Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 720: Hóa Hư Vô Thành Thực Thể!

Chương 720: Hóa Hư Vô Thành Thực Thể! Chương 720: Hóa Hư Vô Thành Thực Thể!
"Điệu hổ ly sơn, điệu hổ ly
sơn." Lão câu không ngừng đi
qua đi lại, cứng rắn kiềm chế
: sát ý trong lòng. Nó đã không còn là con linh khuyển trẻ tuổi ngày xưa, nhiều năm trôi qua như vậy, thực lực vẫn
' không tiến thêm một chút
nào, đã khiến cho thể phách
' của nó càng ngày càng trở nên già yếu. Không thể nhẹ nhàng nghiền chết đám tu sĩ cùng cảnh giới
trước kia được.
"Ác tặc!" Trương Lai Phúc
thoáng bình ổn lại hô hấp, nó
tuyệt đối không thể mắc lừa.
' Những năm gần đây, nó nỗ
lực nhiều như vậy, dưới móng vuốt đã hội tụ vô số vong
: hồn, lại miệt mài nuôi dưỡng
chúng yêu, chỉ vì thủ hộ nội
- tình của tông môn. Nó muốn dùng điều này để đền bù cho sai lầm tham ăn nuốt linh dược năm đó.
Nhưng đám phàm phu tục tử
' hạ tiện này, lại luôn muốn tới phá hỏng chuyện lớn của nó. Có lẽ chính vì như vậy, tổ sư gia mới chậm chạp không chịu tha thứ cho Trương Lai
Phúc này.
LÝ niệm tới đây, Trương Lai
Phúc lại một lần nữa quay trở về trên chiếc bồ đoàn, thấp
giọng nói: "Đệ tử cam đoan
_ với ngài, đợi thời cơ thích hợp
đến, tất sẽ tự tay diệt trừ bọn ác tặc xâm phạm này, thu hồi
trân bảo của tông ta."
: Dứt lời, nó lại một lần nữa nhắm mắt xuống, bắt đầu nghỉ ngơi dưỡng sức.
"Đây là nơi nào?" Lý Thanh Phong tò mò nhìn màn sáng trước mắt.
Những tồn tại có tu vi thấp
kia gần như đầu lưu lại bên
ngoài Thiên Yêu quật.
Theo lý mà nói, Lý Thanh Phong cũng nên ở bên ngoài,
nhưng do gã mặt dày mày
dạn cứ quyết tâm đi theo. Hỏi xong câu này, không thấy
ai đáp lại, Lý Thanh Phong có
chút nghi hoặc quay người,
: mới phát hiện Nhiếp sư huynh đang trầm mặc nhìn chằm chằm vào màn sáng nọ, trong đôi mắt đầu là hồi ức.
Bỗng nhiên, gã phản ứng lại:
"Nơi này chính là Tàng Pháp Các?"
Nhiếp Quân vẫn không nói gì, chỉ chậm rãi nhắm mắt xuống. Đó là thời khắc kích
_ thích hung hiểm nhất kể từ
: khi gã chào đời cho tới nay,
đáng tiếc là từ sau khi thoát khỏi nơi đó, gã không còn tìm
được một cơ hội nào tương
tự như vậy. Khi một lần nữa đặt chân đến
nơi này, bỗng nhiên Nhiếp
Quân lại có cảm giác huyết
- dịch trong cơ thể mình vừa bắt đầu sôi trào lên.
Rốt cục gã cũng một lần nữa đi đến nơi này rồi.
"Phù." Nhiếp Quân không vội vàng cất bước tiến lên, mà đưa mắt nhìn về chỗ sâu bên trong Thiên Yêu quật. Không biết đã đợi bao lâu, nhưng
bên kia vẫn không có bất kỳ
phản ứng nào.
Trước kia nơi này có đến mười vị Đại Yêu Hoàng, gã có
thể trực tiếp xông vào, sau đó ở trong tuyệt cảnh ngộ ra
: Đạo Cung, cuối cùng là thành
công thoát thân, nhưng đến
: hiện tại, khi toàn bộ Thiên Yêu quật đã hóa thành một khoảng không trống rỗng, thì gã lại bị chuỗi gông xiềng
trong lòng ngăn ở ngoài cửa.
Cứ mãi xoắn xuýt phân vân rốt cuộc là lựa chọn của sư phụ và của Thẩm Nghi cái nào mới là đúng đắn, nhưng lại quên mất con đường nào
mới là thứ càng thích hợp với
mình hơn.
Bản thân gã chính là kiếm tu
lấy sát phạt chứng đạo.
Và mãi cho đến khi chân
chính đi tới, gã mới phát hiện, kỳ thật mọi chuyện cũng ' không quá mức đáng sợ như trong tưởng tượng. Đương nhiên lão cẩu trong truyền thuyết kia cực kỳ cường đại, nhưng cũng giống _ như bọn họ, đối phương cũng có nỗi e ngại của riêng ' mình. Nhiếp Quân thò tay về phía màn sáng, dò xét được một nửa rồi lại chậm rãi buông xuống.
Vốn dĩ gã còn muốn vào nhìn Tàng Pháp Các thêm một lần nữa, thử xem có thể cởi bỏ
khúc mắc trong lòng hay : không, nhưng đến hiện giờ lại phát hiện, bản thân vốn không cần thiết phải làm như
vậy.
Trong chốc lát, bên trong màn sáng đã biến thành một mảnh gió nổi mây phun.
Tử Tiêu Thần Lôi nổ vang ầm
âm!
Từng thanh trường kiếm treo
lơ lửng trên hư không, với
những sợi xiầng xích quay
cuồng không ngứớt. Trên một chiếc bảo tọa cực lớn, thanh
. trường kiếm sắc bén nhất
- vừa hiển lộ ra hình dáng của
nó.
Hóa Thần viên mãn.
Khí tức trên người Nhiếp Quân tăng vọt, nhưng vẫn : chưa dừng lại. Gã mở bàn tay ra, một viên đá tản ra u : quang trực tiếp bay lên không trung! Tảng đá bay lên bảo tọa, tiến _ sát lại gần thanh trường kiếm ấy, cuối cùng đã hóa thành ' một viên U Quang Bảo Ngọc khảm trên chuôi kiếm. Chính tại khoảnh khắc đó, có cảm giác như Tử Tiêu Thần Lôi Kiếm Cung đã triệt để phân tách độc lập với mảnh : thiên địa này rồi, thậm chí nó còn được khắc lên khí tức mà chỉ một mình Nhiếp Quân mới có. Hóa hư vô thành thực thể. Giữa màn trời vừa xuất hiện
: một tòa Kiếm Cung khổng lồ
có thể nhìn thấy và sờ được! Bai Bail Bal Lý Thanh Phong dùng sức
giáng cho mình mấy cái bạt
tai, hai mắt trợn trừng nhìn
' chằm chằm lên bầu trời. Tầng bình cảnh đã ngăn cản Nhiếp sư huynh nhiều năm lại bị phá ngay sau khi đối
phương lắc lư một vòng bên
_ trong Thiên Yêu quật?
Hiện giờ, đối phương đã biến thành đại tu sĩ cùng cảnh giới
với sư phụ rồi? Tòa Đạo Cung ở phía chân trời vừa lặng yên hóa thành một luồng lưu quang, chui : vào mỉ tâm Nhiếp Quân. Gã giang hai tay ra, thoáng cảm thụ một lát. Tới khi mở ' mắt lại, khí tức đã nội liễm tới cực điểm, phong mang trên ' người cũng biến mất không còn thấy đâu nữa. Nhiếp Quân nắm Huyền Kiếm trên tay, nghiêm túc chắp tay về phía màn sáng kia, dường _ như đang cảm kích ân huệ - giải đáp nghi hoặc của một người nào đó, rồi lập tức lấy Đạo Bài tới, rót khí tức vào trong đó, khiến cho đồ án Nam Dương trên tấm thạch
: bài đột ngột bị một tầng lưu
quang bao trùm, trực tiếp
: bộc phát ra khí tức ngút trời. Hành động này cũng là đang trả lại ân tình.
Rốt cục mục tiêu của lão cẩu ' kia cũng có thể chuyển dời từ Diệp Văn Huyên biến thành
Nhiếp Quân gã.
"Ta chuẩn bị xong rồi." Gã nhẹ giọng nói một câu, cũng ' không biết là đang nói : chuyện với màn sáng hay là đang hướng về phía chân trời. Trong Tàng Pháp Các, Thẩm Nghi hơi ngước mắt nhìn những tòa pháp trận vốn
: luôn thủ hộ vô số miếng ngọc
giản ở trong này, lại chậm rãi
: biến mất không còn thấy đâu nữa. Ngay sau đó, hắn lại đưa mắt nhìn Đồng Tâm Xuyến đang ngẩn ngơ trước mặt:
"Không liên quan gì tới
ngươi, cứ chuyên tâm học là
được." Một đường hắn đều dựa vào yêu ma để thôi diễn võ học, cuối cùng đến hôm nay cũng
có cơ hội truyền thụ cho
. người khác rồi.
"Ta hiểu." Đồng Tâm Xuyến ngồi trên mặt đất, được thần
hồn của Thẩm Nghi dẫn dắt,
bắt đầu nghiêm túc miêu tả
trận "Cấm" trong Thiết Họa Ngân Câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận