Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 849: Phản Hư (Linh). Quy Khư Tiê...

Chương 849: Phản Hư (Linh). Quy Khư Tiê... Chương 849: Phản Hư (Linh). Quy Khư Tiê...
Ngay sau đó, Thẩm Nghỉ
': nhằm hai mắt lại, lựa chọn thi
thể của mười hai con yêu ma
Thủy tộc còn lại trong nhẫn. Cùng một thế lực, mặc dù không có Long Ngư, nhưng
cũng không thiếu yêu ma
đồng tộc. Phân chia sơ qua
' một hồi, đống này cũng chỉ đủ cô đọng để bảy bức Trấn Thạch mà thôi. Đây là chuyện tốt cũng là
chuyện xấu. Dù sao thì căn cứ
_ vào kinh nghiệm Thẩm Nghi
: nhận được sau khi ra ngoài
trong khoảng thời gian gần đây, thì càng tu luyện Thăng
Cung Pháp sẽ càng gian nan,
: phẩm cấp của đạo trụ không
chỉ ảnh hưởng đến quà tặng của thiên địa, nó cũng đại
biểu cho thành tựu cuối cùng
của hắn, xem hắn có thể đi
: được bao xa trên con đường tu luyện này.
Ba tầng đầu đầu là Thiên : Cùng. Thẩm Nghi đã được trải nghiệm chỗ tốt của Hồng ' Mông Tử Khí, và những thứ
như thế này đương nhiên là
càng nhiều càng tốt.
Đương nhiên, bỏ qua chuyện đó không nói đến... thì hiện tại dù hắn có thể ngưng tụ : được mười hai bức Trấn Thạch, lượng thọ nguyên của
yêu ma trong tay cũng không đủ dùng.
Thẩm Nghi thu lại tâm thần, bắt đầu điều động thọ
' nguyên của yêu ma đi ngưng
tụ Yêu Ma Bản Nguyên. Từng luồng yêu hồn dần dần
được tái tạo ra, cùng lúc đó, yêu ma huyết nhục cũng tụ
: hợp vào mi tâm.
[ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: 450 ngàn năm ] Sau khi bảng giao diện ngừng phát sinh biến hóa, bảy bức
Yêu Ma Trấn Thạch cực kỳ
. sống động đã hiển hiện ra ở
- thức hải bên trong mi tâm,
Lượng Trụ Xích cũng lộ diện,
từ từ đi đo đạc từng cái.
Kim mang chiếm cứ tầm nhìn.
Tất cả đều là đạo trụ từ nhị phẩm trở lên, thậm chí bức
: Trấn Thạch nổi bật nhất trong
đó cũng chỉ yếu hơn Thanh Tê
Trấn Thạch nửa bậc mà thôi. Cảnh tượng khủng bố như vậy, nếu đổi lại là tu sĩ khác,
có lẽ đối phương sẽ phải
dùng cả đời mình để theo
' đuổi, nhưng đối với Thẩm Nghi, đây cũng chỉ là chút thu hoạch ngoài ý muốn hắn thuận tay làm trong quá trình đi tống tiền mà thôi.
Sau khi chọn lựa ra sáu bức
Trấn Thạch, lại một lần nữa
vận hành Thăng Cung Pháp, bốn phía xung quanh hắn lập
tức biến thành màu trắng
' xoá, lại đột nhiên có thêm
một mảnh Huyết Hải Đạo Cung.
Theo thời gian trôi qua, quá
- trình giống như đúc lại bắt đầu tái hiện. Không cần phải lo lắng thăng cung thất bại, được sáu cây đại trụ nhị
: phẩm chống đỡ, Vô Lượng
Yêu Hoàng Cung lại thong thả
' củng cố thêm một tầng đại điện! Phản Hư tầng năm.
Một luồng tử ý chậm rãi xuất
_ hiện trong mảnh sương trắng
: nồng đậm chung quanh. Dù
đã cách một tòa pháp trận, nhưng thiên địa vẫn chuyển
phần ban tặng tới đúng hẹn.
Đáng tiếc là lần này, người
vây xem chỉ có duy nhất một vị lão nhân ảo ảnh không có
thần trí trước mặt mà thôi.
: Lão mỉm cười ôn hòa, đang chờ đợi Huyền Khánh nói mình muốn học linh pháp gì, dường như hoàn toàn không
nhìn thấy tòa Vô Lượng Yêu
Hoàng Cung Hoàng năm tầng
' kia.
Thẩm Nghi thu hồi Đạo Cung,
hơi có chút cảm khái đứng
_ dậy, sau đó đi về phía lão
: nhần kia. Hăn chắp tay lại
theo thói quen, nhẹ giọng nói: "Ta tu Thiên Hoàng Bất
Diệt Chân Thân đã đến viên
_ mãn, lấy Thiên Diễn Tứ Cửu
làm phụ trợ, thân pháp có Long Dược Thiên Tẵẫn, xin hỏi - tiền bối, nếu muốn tăng cường thực lực thì nên bắt tay từ phương diện nào?” "Với thiên tư của ngươi, đã tu hành Thiên Diễn Tứ Cửu viên ': mãn, thì ở cảnh giới Bạch Ngọc Kinh trở xuống, cũng đủ dùng rồi." Ông lão kia nhẹ giọng khuyên nhủ. "Phù." Thẩm Nghi khẽ thở ra một hơi, sau đó thành thành thật thật nói: "Thiên tư của ta rất bình thường." Đại khái là thế này, nếu chỉ dựa vào bản thân thì ngay cả đột phá sơ cảnh, hắn cũng - thấy khó khăn, mà kể cả khi đã nhận được kỳ ngộ thì cũng chưa chắc hắn đã có thể tiếp
xúc đến cấp bậc Ngọc Dịch
cảnh. Đương nhiên, rất có thể
- là vị lão giả này vốn không biết sơ cảnh và Ngọc Dịch là cái gì.
"Thiên tư bình thường?” Có lễ
là trong suy nghĩ còn lưu lại
' của lão nhân vốn không có lời đáp lại cho câu nói này. Bởi vậy lão cứ ngẩn ra hồi lâu, cuối cùng đã trực tiếp lướt qua đề tài ấy: "Nếu lấy cận
thân đấu pháp làm chủ, vậy
lại dùng linh trận gia trì thân
thể đi, ý ngươi như thế nào?" "Vì sao không trực tiếp tu
luyện nhục thân linh pháp?”
: Thẩm Nghi hơi nhíu mày, hắn
cũng không biết vì sao phải vẽ vời thêm chuyện như thế. "Huyền Khánh ơi, ngươi hồ : đồ mất rồi. Không trực tiếp tu luyện đương nhiên là vì chỗ này của vi sư không có." Lão nhân lắc đầu, sau đó trực tiếp đưa tay vẩy một cái, lập tức có những hàng chữ nhỏ nhìn như ruồi nhặng bay ra bốn phía, bên trên lóe ra một mảnh quang huy huyền diệu, rất nhanh đã dàn trải dày đặc ra chung quanh, liếc mắt một cái không thấy giới hạn. "Hít." Thẩm Nghỉ kinh ngạc nhìn quanh, da đầu có phần tê dại, bởi thật khó để tưởng tượng... đây lại là một thức công pháp? Hắn chậm rãi cất bước, đi về
: phía hành lang dài do hàng
chữ nhỏ ấy dàn trải mà
: thành. Đoạn hành lang dài như không có điểm cuối. Chỉ đơn thuần là đi từ đầu tới cuối một lần, cũng tiêu tốn
ròng rã ba ngày thời gian.
Đợi cho đến khi dòng nhắc nhở hiện lên trong bảng giao diện, hắn mới bỗng nhiên lấy lại tinh thần.
[ Phản Hư (Linh). Quy Khư
Tiên Giáp Trận: Chưa nhập
môn ] Thời điểm này, chỗ tốt của
quá trình học nghệ hơi hỗn
tạp đã được thể hiện ra. Thẩm Nghi cảm nhận được
trong đầu mình vừa có thêm
một hàng chữ nhỏ mênh
: mông bát ngát, chỉ thoáng trải nghiệm một phen, hắn đã thử chuyển hóa nó thành trận đồ rồi.
Mặc dù quá trình này cực kỳ
' chậm chạp, thậm chí ngay cả tiến triển cũng có thể lướt qua, nhưng ít ra chuyện này cũng nói lên rằng, đây là thứ hắn có thể xem hiểu được.
Thứ này còn mạnh hơn Thiên
Diễn Tứ Cửu rất nhiều. Thẩm Nghi lại chắp tay với
lão giả, sau đó lập tức lui ra
bên ngoài cửa gỗ. Sau đó, với tỉnh thần có thể
tiết kiệm được chút nào hay
chút ấy, hắn nhanh chóng rời
: khỏi Tàng Pháp Các, rất nhanh đã đi tới Tổ Sư điện. "Huyền Khánh tiền bối, ngài
_ đã từng nghe nói đến Quy
Khư Tiên Giáp chưa?" Thẩm
' Nghi cũng không khách sáo quá nhiều, đã trực tiếp ngồi xuống một tấm bồ đoàn rồi. Tuy nhận chuyển giao kiểu
này sẽ mang đến một loại -
cảm giác khó chịu đó là ngẫu
: nhiên trong đầu hắn sẽ xuất
hiện một loại trích dẫn lời nói với giọng điệu có phần đáng
ghét, nhưng tiết kiệm được
thọ nguyên lại là thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận