Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 857: Ví Dụ Điển Hình!

Chương 857: Ví Dụ Điển Hình! Chương 857: Ví Dụ Điển Hình!
Hơi thở của Đạo Hải tướng quân dần trở nên dồn dập. Theo quá trình máu huyết của nó phun trào khắp toàn thân, vùng đại dương mênh mông trong tầm mắt đều sôi lên sùng sục, tựa như đang cộng hưởng với thân thể của ' nó. Trên mặt nước xanh thẳm, dần dần có một mảnh yêu khí màu đỏ tươi bốc lên. Mặc dù được trận pháp bảo vệ, nhưng hơn trăm chiếc bảo thuyền cũng lay động kịch liệt. "Grào...!" Đạo Hải tướng quân phát ra một tiếng rít gào, rồi một lần nữa biến thành tiếng kêu thảm thiết. Thẩm Nghi bỗng lật tay, toàn
: bộ cánh tay của nó đã bị vặn
thành hình bánh quai chèo,
: Xương cốt đâm ra ngoài thân, dữ tợn dị thường. Được Quy Khư Tiên Giáp Trận
- tiểu thành gia trì, lực lượng
của Thẩm Nghi biến thành
' cường đại đến khó tả, thân thể của Đạo Hải tướng quân cũng sụp đổ từng khúc, chỉ trong nháy mắt đã trở nên một mảnh máu thịt be bét.
"Kết thúc rồi." Nhan Hưng
: Nguyên vốn là tu sĩ Phản Hư
viên mãn, nhãn lực vượt xa những người còn lại, lão vừa
nhạy cảm bắt được một chút
biến hóa trên gương mặt của Đạo Hải tướng quân, từ giận
: dữ đã dần dần hóa thành mờ
mịt.
Lần đầu tiên có thể nhìn thấu
Thiên Diễn Tứ Cửu, lại không
có nghĩa là mỗi một lần đều có thể nhìn thấu. Nó đã tìm được một “số” để bỏ chạy,
' nhưng đến cuối cùng lại không thể bắt lấy cửa sinh kia.
Quả nhiên, một khắc sau, mấy chục vị trí trên thân thể
. máu chảy đầm đìa của Đạo
- Hải tướng quân đồng thời nổ
tung rai
Thẩm Nghi không nhanh
: không chậm thu tay lại, bộ áo
giáp màu xám trắng tàn khuyết trên phần vai và cánh
- tay của hắn tán loạn thành
sương mù, lại một lần nữa rơi
: xuống lồng ngực. Hồng Mông Tử Khí cũng nhanh chóng phân tách khỏi thân thể, một lần nữa trở lại bên trong Đạo
: Cung, sau đó bị thu vào mi
tâm. Mất đi ngọn lửa màu tử kim chiếu rọi, bóng người mặc áo đen kia cũng một lần nữa trở về hình tượng bình thường,
có cảm giác như hắn chỉ là
một người trẻ tuổi tuấn tú nội
: liễm mà thôi, nhưng áp lực
hắn mang tới cho nhóm tu sĩ xung quanh lại vượt xa Đạo
Hải tướng quân lúc trước.
Đại dương mênh mông lúc trước hãy còn sôi trào mãnh
liệt, vừa đột ngột yên tĩnh trở
lại. Phụ cận chỉ còn những
: tiếng hít thở nhẹ nhàng của nhóm tu sĩ đứng xung quanh.
Chết rồi?
Bọn họ cùng nhau nhìn chằm ' chằm vào bóng người đã bị huyết tương nhuộm đỏ kia, lồng ngực của đối phương còn đang phập phồng, mang đến cảm giác mơ hồ tựa như chỉ một khoảnh khắc sau đó, người này sẽ đột nhiên bùng nổ.
Đó là một loại kiêng kị đối với hung danh hiển hách và ý chí ngoan cường của tồn tại nổi bật trong nhóm Thủy tộc Long Cung này. Thẩm Nghi cũng thuận tay thu Đạo Hải tướng quân vào trong nhẫn. Chưa từng có
': một con yêu ma nào đã đối
đầu chính diện với hắn mà
' còn có thể sống lại được. "So với nội dung được ghi chép trong thư, hắn còn làm người ta phải giật mình hơn
một chút." Nhan Hưng
_ Nguyên trầm mặc hồi lâu,
: cuối cùng khẽ thở ra một hơi
thật dài.
Sở dĩ lão vẫn còn ở lại chỗ
- này, chỉ vì muốn nhìn một
chút xem tình huống trước mắt có cơ hội lật bàn hay
': không... Bởi cả về tâm tính
lẫn thực lực hay biểu hiện lúc
- trước thì vị Nam Dương tông chủ kia đầu khiến Nhan gia nhìn thấy một chút hy vọng từ đối phương. Nhưng đến
lúc này mới biết, đối phương
đã vượt xa khỏi dự liệu của
. lão rồi. Ít nhất là khi trừ bỏ đi những lời tâng bốc của Nhan Văn Thành, nếu chỉ luận về tu vi
cảnh giới thì ngay cả tư cách
_ đứng trước mặt Hải tướng
: quân nói chuyện, vị tu sĩ trẻ
tuổi được miêu tả đơn thuần qua những câu chữ trong lá
thư kia, cũng không có.
Mà hiện tại, dường như toàn bộ tình huống đã bị lật ngược
cả rồi.
: Văn Thu Kim đang nhìn chằm chằm vào sợi dây chuyền Ô Quang Phi Kiếm bên hông Thẩm Nghị, bắt đầu suy nghĩ
đến xuất thần. Cảm giác hiện
đang trào dâng trong lòng gã
' có phần kỳ lạ, hệt như bản thân vốn làm thương nhân cả đời, nhưng đột nhiên lại được chứng kiến một khoản buôn bán có lời nhất từ trước đến
nay mà chính gã cũng không
thể hiểu nổi là vì sao lại vậy.
Lúc trước, nếu bảo trong lòng không có oán giận thì khẳng
định là giả. Suy cho cùng, cả
đời gã cần thận từng li từng tí, chính vì không muốn đắc tội với người khác, vậy mà
vân gặp phải tai bay vạ gió.
: Nhưng bây giờ lại khác. Hòn đảo nổi có quý giá hơn nữa, đó cũng là vật chết. Đối với Thủy Nguyệt Thương Minh,
: kéo cái da hổ khi vận chuyển
hàng hóa mới là điều quý giá
' nhất. Thông qua sự kiện lần này, gã đã hiểu, tấm da hổ mình mới kéo được kia, vừa hung tàn lại vừa bao che cho người bên dưới.
Đối phương không nói một
- lời, đã trực tiếp động thủ,
Đạo Hải tướng quân vốn có hung danh hiển hách, nhưng
kết cục lại không khác gì
nghĩa phụ của nó. mm
"
Ngụy Nguyên Chầu đứng
giữa trời cao, nhưng ánh mắt lại không rơi xuống người Thẩm Nghỉ, mà một mực nhìn về phía hư vô nào đó. Ngay
: hồi nãy, tại đúng vị trí kia vừa
có một tòa Đạo Cung cao
' năm tầng. Có lẽ những luồng Hồng Mông Tử Khí bân trong tòa Đạo Cung nọ có thể khiến bất
cứ tu sĩ nào thuộc Nam Hồng
Thất Tử phải biến sắc. Và so
: sánh với hai thức linh pháp
vừa Thẩm Nghi triển lộ ra, đây mới là thứ làm cho Ngụy
Nguyên Châu kinh ngạc. Dù sao thì linh pháp cũng ': không quá hiếm thấy, mọi người hoặc nhiều hoặc ít đầu : tu qua mấy môn. Nhưng Đạo Cung thì khác, ngay cả gã, dù hiện giờ có thể tùy tiện quan tưởng ra đạo trụ nhất phẩm, càng không thiếu bảo tài trong tay, nhưng thứ lúc ' trước chưa thể viên mãn đã không có cơ hội để làm lại nữa. Chậc. Những tồn tại thiên tư kinh - thế này, thật sự làm cho lòng người sinh ra hầm mộ. Ngụy Nguyên Châu chợt phát ra một tiếng thở than, nhưng rất nhanh đã thu lại tâm
: thần. Xét cho cùng, tồn tại có
thể leo lên được Bạch Ngọc
: Kinh, đạo tâm đã vững chắc đến trình độ người thường không thể tưởng tượng nổi.
' Hơn nữa thiên tư chưa chắc
đã là càng mạnh càng tốt. Con đường tu hành quá dài, vốn không phải là so xem ai đi nhanh hơn, mà là so xem ai đi được xa hơn.
Không phải giờ phút này
: trong Nam Dương tông, đang
có sẵn một ví dụ đấy sao?
Ngụy Nguyên Châu cũng chỉ
': thoáng cảm khái một chút mà
thôi, sau đó lại đưa mắt nhìn về phía Thẩm Nghỉ bên dưới,
: hơi chắp tay nói: "Lần này
không tính, chờ sau này có cơ
hội đi, ta sẽ thay Nguyên Linh cho ngươi một lời giải thích công bằng."
Dứt lời, thân hình Ngụy
Nguyên Châu đã biến thành
' mơ hồ, chậm rãi tiêu tán tại
chỗ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận