Trường Sinh Bất Tử Từ Trảm Yêu Trừ Ma

Chương 880: Kha Thập Tam!

Chương 880: Kha Thập Tam! Chương 880: Kha Thập Tam!
"Hãy cho Thẩm tông chủ một
chút thời gian." Liễu Thế
Khiêm nhắm mắt lại, với thiên
- tư vô thượng của đối phương, nhất định sẽ đoạt lại được Nhan gia.
_ "Cần bao lâu?" Sắc mặt Nhan
Hiền Thanh trở nên u ám.
Trong ván cờ của các đại tông
môn, những thế lực phụ
thuộc như bọn họ vĩnh viễn chỉ là quân cờ mà thôi. Rất nhiều người của Nhan gia _ cũng lộ ra vẻ mặt xám như tro tàn.
"Khó mà nói được, phải đánh một cái xem sao đã." Thẩm Nghi bình tính nhìn chăm chú xuống tình huống phía dưới, sau đó chậm rãi lướt qua : đám người, trực tiếp hóa thành một dải cầu vồng màu - tím trắng bay thẳng vào trong đám mây mù kia trước mắt bao người! _"A?" Liễu Thế Khiêm vội vàng mở to mắt, hiếm khí trên mặt để lộ ra một tia kinh ngạc. Ý của lão vốn không phải như thết Nhóm người của Nhan gia _ cũng trợn mắt há hốc mồm đứng yên tại chỗ. Đánh một cái xem sao? : Hắn dám ra tay với Long Tôn hả? Phải biết rằng, trên toàn bộ
': Nam Hồng này, người có tư
cách tuyên chiến với Long
: Cung cũng không nhiều lắm. Đếm tới đếm lui, cũng chỉ có tông chủ của Nam Hồng Thất Tử mà thôi. Thân phận thì
' không thành vấn đề. Nhưng...
Nhưng tu vi có phải kém quá
' nhiều hay không? Quyết định của cự phách Hợp Đạo, Phản Hư trung kỳ cũng có thể làm được hả?
Lần này ngay cả sắc mặt của
: Liễu Thế Khiêm cũng trở nên
cổ quái, chỉ hận không thể
nuốt lại câu nói vừa rồi. Đám người Nhan gia vội vàng
: bay lên không theo bản năng,
muốn ngăn cản Thẩm Nghi.
: Vẻ mặt của Nhan Hiền Thanh lại càng đại biến.
Có lẽ do khí tức quá mức rõ ràng, khiến cho bóng người đang ngồi xếp bằng giữa vịnh ' hồ kia hơi nhíu mày một cái.
Chỉ thấy thân hình gã thẳng
tắp, trên người mặc một bộ
áo giáp màu vàng hoa mỹ, trên đầu đội châu quan, khuôn mặt có vẻ non nớt, vâng trán mọc ra một cặp sừng rồng nhỏ nhắn.
Ngay khi đối phương nhíu mày, gương mặt bốn hộ vệ bên cạnh đồng thời để lộ hàn ý, cả đám ngước mắt nhìn lên trên, quát lớn: "Quấy rầy Long Tôn tĩnh tu, các ngươi
: muốn chết hay sao? Cút!"
Kẻ có tu vi cao nhất trong
những hộ vệ này cũng chỉ là Phản Hư tầng chín, nhưng vừa nghe bọn chúng quát ' lớn, đông đảo tu sĩ bao gồm
cả Nhan Hiền Thanh, lại vội vàng dừng bước theo bản năng. Thật hiển nhiên, uy danh của chủ nhân Hồng Trạch đã vượt quá tu vi cảnh giới rồi.
Khi liên quan đến một chuyện lớn như vậy, Liễu Thế Khiêm cũng phải bẩm báo vào trong tông, sau khi nhận được pháp chỉ của tông chủ, lão mới có
thể phản ứng lại được.
"Nam Cung Long Tôn, Kha Thập Tam." Mỗi một vị Long Tôn đầu được ghi vào danh sách của thế lực Nam Hồng.
' Thập Tam là kẻ nhỏ nhất, tên
là Kha Tuyên Giản. Kẻ này
' chào đời phát muộn, nhưng đã tạo ra thanh danh lớn như vậy, hoàn toàn không thua kém phụ huynh của gã lúc còn trẻ tuổi, thậm chí còn có
phương diện vượt qua.
Phụ tahan là Hoàng Sát Độc
Long, mẫu thân cũng là Tử Châu Bạng Yêu thực lực
cường hãn trong Thủy tộc,
': khiến Kha Thập Tam này
không chỉ am hiểu thần thông của hai đại huyết
' mạch, càng tự học được linh
pháp, mà tạo nghệ cũng
: không tâm thường. Đợi cho đến khi kẻ này đột phá Phản Hư viên mãn là có thể dẫn theo binh tướng, được ban
: thưởng đất phong, tự thành
một hệ. Tuổi trẻ khí thịnh, chẳng trách gã lại để mắt tới đại trận của Nhan gia.
"Không còn kịp nữa rồi." Chỉ
một thoáng khựng lại theo
: bản năng vừa rồi, đã khiến
trong lòng Nhan Hiền Thanh thầm kêu không ổn. Lão lập
tức trông thấy Long Tôn kia
' chậm rãi mở to mắt, một đôi
mắt trong suốt biến ảo vô thường. Nó chăm chú nhìn
vào bộ bạch bào Nam Dương
phía trước, lập tức cất lên
giọng nói hãy còn mang theo vài phần non nớt: "Ngươi làm ồn đến ta."
Trong lúc nói chuyện, Kha
Tuyên Giản trực tiếp đứng
. lên: "Tự tiện xông vào nơi người khác tĩnh tu đúng là rất không lễ phép. Nhan Hiền Thanh, bản tôn cho ngươi một cơ hội, mau dẫn hắn ra
ngoài, lại bảo Nam Hồng Thất
Tử phát văn kiện chuẩn bị lễ
- vật xin lỗi bản tôn, việc này
có thể bỏ qua."
Ban đầu Nhan Hiền Thanh còn muốn cưỡng ép đưa
':Thấm Nghi rời đi, nhưng sau
khi nghe xong câu này, bàn
- tay vốn đang duỗi ra của lão lại trực tiếp ngưng ngay giữa không trung. Bắt đầu từ câu nói này, tình huống trước mắt
đã không còn là quấy rầy tu
hành đơn giản nữa.
Đây là đang ép lão phải lựa
chọn trận doanh.
Lấy nhãn lực của Kha Thập Tam, sao có thể không biết bộ bạch bào Nam Dương kia : có ý nghĩa gì? Nhưng gã vần quyết định chỉ huy gia tộc
phụ thuộc vào Nam Dương tông ngay trước mặt tông chủ Nam Dương tông... Lần này, nếu lão thực sự ra tay đưa Thẩm Nghi rời đi, khẳng định là chân chính không có đường quay về nữa rồi. "A." Thu sự do dự của Nhan Hiền Thanh vào đáy mắt, bỗng nhiên Kha Thập Tam lại ' cười khẽ một tiếng, sau đó một lần nữa nhìn về phía ' thanh niên ở phía xa kia. Chỉ thấy đầu ngón tay đối phương đang phun ra một đống tơ vàng, rồi lấy tốc độ mắt thường khó mà nhìn thấy được, nhanh chóng bày ra : một tòa đại trận rườm rà ở xung quanh. "Ta biết ngươi, hơn nữa còn hiểu rõ tình cảnh của Nam Dương tông hôm nay hơn những gì ngươi có thể tưởng
: tượng được. Nói cách khác,
hư danh tông chủ của ngươi,
ở trong mắt Long Cung, cũng chỉ là một chuyện cười không hơn không kém. Nếu ngươi chết, hai tên Bạch Ngọc Kinh
: bên trên sẽ không kẻ nào
dám làm tổn thương đến ta,
' nhưng nếu ta bị thương, Nam Long Cung nhất định sẽ tìm đến tận cửa, sẽ san bằng Nam Dương Bảo Địa mà ngươi luôn tâm tâm niệm
niệm kia thành bình địa."
Kha Thập Tam đưa tay sang
bên cạnh, một tên hộ vệ lập tức đặt thanh Lưu Vần
Trường Thương vào trong
lòng bàn tay của gã. "Đương nhiên, ngươi cũng
': không cần phải lo lắng đến
những thứ này. Bởi vì ngươi
: không có cơ hội để chiến thắng đâu." Vị Long Tôn này thu hồi nụ cười, sau đó đột ngột nắm chặt thanh trường
: thương trên tay.
Ngay lúc đó, trọn vẹn mười sáu tòa Ngũ Hành Bảo Liên Đại Trận đã trực tiếp bao phủ vùng hồ vịnh này vào.
Thẩm Nghỉ hơi ngước mắt
nhìn lên, hắn rất ít có cơ hội
thanh thản ổn định bày đại
trận đến mức hoàn mỹ ở trước mặt người khác như
vậy. Có đánh thắng được hay
': không thì khó mà nói, nhưng trước tiên cứ phòng ngừa đối : phương chạy trốn sẽ luôn luôn đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận