Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 748: Chúng Ta... Tới Chúc Thọ Yêu...

Chương 748: Chúng Ta... Tới Chúc Thọ Yêu... Chương 748: Chúng Ta... Tới Chúc Thọ Yêu...
Không thể không nói, Nam :: Hồng còn lớn hơn một chút so với tưởng tượng của Thẩm Nghỉ. Cùng là cưỡi bảo thuyền nhưng lúc trước, bọn họ đi từ ': Nam Dương tông đến Thanh Nguyệt tông chỉ mất khoảng ' thời gian chừng một nén nhang, khoảng cách ấy đã cần đạt đến Phản Hư cảnh mới đủ năng lực vượt qua, vậy mà giờ khắc này, chuyến hành trình đã vượt quá hai canh giờ nhưng vần chưa đi đến địa điểm mục tiêu. Ở một nơi xa như vậy, lại được gắn cho cái danh "Phụ cận". Đúng vào lúc này, bỗng nhiên Liễu Thiến Vân cắt ngang dòng suy nghĩ của Thẩm Nghi, nàng bật cười khanh khách chỉ về phía một cái hồ nước màu xanh ngọc: "Thẩm đạo hữu nhìn bên đó đi. Nơi đây có tên là Tử Lan hồ, chính là nơi Tử Lan tiên tử tắm rửa. ' Chờ lần sau đến ngày, ta sẽ mời ngươi tới xem Tử Lan tiên tử tắm, đây chính là thịnh cảnh khó gặp." Đột nhiên nhớ ra Thẩm Nghi vốn xuất thân từ Nam Dương - tông, Liễu Thiến Vân lại vội vàng bổ sung thêm một câu: "Tử Lan tiên tử vốn không phải là Nhân tộc, đối phương chính là Hồng Trạch Thủy tộc, hiện giờ đã triệt để trưởng : thành, đã sớm có thể sánh ngang với tu sĩ Bạch Ngọc : Kinh."
"Ừm, đa tạ." Đúng là Thẩm
Nghi cảm thấy rất hứng thú với chuyện này, nếu có thể quan sát tận mắt một lần, nói ' không chừng hắn còn có thể
làm sâu sắc thêm cảm ngộ
của bản thân đối với Long
Dược Thiên Tấn.
Trong lúc nói chuyện, bỗng _ nhiên bảo thuyền lại rơi xuống phía dưới.
"Thẩm đạo hữu, đến Linh Vân động rồi." Liễu Thiến Vân sửa sang lại y phục trên người một phen, khẽ gật gật đầu với Thẩm Nghi rồi lập tức
: thay đổi thành vẻ mặt hờ
hững, chậm rãi cất bước
: xuống thuyền, lấy một phong thiệp mời thiếp vàng từ trong ống tay áo ra, ném cho bóng người đang đứng ngoài cửa
: động, nói: "Ta cùng đạo hữu
tới thăm." Lý Thanh Phong nhìn thấy cảnh tượng này, đột nhiên lại có cảm giác nếu không phải hai người bọn họ cùng đi tới
đây thì ngay cả mấy chữ như
vậy, nàng cũng lười nói.
Nhưng tình huống xảy ra trước mắt càng khiến cho gã
ngây dại hơn. Bởi vì bóng
: người ở cửa kia rõ ràng là
một con lộc yêu thân cao hơn trượng, trên người mặc đạo
' bào, khí tức hoàn toàn không
thua kém gã. "Chúng ta... tới chúc thọ yêu ma sao?”
' Vào khoảnh khắc ấy, Thẩm
Nghi cũng thoáng im lặng
' một hồi nhưng lại không nhiều lời vô nghĩa. Bởi tuy hắn am hiểu giết yêu, nhưng vốn không phải hạng người ngốc nghấếch, có lẽ phương
thức chung sống giữa con
. người và đám yêu ma ở bên
: ngoài này không giống như
trong Nam Dương tông.
Vẫn nên quan sát thêm lại
đưa ra kết luận. Đúng vào lúc này, con lộc yêu
kia luống cuống tay chân tiếp
nhận tấm thiệp mời, nghe
- được tiếng lầm bầm của Lý Thanh Phong, đôi mắt nó khẽ híp lại, cố gắng hết mức để che giấu sự bất thiện trong
đôi mắt, trong khi trên mặt
vẫn lộ ra vẻ vui sướng vô
' cùng. Nó hét lên: "Thượng Tiên của Thanh Nguyệt tông đại giá quang lầm Linh Vẫn động, mau mau nghênh đón!"
Nói xong, nó đã không chút
: do dự quỳ trên mặt đất, dập
đầu bái lạy, hành đại lễ.
Sau khi tiếng la hét đinh tai
nhức óc kia truyền vào bên trong tòa thạch phủ được các
- loại kỳ trân dị bảo tô điểm
trang trí, rất nhanh, tiếng
: bước chân vội vàng đã liên tiếp vang lên, từng bóng người với vô số hình thù kỳ quái đều chạy ra ngoài.
Chúng nó mang theo gương
' mặt vô cùng vui sướng, chắp tay hành lễ với Liễu Thiến Vân: "Không biết Thanh Nguyệt thượng tông giá lâm, không nghênh đón từ xa,
không nghênh đón từ xa!"
Một con mai hoa lộc yêu càng
cao lớn hơn xuất hiện ở phía cuối cùng, cái cổ dài của nó
thò ra khỏi đạo bào, trông có
vẻ buồn cười, nhưng lại cần
thận tỉ mỉ sửa sang ống tay áo, lúc này mới chắp tay nói: "Liêu chấp sự đến rồi, mau mời vào." Sắc mặt Liễu Thiến Vân vẫn lạnh nhạt như trước, nàng không chớp mắt, chỉ dùng ' giọng mũi, bật ra một câu trả lời mơ hồ: "Ừm." Lúc này, nàng mới cất bước đi vào Linh Vân động phủ. Đợi cho đến khi nàng hoàn toàn tiến vào, con mai hoa lộc yêu cao lớn kia mới bày ra dáng vẻ rất muốn há miệng cười : nhưng lại kiềm nén để không bật cười, ánh mắt nó đảo qua chúng yêu rồi rất có phong cách vỗ vỗ vạt áo. "Vẫn là Linh Vân huynh rất có thể diện. Lễ mừng thọ của
: ngươi chăng những có Hồng
Trạch Thủy tộc tham gia dự
: tiệc, mà ngay cả Thượng Tiên của Thanh Nguyệt tông cũng có thể mời đến, đúng là đã làm chúng ta vô cùng hầm
': mộ rồi."
Lũ yêu nhao nhao tâng bốc rồi vây quanh nó cùng nhau đi vào.
Lý Thanh Phong gảy gảy
ngón tay... Sáu con yêu ma,
trừ con canh cổng kia thì còn
- lại đều là cường giả cùng cấp
độ với sư phụ.
Trong mắt gã, mấy cái bóng
': người đang chuyện trò vui vẻ
kia, lại giống như từng cái miệng to lớn muốn cắn nuốt con người, khiến da đầu người ta run rẩy. "Đột nhiên ta có chút hối hận khi đi theo tới đầy..." Lý Thanh Phong miễn cưỡng đứng thẳng người, không ' dám làm cho Thẩm tông chủ mất mặt. Vì sao nhiều năm trôi qua như vậy, bên trong Nam Dương tông cũng chỉ có duy nhất một con yêu ma Phản : Hư, nhưng ở bên ngoài, đám yêu ma Phản Hư nọ lại trực tiếp tụ tập thành đàn rồi? :. Đương nhiên, rủa thầm là chuyện của rủa thầm, còn trên thực tế, bản thân Lý
:: Thanh Phong cũng hiểu
được, nếu không phải dựa
: vào Liễu chấp sự thì những con Đại Yêu có tướng mạo hiền lành này tuyệt đối không phải tồn tại mà gã có thể tiếp
' Xúc được.
Bởi chẳng nói đâu xa, ngay cả chú “Nai con” canh cổng ngoài kia đã có thể dùng một chưởng đập chết Thanh Phong chân nhân rồi.
Đang lúc gã miên mãn nghĩ
: ngợi, chú " nai con" kia đã đi
tới bên cạnh bảo thuyền, tuy có chút xa lạ nhưng ngoài
mặt nó vẫn khách khí nói:
"Hai vị cũng mời đi." Dựa theo quy củ, sau khi Liễu : chấp sự đi vào, nó nhất định phải giới thiệu hai vị đạo hữu : này cho Linh Vân Thượng Nhân. Nhưng thật hiển nhiên là câu nói “Yêu ma” vừa rồi của Lý Thanh Phong đã khiến con lộc yêu này có chút khó chịu, lúc này nó mới cố ý phớt lờ hai người bọn họ. "Bảo thuyền của quý tông, cứ giao cho tiểu tu trông coi là được." ñ Thẩm Nghi gật gật đầu rồi cất bước đi vào trong động. Ngay cả con người, hắn còn không có thói quen giao tiếp, huống chi là yêu.
Lý Thanh Phong cũng theo
sát phía sau, một mực tiến lên từng bước nhỏ không dám rời khỏi Thẩm tông chủ dù chỉ một tấc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận