Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 736: Liễu Trưởng Lão!

Chương 736: Liễu Trưởng Lão! Chương 736: Liễu Trưởng Lão!
Trên mặt nữ nhân dẫn đường cho bọn họ có thêm vài phần ôn hòa: "Ta có chuyện quan - trọng trong người, không thể nói chuyện nhiều cùng sư đệ." Tu sĩ Phản Hư kia tò mò quét mắt nhìn đám người của Nam ' Dương tông, nhưng cũng không hỏi nhiều, đã trực tiếp biến mất ở giữa cổng chào. Đợi cho đến khi gã rời đi, lúc này Liễu chấp sự mới cất bước, nàng vừa đi vừa quay đầu giới thiệu với Thẩm Nghi: "Đây là thông lệ của Nam Hồng Thất Tử, tông chủ có thể tham khảo một chút, đệ tử Luyện Khí bình thường đều ở ngoại môn, tu sĩ Hóa Thần mới có tư cách nhập nội môn. Nếu tu đến Phản Hư tầng ba là có thể rời khỏi nội môn.” “Người có tư chất bình thường giống như ta vậy, có thể đi làm chấp sự, nếu sau _ này có cơ duyên đột phá đến Phản Hư tầng sáu trở lên, sẽ ' có một phần cơ hội tranh thủ vị trí trưởng lão ngoại môn." "Nếu là người có tư chất tốt, được tiền bối nhìn trúng, mới có thể trở thành đệ tử thân truyền." Liễu chấp sự nói đến : đây, trên mặt hiện lên vẻ hâm mộ: "Bọn họ không cần để ý tới sự vụ của tông môn, chỉ một mực dốc lòng tu tập, nếu : đến một ngày nào đó, những người này có thể đột phá Phản Hư tầng thứ mười hai,
trèo lên Bạch Ngọc Kinh, sẽ
có tư cách kế thừa Đạo Bài,
- trở thành trưởng lão tông môn."
"Còn tông chủ..." Liễu chấp sự hơi ngừng lại, dường như nhớ tới cái gì, lại xấu hổ cười cười rồi trực tiếp lướt qua
không nói đến nữa.
Thẩm Nghỉ cũng thức thời
không hỏi nhiều thêm.
Thật hiển nhiên, ở trong loại
: tông môn này, nói tông chủ là
một loại chức vụ, còn không bằng nói đối phương là hóa
thân của 'Đạo' cho rồi.
Bởi vì Hợp Đạo, mới trở thành tông chủ.
Lấy cảnh giới hiện tại của
: hắn, cũng chính là trình độ của vị tu sĩ vừa mới hành lễ đối với chấp sự kia. Thoạt nhìn, cả hai đầu là Phản Hư,
nhưng có khả năng thực lực
trong cảnh giới này còn
chênh lệch lớn hơn so với những gì hắn từng tưởng tượng. Tầng ba và tầng sáu đầu là
một đường ranh giới.
Dựa theo lệ thường để suy
đoán, nếu Phản Hư tầng ba có thể lên làm chấp sự thì
đoán chừng, người đạt đến tu
vị này đã bước đầu có được
lực lượng tự vệ đủ để hành tấu ở bên ngoài tông môn.
"Nói như vậy, đúng là sư phụ
: đã nhặt được của hời rồi." Lý Thanh Phong khẽ thở dài một tiếng, thật ra trong lòng gã cũng không có oán niệm gì,
: ngược lại còn cảm thấy mừng
thay cho Diệp Văn Huyên. Mặc dù đối phương đã từ bỏ nhóm người mình, nhưng trên con đường tu hành, vốn không có đạo lý người này
nhất định phải chịu trách
nhiệm cho người kia.
Chỉ có thể nói là chí hướng của hai bên khác biệt, nhưng
ân truyền pháp lại không thể
quên đi. "Thẩm tông chủ đã chịu thiệt
nhiều rồi."
: Đồng Tâm Xuyến lạnh nhạt liếc qua, dựa theo tình huống lúc đó, nếu nguyện ý đàm phán giá cả thì ít nhất Thẩm
Nghi cũng có thể kiếm được
vị trí thân truyền, căn bản
' không cần thiết phải đi theo đám người khổ cực như bọn họ tới làm liều ở Nam Dương tông.
"Coi như đã đến nơi rồi." Liễu
chấp sự bình tĩnh nhìn về
: phía trước, trong lòng khẽ
thở dài một hơi, đám thổ dân Tiềm Uyên địa đúng là thổ
dân thật. Vì sao bọn họ lại cho rằng
: pháp thuật truyền âm của mình có thể che đậy được tai : mắt của nàng chứ?
Nhưng lời này cũng không
phải là giả. Nếu vị Thẩm tông chủ kia nguyện ý, ngay ở thời điểm hiện tại, hắn cũng có ' thể đổi lấy một phần đãi ngộ
không tệ ở Thanh Nguyệt tông.
Nàng dẫn theo mấy người đi đến một gian lầu trúc, sau đó . đứng ở cửa, nhẹ giọng nói: "Phụ thân, Thẩm tông chủ đến rồi."
Kẹt kẹt —— Cánh cửa trúc trước mặt không gió tự mở. "Lúc làm việc, phải gọi là
: trưởng lão." Rốt cục chủ nhân
của giọng nói trong Thanh
: Nguyệt Đạo Bài lúc trước, cũng hiện ra hình dáng chân thật. Đối phương lại là một người trung niên gầy gò, để
râu ngắn, tướng mạo nghiêm
túc, thân mặc một bộ trường
' bào màu đen nhánh. Lý Thanh Phong đã trông thấy loại trường bào có quy chuẩn tương tự như vậy trên
thân thể khá nhiều người rồi,
_ ví dụ như đại sư tỷ cùng với
- Nhiếp sư huynh, thậm chí là
Thẩm tông chủ. Nhưng chỉ khi nó được khoác lên người
vị trung niên này mới giống như một bộ y phục thường
: ngày, mà không phải là pháp
?
Nơi này là nội môn, nếu đối phương là trưởng lão... Nghĩa là tu sĩ này đã từng trèo lên
' Bạch Ngọc Kinh sao?
Không đúng! Làm sao nữ tu sĩ vừa rồi biết tông chủ họ Thẩm?
Hỏng rồi... bị người ta nghe
trộm mất.
Lý Thanh Phong lộ sắc mặt
khổ sở, nhìn về phía Đồng Tâm Xuyến, lại phát hiện trên
mặt đối phương cũng lộ ra
mấy phần xấu hổ. Rõ ràng là vị Liễu chấp sự bên : cạnh đang dùng phương thức này để nhắc nhở bọn họ. Nhìn nam tử trung niên trước : mắt, Thẩm Nghi lại không cảm nhận được một cút khí ' tức cường đại nào từ trên người đối phương, ngược lại, tất cả đầu nội liễm tựa như một người bình thường. Nếu chỉ dựa vào câu nói vừa rồi để suy đoán về đối : phương, thì hắn là người này có phần bảo thủ cứng nhắc, nhưng nói đến đây cũng thấy đúng, nếu không phải một người bảo thủ thì vì sao khi đối mặt với một đám tiểu bối,
: đối phương lại có thể công
khai thừa nhận ước định của
: Minh tông được? "Vâng, Liễu trưởng lão." Liễu Thiến Vân thoáng trầm mặc
: một lát rồi chắp tay đáp lại.
"Thẩm tông chủ." Liễu trưởng lão rời khỏi trúc lâu, chắp tay hành lễ với Thẩm Nghi, sau đó mới lên tiếng nói: "Mấy ngày gần đây, hẳn là ngài bận
rộn công việc, ta sẽ không
_ hàn huyên nhiều. Lần này
: mời ngài đến đây, chỉ vì muốn
Nam Dương tông hiểu rõ một chút tình huống của Minh
tông, từ đó lấy làm tham
khảo mà thôi." "Đây là chấp sự của Thanh
': Nguyệt tông ta, ngài cứ gọi
nàng là Thiến Vân. Trong
: vòng mấy tháng gần đây, cứ để nàng dẫn Thẩm tông chủ tùy ý đi nhìn xem một chút, nếu có gì yêu cầu, chỉ cần
': không phá hư quy củ, Thanh
Nguyệt tông đều sẽ cố gắng
thỏa mãn ngài." Có thể nói là vị Liễu trưởng lão này đã biểu hiện vô cùng đầy đủ toàn bộ lễ tiết của
Minh tông rồi. Nhưng đương
_ nhiên Thẩm Nghi không thể
ngu xuẩn đến mức cảm thấy
mình hơn hẳn đối phương. Khi đối mặt với thiện ý như
vậy, hắn cũng đáp lễ lại đối
phương, chân thành nói lời cảm tạ: "Đa tạ Liễu trưởng lão đã khẳng khái giúp đỡ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận