Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 860: Tốn Tuổi Thọ Của Mình, Truy...

Chương 860: Tốn Tuổi Thọ Của Mình, Truy... Chương 860: Tốn Tuổi Thọ Của Mình, Truy...
"Đương nhiên là nên kiềm
chế rồi, không thu được thì đi
bế quan để cho bản thân
bình tĩnh lại một chút, coi như không có chuyện Nam Dương Bảo Địa kia là xong." Trì Dương trưởng lão vốn
': không cần nghe những thanh
âm truyền đến từ trong Đạo
Bài, cũng có thể rõ ràng phỏng đoán được tâm tư của đám đồng đạo này, dù sao thì nhóm người bọn họ cũng gặp phải cùng một khốn cảnh
như nhau.
"Vậy đám người còn lại thì
sao?" Liễu Thế Khiêm mở to mắt, vẻ mặt cực kỳ nghiêm
túc.
"Còn lại..." Sắc mặt Trì Dương trưởng lão thoáng ngưng lại, rồi cũng nhanh chóng trầm thấp xuống: "Bí quá hoá liều, _ liều mạng đánh cược một lần?" Nói thật, không phải mỗi tu sĩ - đều có thể làm đến trình độ tâm như giếng cổ không gợn ' sóng, đặc biệt là những vị thiên kiêu đã từng được trải nghiệm qua cảm giác được vạn người kính người. Thêm nữa, ai trong nhóm bọn họ không phải kẻ từng lấy mạng mình ra để tranh thủ một cơ hội leo lên Bạch Ngọc Kinh? Lại liều thâm một lần nữa... Hình như cũng không tính là dì. Đến cùng là sáu vị tông chủ : kia đang suy nghĩ cái gì, chẳng lẽ sau khi Hợp Đạo, thì : bọn họ thật sự coi chính mình là Tiên rồi? Còn nói cái gì mà thuận theo - tự nhiên, nhưng nếu để đám người bên dưới thực sự làm ' ra loại chuyện huynh đệ tương tàn, nồi da nấu thịt, cũng không phải tùy tiện có thể đè xuống được. Nam Dương tông. Chẳng biết từ lúc nào Thẩm Nghi đã trở lại ngọn núi kia rồi. [Chém giết Hôi Lân Thủy
: Mãng Phản Hư cảnh, tổng
thọ 198 ngàn năm, còn thừa
152 ngàn năm, hấp thu xong } [ Thọ nguyên của yêu ma còn thừa: 379 ngàn năm ] Đây là con yêu ma Thủy tộc có cái mác "Thiên kiêu" đầu tiên Thẩm Nghỉ gặp được. Nhưng dựa vào tổng số thọ nguyên để cân nhắc, thì thậm
chí đối phương còn không
_ băng Kim Tước thiếu chủ.
': Đúng là con Thủy Mãng kia
mạnh hơn yêu ma bình thường, nhưng so với thanh
danh nổi trội kia, hiển nhiên là huyết mạch đã làm liên lụy
đến nó rồi.
: Giả sao? Thẩm Nghỉ thoáng trầm ngâm một lúc, lại bỗng nhiên
' nghĩ đến một khả năng khác.
Đại khái là trong đám yêu ma,
' cũng tồn tại một loại thuyết pháp về ngộ tính, dù sao thì hắn cũng từng gặp được loại yêu ma dựa vào đầu óc để kiếm cơm như đám hồ ly
Thanh Khâu.
LÝ niệm tới đây, Thẩm Nghi
không do dự thêm nữa, vẫn lựa chọn ngưng tụ một bức
Trấn Thạch như trước, sau đó
_ bắt đầu lấy thọ nguyên của
yêu ma hội tụ Yêu Ma Bản Nguyên. Đoán chừng con yêu : ma này đã trải qua không ít chuyện, khiến cho ý chí của : nó khá là vững chắc, vừa vặn tương phản với đám yêu ma khác. Hơn bốn vạn tuổi lại dùng tới năm viên Yêu Ma Bản Nguyên ' mới tái tạo hoàn chỉnh. "Đạo Hải tham kiến chủ nhân." Con Thủy Mãng Đại Yêu vẫn lộ ra dáng vẻ thanh niên mặc ngân giáp kia, cung kính hành đại lễ với Thẩm Nghi. Thẩm Nghỉ cũng không vội vàng đưa nó tiến vào Trấn : Thạch, dù sao thì hiện giờ hắn cũng chỉ còn lại một bức Trấn Thạch nhị phẩm, không : đủ để góp thành sáu cây đạo trụ, không cần thiết phải gấp : gáp như vậy. Hắn liếc mắt nhìn qua, chợt hỏi: "Linh Trận và Quyền ': Chưởng Thuật, ngươi am hiểu cái nào hơn?" "Hồi bẩm chủ nhân... Vẫn là Quyền Chưởng Thuật đi." Đạo Hải tướng quân do dự một chút, cuối cùng cũng lựa chọn cái sau. Vừa dứt lời, nó đã bị Thẩm Nghỉ thu hồi tiến vào trong bảng giao diện. Thọ nguyên của yêu ma mênh mông : nhanh chóng được rót vào trong Thiên Diễn Tứ Cửu. [ Năm thứ nhất, ngươi bắt
: đầu truyền thụ cảm ngộ của
Huyền Khánh cho Đạo Hải
: tướng quân, hy vọng đối phương có thể mau chóng lý giải được môn quyền chưởng linh pháp này ]
Tốn tuổi thọ của mình, truyền ' pháp cho yêu ma, Thẩm Nghỉ luôn cảm thấy trong lòng có
chút không thoải mái. Nhưng chuyện xảy ra sau đó, càng khiến cho tâm trạng của hắn có thêm mấy phần phức tạp. [ Năm thứ một ngàn ba trăm, Đạo Hải Đại Tướng đã hoàn toàn lĩnh hội được cảm ngộ mà Huyền Khánh lưu lại, trình độ của nó với ngươi
' cũng sàn sàn như nhau, các
ngươi bắt đầu cùng nhau thử
_ đi lý giải giai đoạn tiếp theo của Thiên Diễn Tứ Cửu }
Thấy Đạo Hải Đại Tướng cũng
' không vì tiếp xúc với linh
pháp mà có xu thế tán loạn,
' Thẩm Nghi đã dần dần yên lòng. Có lẽ vì có yêu ma bên cạnh, nên lần này, ảnh hưởng tiêu cực do bảng giao diện phản hồi lại cũng không
mãnh liệt như lúc hắn tu tập
_ Quy Khư Tiên Giáp Trận trước
đó.
[ Năm thứ mười bảy ngàn, sau khi thoát ly cảm ngộ của
:- Huyền Khánh, ngươi và Đạo
Hải tướng quân lập tức cảm thấy mỗi bước đi đều khó
: khăn, ngươi dốc hết toàn lực
đốc thúc nó, hy vọng có thể
: nhận được thu hoạch ] Dưới sự hợp lực của cả hai, cảm giác hoang mang bối rối
- trong đầu Thẩm Nghi đã dần
dần được thu xếp lại rõ ràng.
' Toàn bộ tầm mắt đều bị màn trời màu đen kịt chiếm cứ. Tuy tên của thức pháp môn này là Thiên Diễn Tứ Cửu,
nhưng thật hiển nhiên nó còn
_ chưa chân chính tiếp xúc tới
: cấp độ "Đạo", chỉ mượn danh
nghĩa này mà thôi chứ trên thực tế, nó chính là một loại
đạo lý khá vụng về ngốc
nghếch, muốn tiên tri vạn
pháp trước, sau đó mới có thể phá vỡ vạn pháp.
Chẳng trách sau khi Huyền
: Khánh nhập môn lại đột nhiên mất đi hứng thú với nó. Nhưng trong chuyện này lại có một chút trùng hợp, bởi vì
cả Thẩm Nghi lẫn Đạo Hải
tướng quân đều không phải
tu sĩ được nuôi dưỡng trong nhà ấm. Bọn họ đầu đã trải qua quá trình sát phạt vô cùng vô tận, đầu nắm giữ kinh nghiệm giao thủ phong
phú tới cực điểm.
Theo quá trình thọ nguyên
của yêu ma nhanh chóng trôi
đi.
__ [Năm thứ sáu mươi bảy
ngàn, Đạo Hải tướng quân giúp ngươi phá tanmê -
': chướng, thôi diễn Thiên Diễn
Tứ Cửu đến cấp độ mới ]
[ Phản Hư (Linh). Thiên Diễn
Tứ Cửu: tiểu thành]
' Thẩm Nghỉ cũng không đứng
dậy, mà vẫn một mực đắm
' chìm trong màn trời thâm thúy trước mắt, tiếp tục thôi
diễn. Cũng không biết qua bao lâu, mãi cho đến khi tuổi thọ của yêu ma còn lại hao
hết. Hàng đống thông báo
_ dày đặc lướt qua, nhưng thực
: sự không thể hấp dân được
sự chú ý của Thẩm Nghi.
Hắn lảo đảo đứng lên, kinh
: ngạc nhìn về phía lòng bàn
tay của mình, năm ngón tay khe khẽ khép lại, tựa như
đang nắm cả một mảnh trời.
: Thiên Diễn Tứ Cửu đã sớm đại thành, nhưng khoảng cách đi đến viên mãn lại xa xa khó với.

Bạn cần đăng nhập để bình luận