Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 698: Phong Tỏa Hoàng Thành, Mở...

Chương 698: Phong Tỏa Hoàng Thành, Mở... Chương 698: Phong Tỏa Hoàng Thành, Mở...
Xuất thân từ Thanh Châu, mà
: ngay lúc này mà lại đến tìm
Khương sư muội... Chỉ cần
: nghe là biết bọn họ đâu phải đi tìm Khương Thu Lan, rõ ràng là muốn tìm Thẩm Nghi mà.
Đối với Thanh Châu, đệ tử
' Ngô Đồng sơn gần nhữ tương đương với tiên nhân trong truyền thuyết. Giờ phút này, vị Đồng tiền bối này lại chủ động đưa ra yêu cầu dẫn
đường!
Du Long Đào nhanh chóng
lấy lại tỉnh thần từ trong ngạc nhiên rồi vội vàng dẫn mọi
người đi theo. Một đường
Xuyên qua mấy cái sân nhỏ,
đi tới bên ngoài Giáp viện Võ Miếu.
Không cần Đồng Tâm Xuyến
: nhiều lời, Lâm Bạch Vi chỉ cần liếc mắt một cái đã nhìn thấy mấy bóng hình xinh đẹp đang đứng trong đám đông
trước mặt, tổng cộng không
đến mười người lại chia ra
phe phái rõ ràng. Khương sư tỷ đã lâu không gặp, dường như vẫn giống như trước, đang yên tĩnh
đứng hàng đầu tiên, ở phía
_ sau nàng là một nữ nhân đã
bị khoét đi hai mắt. Còn một
bên khác, được một bà lão dẫn dắt, một nam nhân trung
niên dẫn theo hai nữ nhân
đang đứng phía sau. Về phần mấy người cuối : cùng, bọn họ đang mặc phục sức của người coi miếu. Thấy vẻ mặt nghiêm trọng của đám người này, bỗng nhiên đáy lòng Lâm Bạch Vi khẽ run rẩy, có loại dự cảm không ổn. Nàng yên lặng đi ' vào, đứng ở trong góc. "Ngô đại nhân, ngài có thể đi vào hỏi một chút xem rốt cuộc đây là tình huống gì hay không?” Ngũ tổ Hứa gia lo lãng xoay người nhìn lại. Bà : dân theo toàn bộ gia tộc di chuyển đến Đại Càn, có thể nói là chưa quen với cuộc sống ở nơi đây, mà chỗ dựa duy nhất của bọn họ lại chính là Thẩm Nghi. Nếu đối
: phương xảy ra chuyện, Hứa
gia sẽ lâm vào hoàn cảnh cực
- kỳ khó xử. "Không thể, Thẩm đại nhân có lệnh, bất cứ kẻ nào cũng
' không được đặt chân vào
Giáp viện nửa bước." Ngô
' Đạo An nhìn thẳng về phía trước, không chớp mắt trả lời. "Sư đệ hạ lệnh lúc nào?" Ở bên cạnh lão, Chúc Giác đang
lơ lửng tại chỗ, nhỏ giọng hỏi
một câu.
Trên thực tế, thân là đệ tử Võ Miếu, bọn họ lại chẳng hiểu
cái gì, chỉ biết đột nhiên bộ
Kim Thần Pháp Tướng kia
hiện thế, lằng lặng trấn thủ ở nơi đây thôi. Sở dĩ bầu không
: khí trở nên căng thẳng như
thế, đều là vì một loạt mệnh
: lệnh của Ngô Đạo An, trực tiếp phong tỏa Hoàng thành, mở ra đại trận.
Ngô Đạo An hậm hực liếc mắt nhìn Chúc Giác một cái nhưng không nói gì.
Theo hiểu biết của lão về
Thẩm sư đệ, dù đối phương
_ rời đi hay trở về đều lặng lẽ
: không tiếng động, nếu không
phải bản thân còn cần hương hỏa nguyện lực, chỉ sợ sẽ
không một ai hay biết hành tung của đối phương. Lần này, hắn lại làm ra thanh
- thế to lớn như vậy, khẳng
định là đã xảy ra vấn đề gì
rồi. Lão chỉ là một Võ Tiên, nếu không đưa Thẩm sư đệ ra, làm sao trấn trụ được tình hình?
Không nói đến những cái
' khác, chỉ tính riêng đám người Ngô Đồng sơn này thôi cũng thấy khó xử rồi, trân đời này ai có thể quản được bọn họ?
ñ
Hứa Uyển Vận đảo mắt nhìn chung quanh, cảm nhận được
bầu không khí tĩnh lặng này,
bỗng nhiên trong lòng lại sinh ra một chút cảm khái.
Đại Càn, Hứa gia, Ngô Đồng
: sơn. Ba thế lực hoàn toàn không dính dáng gì đến nhau, lại hòa hợp đứng cùng một chỗ trong mảnh sân bên
ngoài.
Ngay cả vị nữ nhân đã mất hai mắt kia, nàng ta vốn là đại sư tỷ Ngô Đồng sơn, cao nhân tiền bối đã đạt tới Hóa Thần viên mãn, vậy mà giờ
phút này cũng thành thành
thật thật đứng ở ngoài sân
chờ đợi.
Lại còn nữ tử họ Khương đứng ở phía sau kia nữa.
Đúng là khỏi phải nói, người sau càng xinh đẹp hơn người
trước.
: Chẳng lẽ đây là sắp xếp thứ tự theo tư sắc sao? Nghĩ đến đây, Hứa Uyển Vận
: thoáng do dự một chút, lại
tiến về phía trước nửa bước,
' nói chính xác hơn là trong ánh mắt nghi hoặc của Hứa Thanh Nhi, nàng vừa thoáng đứng ở phía trước đối phương nửa bước.
"Hai ngươi an phận chút đi."
: Hứa Hồng Đức nhíu mày
trừng mắt nhìn hai nữ tử. Thân là lão phụ, làm sao ông
ấy không biết tâm ý của
: Thanh Nhi, nhưng... Nhưng ở
xung quanh đây vốn chẳng có lấy một người bình thường
': nào, mặc dù bản thân ông ấy
là tộc trưởng Hứa gia, cũng
: không thể tranh thủ một chút ưu thế thay khuê nữ nhà mình.
"Vẫn chưa có tin tức sao?"
Miêu Thanh Tuệ từ đằng xa đi
_ tới, lặng yên nháy mắt với Đồng Tâm Xuyến: "Ta nhận được tin đồn, có người nhìn thấy Tử Tiêu Thần Lôi Kiếm Cung ở gần Thiên Yêu quật."
Sau khi Nhiếp sư huynh rời
- núi, mọi người vẫn chậm
chạp không đợi được ba người Linh Hề sư tỷ trở về, lúc
này mới khởi hành tiến về Đại
Càn tìm kiếm. Đợi cho đến khi nhìn thấy ba
người bọn họ, lại không ngờ
tình cảnh thê thảm thế này,
- tuyệt đối là người sau càng chật vật hơn người trước. Trong ba người bọn họ,
Thanh Phong là thảm nhất,
mãi tới tận bây giờ, gã vẫn
' còn nằm ở trên giường, hôn mê bất tỉnh.
"Ngươi ở chỗ này trông coi, ta đi tìm sư huynh." Đồng Tâm
Xuyến gật gật đầu, sau đó
. quay người đi ra bên ngoài.
: Đúng vào lúc này, lại nghe
một tiếng “rắc” trầm đục truyền ra, cánh cửa gỗ vỡ
vụn, một bóng dáng bay
thẳng tới, ngay trước mắt bao người. Đối phương “Phù phù” lăn lộn vài vòng trên mặt đất, cuối cùng trực tiếp lăn xuống : dưới chân Đồng Tâm Xuyến. "Hít." Trong ánh mắt khó tin của gã, Nhiếp Quân nhe răng trợn mắt, liếc Đồng Tâm Xuyến một cái, cáu gắt hỏi: "Nhìn cái gì?” Dứt lời, gã lập tức đứng dậy phủi đi lớp bụi trên y phục, lại hung hăng hướng thẳng vào phòng hô lớn: "Vừa rồi không tính, ngươi ra tay đánh lén, chúng ra đánh lại lần nữa đi." Lời còn chưa dứt, một thanh Huyền Kiếm đã bắn thẳng ra ngoài rồi “Ba” một tiếng đập thẳng lên mặt Nhiếp Quân.
"Xéo đi." Nương theo tiếng
: nói, một bóng người mặc áo bào đen đã thong thả bước ra khỏi cửa. Trên khuôn mặt trắng nõn tuấn tú bên dưới
_ mái tóc tán loạn của Thẩm
Nghi là một đôi mắt rạng rỡ
' thần quang, không hề nhìn ra một chút dấu hiệu nào cho thấy hắn đang bị thương cả. Hắn hoàn toàn không ngờ,
bản thân vốn nể tình Nhiếp
Quân đã giúp mình lấy kim
- tiễn ra, nên mới tốt bụng đưa
bảo đan Nam Dương tông chữa thương cho đối phương,
kết quả là hai kẻ ngu này vừa
: mới mở mắt ra, phản ứng
đầu tiên lại là muốn rút kiếm động thủ. "Sư huynh.” Miêu Thanh Tuệ : nhìn vết kiếm trên mặt Nhiếp Quân, mí mắt thoáng giật giật hai cái. Rốt cuộc là từ khi nào hai vị chí cường giả trẻ tuổi trong lòng nàng, đã trở nên quen thuộc đến mức này rồi? Hơn nữa người bị đánh ra ngoài lại là Nhiếp sư huynh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận