phương diện trận
pháp. Dù sao thì đại đa số
- tình huống hắn gặp phải bây giờ, bên cạnh đều không một người nào có thể hỗ trợ hắn kéo dài thời gian, để cho hắn
an tâm bày ra đại trận. Học
chút trận pháp thô thiển
' nhằm đề phòng bất cứ tình huống nào xảy ra thì cũng được, nhưng học loại linh trận cần tiêu hao lượng thọ nguyên khủng bố như vậy để
bày ra, Thẩm Nghỉ lại có cảm
_ giác hiệu quả mình nhận
: được hơi thấp so với giá cả
phải tiêu tốn.
Nhưng hiển nhiên là tình
huống bây giờ đã khác. Sau khi trực tiếp khắc Quy
: Khư Tiên Giáp Trận này trên
người, hắn có thể sử dụng nó
: bất cứ lúc nào mình muốn, quả nhiên thứ mà vị tông chủ
Nam Dương tiền nhiệm kia lấy ra chính là đồ vật thích
' hợp để chiến đấu cận thân
nhất. Hơn nữa, sau khi cảm nhận một chút hiệu quả từ nó, hắn đã đưa ra suy đoán khá khả quan, ít nhất là thứ này sẽ
không yếu hơn Thiên Diễn Tứ
Cửu.
"Phù." Thẩm Nghi thoáng điều chỉnh hô hấp một chút,
lại đưa mắt nhìn về phía thọ
nguyên của yêu ma còn lại. [ Thọ nguyên của yêu ma
còn thừa: 427 ngàn năm ]
: Điểm khác biệt lớn nhất giữa Quy Khư Tiên Giáp Trận và Thiên Diễn Tứ Cửu chính là sau khi thoát khỏi cảm ngộ
của Huyền Khánh, chỉ dựa
vào chính mình thôi diễn,
' Thiên Diễn Tứ Cửu không hề tăng tiến thêm, mà thiếu chút nữa nó đã bức cho đống tàn niệm của yêu ma trong cơ thể hắn tán loạn biến mất.
Nhưng Quy Khư Tiên Giáp
Trận... chỉ hơi chậm mà thôi.
Có tiến triển nghĩa là có thể
thúc đẩy! Nhưng vào khoảnh khắc đó,
rõ ràng Thẩm Nghỉ còn chưa
bắt đầu điều động thọ
: nguyên của yêu ma, đã cảm nhận được một chút buồn nôn. Nếu hắn nhớ không lầm, thì với loại công pháp cần
- đến đầu óc này, trước kia hắn
cũng chỉ thôi diễn được tối đa
' là mấy vạn năm mà thôi, lấy ví dụ như công pháp cấp độ Ly Hỏa Phần Tâm Chưởng chẳng hạn, nhưng ở trước mặt Phản Hư linh pháp chân
chính, nó lại có chút nhỏ bé
' không đáng kể tựa như tiểu
vu gặp đại vu. Hắn lại một lần nữa trở về
đỉnh núi kia, khoanh chân
ngồi xuống, thọ nguyên của yêu ma mênh mông bắt đầu
điên cuồng rót vào bên trong
Linh Trận Pháp.
[ Năm thứ nhất, ngươi lại thử tiếp xúc với phần linh trận mênh mông hơn bên
trong thức linh trận này.
Nhưng ở thời điểm hiện tại,
' cảm ngộ của tiền bối vốn đã chống đỡ cho ngươi tu hành giờ không còn tác dụng nữa. Ngươi bắt đầu nhớ lại những độ trận đồ mình đã từng học
thuộc được trên vạn năm
_ qua, cố gắng tìm ra quy luật,
- rồi từ đấy mà suy luận ra
phần tiếp theo trong vô số năm tháng buồn tẻ chán
nản ]
Theo quá trình thọ nguyên của yêu ma trôi đi, bộ áo đen
: vần một mực yên lặng,
nhưng ngũ quan tuấn tú trên
: khuôn mặt trắng nõn của thanh niên ấy đã dần dần trở nên dữ tợn. Mồ hôi rơi như mưa, trong nháy mắt đã ướt
' nhẹp toàn thần.
Khi vẻ mặt khôi phục lại bình tĩnh, đôi mắt trong suốt kia đã nhanh chóng bị một mảnh mê man chiếm cứ, thoạt nhìn cả người có chút ngây ngốc.
Thiên tư không đủ, lại phải
: cưỡng ép tu tập linh pháp.
Đây tuyệt đối là hành vi bị người trong Tiên Tông khinh
bỉ chê cười.
Xét cho cùng, sinh linh trên thế gian đầu có đạo của riêng
: mình, nếu cứ cưỡng ép bước
lên con đường không thuộc
: về mình, chỉ có thể bị đập thành mảnh nhỏ, căn bản không thể thành công.
Trừ phi... Có được thời gian
Vượt xa người thường.
Ngày đêm luân chuyển, bảng
giao diện đã sớm ngừng thôi
diễn, nhưng trong đôi mắt của Thẩm Nghi vẫn không có lấy một chút ánh sáng nào, giống như hắn đã hóa thành một bức tượng người.
Sau khi đầu ngón tay khe khẽ run rẩy, hắn lảo đảo đứng dậy, sau đó lại thoát lực nằm sấp xuống đất, điên cuồng nôn khan, tựa như muốn phun hết cả ngũ tạng của Đạo Anh ra ngoài. Tu sĩ Phản Hư, dù tăng thêm các loại thiên tài địa bảo, thì thọ nguyên cũng chỉ đạt đến ' năm vạn năm thôi. Dốc cả cuộc đời, đi nghiên cứu một . loại pháp môn, đã coi như loại người cứng đầu hiếm thấy, nhưng hành vi kiên quyết ngồi yên một chỗ, mê mang suốt hai mươi hai vạn năm, sau đó để cho toàn bộ ảnh hưởng tiêu cực của : quãng thời gian dài đăng đăng này hội tụ trong khoảng thời gian cực ngắn như thế, hiển nhiên là gần như đã phá hủy thần trí của Thẩm Nghỉ rồi. Nếu không phải bảng giao
' diện gánh chịu đến chín mươi
chín phần trăm áp lực, chỉ
: phản hồi một phần cực kỳ bé nhỏ lên người hắn, chỉ sợ hiện tại hắn đã biến thành kẻ ngu sĩ.
[ Phản Hư (Linh). Quy Khư
' Tiên Giáp Trận: Tiểu Thành]
[ Thọ nguyên của yêu ma
còn thừa: 207 ngàn năm ]
Thẩm Nghỉ dùng ống tay áo
_ cần thận lau khóe môi, lại thò
: bàn tay run rẩy ra, trên đầu
ngón tay có thêm một sợi tơ vàng phủ sương đen. Hắn thở
hổn hển từng ngụm từng ngụm, khóe môi vừa mới lau : sạch sẽ lại bị huyết tương làm bẩn. May mà sau đó, bàn tay cũng ổn định được. Bởi vì vẽ trận đồ lên thân thể tuyệt đối ' không cho phép có một chút sai lâm nào. Ngay tại khoảnh khắc, bắt đầu vẽ trận đồ lên ngực, dường như cả người Thẩm Nghi đã tiến vào một loại trạng thái huyền diệu nào đó rồi, chỉ thấy đầu ngón tay : vững như bàn thạch. Rồi dưới sự dẫn dắt của thần hồn, hoạt động của tơ vàng đã trở nên chính xác hơn lúc trước ' không biết bao nhiêu lần, không có một chút đình trệ nào, toàn bộ quá trình đầu lưu loát tựa như một dòng sông lớn lao nhanh.
Hạ bút thành văn.
Nét bút dừng, đại trận thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận