Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 896: Ai Mà Ngờ Được?

Chương 896: Ai Mà Ngờ Được? Chương 896: Ai Mà Ngờ Được?
Nàng thông qua cái khăn
: Voan mông lung, ngơ ngác
nhìn chằm chằm vào bóng
lưng phụ thần, đột nhiên lại có cảm giác nghẹn ngào tới không thở nổi.
' Duẫn Nhã Quân khẽ mấp
máy môi, nhẹ nhàng né khỏi
đôi tay muốn nâng đỡ mình của hai tỳ nữ, để lập tức cưỡi mây bay lên không tủng mà đi, không hề quay đầu lại nhìn Huyền Nhạc thành, rồi
cứ thế mà chìm vào cơn sóng
. nước kia, tiến về phía cô kiệu
lớn màu đỏ tươi ấy.
Mãi cho đến lúc sóng nước cuốn ngược lại, trực tiếp biến ': mất ở phía chân trời, Doãn Khải Chương mới lấy ra một VÒ rượu, thả người nhảy đến
: nơi cao nhất của Huyền Nhạc
thành, mở ra lớp giấy niêm
: phong ngoài vò rượu, để cho dân chúng cả tòa thành đầu có thể trông thấy bóng người và vẻ mặt chán chường của
:_ ông ấy.
"Cái này..." Đám đệ tử phủ thành chủ càng thêm hoang mang.
Doãn thành chủ thân là tu sĩ Bạch Ngọc Kinh, chưa từng
_ để người ta nhìn thấy sự cô
: đơn của mình, huống chỉ lúc
này còn là thời khắc mấu chốt, lòng người đang bàng
hoàng, không phải càng nên giấu kín hình ảnh tiêu cực ấy để ổn định lòng người sao? Rốt cuộc hôm nay là thế nào vậy? Sóng nước ngập trời đã rời xa Huyền Nhạc thành, tràn về : phía đại dương mênh mông vô tận, bỏ qua tầm mắt của ' người khác, chỉ có ba bóng người đang đứng ở phía chân trời xa xa. "Không phải chứ? Biểu hiện của ta rõ ràng như vậy sao? . Chuyện này cũng có thể bị : hắn nhìn ra hả?" Bóng người cao lớn bị một tấm áo trùm che khuất, đang đưa mắt nhìn chằm chằm vào một nơi xa xăm ở đằng sau hai người.
Biểu hiện của Doãn thành
- chủ như vậy, rõ ràng là đã đoán được điều gì rồi, mới cố gắng hết sức bứt người ra, cho thấy việc này không có
liên quan gì với Huyền Nhạc
[Bi Vấn đề là Tô Ngữ Thường cảm thấy chuyện hôm qua mình diễn rất giống.
[ d oc f u L L . v n - kh o t r u y ệ n d ị ch m i ễ n p h í ]
"Có thể chấp chưởng Huyền Nhạc thành nhiều năm như
“ : ` đ ~
: Vậy, phỏng chừng hãn đã
sớm thành nhân tỉnh rồi." Hai hộ vệ Thiên Kiếm Tông nhẹ
giọng khuyên nhủ: "Tiên tử
có muốn suy nghĩ thêm một
chút hay không?” "Suy nghĩ cái gì?” Tô Ngữ
Thường thu hồi ánh mắt, hít
một hơi nói: "Đến cũng đến
_ rỒI." Nàng lại đưa mắt nhìn chằm chằm chiếc kiệu lớn màu đỏ
: tươi phía dưới. Dù không tế
ra Đạo Cung thì lấy thực lực
Phản Hư tầng mười một của nàng, đi xử lý một đám hộ vệ Phản Hư tầng chín cũng không phải vấn đề gì lớn.
Ngay sau đó, Thiên Kiếm tiên
tử đột ngột biến mất tại chỗ.
Trong chiếc kiệu lớn màu đỏ tươi, Doãn Nhã Quân đang
suy nghĩ đến xuất thần, chợt cảm nhận được khí tức gió
: biển âm ướt nơi chóp mỗi. Kỳ
thật nàng rất hy vọng một
_ loại biến hóa gì đó có thể đột nhiên xuất hiện tại thời điểm này, nhưng lý trí lại nói cho nàng biết, đây là chuyện
' không thể.
Bởi vì động tác chắp tay của phụ thân đã trực tiếp tuyên bố kết cục của chuyện này rồi.
Oanh —— Đúng vào lúc ấy,
đột nhiên nàng lại cảm nhận
: được cả cô kiệu dưới chân
mình đang lay động kịch liệt, tựa như có khí tức nào đó
vừa hiên ngang xông thẳng
lên trời cao, còn hóa thành khí thế dời núi lấp biển, trực tiếp biến cỗ kiệu này thành
: một chiếc thuyền con tròng
trành trong sóng biển mãnh
_ liệt.
Thiên Kiếm tiên tử vẫn duy trì
động tác vung chưởng,
' nhưng ở phía đối diện, lại có một bóng người bị áo bào màu đen bao phủ, đang cầm Long Lần trường thương trên tay.
Thân thương và cổ tay va
chạm vào nhau.
Tiếng rít gào của Thanh Long
Toái Tinh Thương quét qua
: mặt biển, làm dãy lên từng
hồi long ngâm! "Còn có mai phục..." Tô Ngữ
: Thường cảm nhận được lực
đạo to lớn truyền tới từ cổ
tay, nàng khẽ thở dài, lại nhanh chóng trở tay đánh văng thanh trường thương ấy ra.
Sau khi nàng xuất thủ, rốt cục ' khí tức độc hữu của Lăng Vân tông cũng lan ra ngoài. Đây vốn là dấu hiệu chứng minh
cho thân phận của Nam Hồng, nhưng đối diện với khí tức của người trước mặt lại kém hơn một chút. Đó là khí tức của Long Cung! Long Tôn đích thân tới! "Kha Thập Tam?” Tô Ngữ
Thường không cần dò xét
khuôn mặt bên dưới chiếc áo
: bào màu đen kia, chỉ dựa vào thanh thương này cùng với tu vi của đối phương cũng có thể nhận ra thân phận của
người này.
"Đầu óc có bệnh." Kha Thập Tam đâu ngờ sẽ phát sinh biến cố như vậy. Vốn dĩ nó chỉ định tùy tiện ra tay, để cho đám cá mè một lứa này cùng
mình diễn một vở kịch, sau
đó lấy thân phận Long Tôn
: cướp đi kiệu cưới là xong. Dù
sao đây cũng không phải ngày đầu tiên người bên
ngoài mới biết đến chuyện nó và Kha Lão Thất không hợp
nhau.
: Làm như vậy, không chỉ giúp Huyền Nhạc thành giải quyết
được mối phiền phức này, khiến cho Doãn thành chủ
': không đến mức bị khuê nữ
làm vướng tay, sau đó bị Kha
' lão Thất kiềm chế, càng có thể thuận tiện chế tạo một chút sương mù cho Long Cung, để bọn chúng không thể biết được rõ ràng, đến
cùng là nó đã chất hay chưa.
Nhất cử lưỡng tiện. Đây mới là chuyện chủ nhân
đã suy nghĩ hôm qua.
Nhưng ai có thể ngờ được, vở kịch đã diễn ra nửa đường còn có một đệ tử Lăng Vân tông giết tới? Mặc dù đối phương không muốn bại lộ thân phận, nhưng dựa theo tu vi này để suy đoán, thì người này tuyệt đối là đệ tử thân truyền nào ' đó của tông môn kia. "Đưa người cho hắn." Trong đầu Kha Thập Tam chợt vang lên mệnh lệnh của Thẩm Nghỉ. Nó không do dự thêm. nữa, đã đạp một cước vào cô : kiệu cưới kia, để nó bay về phía đệ tử Lăng Vân tông nọ, rồi lập tức muốn bứt người rời đi. Tô Ngữ Thường nhìn chiếc
: kiệu bị đối phương đánh về
phía mình, trên khuôn mặt
- trắng nõn như ngọc chợt phát sinh biến hóa, mí mắt khẽ giật giật.
': Không đúng, tình huống này
quá bất thường. Mặc dù nàng và Kha Thập Tam chưa gặp mặt mấy lần, nhưng trong lòng lại biết rõ tính cách kiêu căng của đối
phương, dù đánh không lại,
_ cũng phải đứng ra nói nhảm
: hai câu mới chịu, sao hôm
nay lại dễ dàng chịu rút lui
như thế? Chỉ dựa vào thân phận đệ tử
: Lăng Vân tông còn không làm
dao động được người kia...
- Chỉ còn lại duy nhất một khả năng, đó là nàng bại lộ rồi! Doãn thành chủ có thể nhìn
ra, thì đương nhiên là đám
Thủy tộc này cũng có thể
' nhìn ra, vậy người trong kiệu này, khả năng cao là đã bị động tay động chân rồi.
Mà trên thực tế, nàng đã sớm nghe nói đến trình độ âm tà
của Hoàng Sát chi độc thuộc
về Nam Long Cung kia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận